Đám khách không mời này quá cường đại, thân hình lập lòe một cái, liền
giống như thuấn di vậy, có thể xuất hiện ở bất kì vị trí nào, ngay cả
vách tường thông đạo cũng không thể ngăn cản bọn hắn, bọn hắn không phải là người bình thường, mà chính là Vương giả Sinh Tử Cảnh hàng thật giá
thật.
- Ha ha, vận khí không tệ, rõ ràng thoáng cái lại gặp được bốn tánh mạng dị loại, cái này hẳn là Ám Ảnh Quỷ Bức a, có thể bồi dưỡng
thành dị loại sát thủ, Chiếu Trạch Vương này có thể để bảo vệ sơn môn, hai Bộ Sát Giả Chi Hậu này, có thể sản xuất vô số tơ nhện ngàn năm.
Vách tường thông đạo cứng rắn nhộn nhạo như gợn nước, một hắc y lão đầu đi ra từ vách tường thông đạo, hắc y lão đầu ánh mắt không có gì khác
lạ, nhưng Ám Ảnh Quỷ Bức Vương bị hắn nhìn chằm chằm vào, cảm giác thân
thể đều chết lặng, không cách nào nhúc nhích.
- Là Vương giả Sinh Tử Cảnh, đáng chết, nơi này sao có thể có Vương giả Sinh Tử Cảnh tới chứ.
Ám Ảnh Quỷ Bức Vương trước đây còn hăng hái giờ mặt mũi tràn đầy tuyệt
vọng, gặp được Vương giả Sinh Tử Cảnh, chạy trốn đã là hy vọng xa vời
rồi, mà ngay cả tự sát cũng không thể làm được ấy chứ.
Xèo... xèo!
Bộ Sát Giả Chi Hậu phát ra tiếng xèo xèo loạn xạ, trong con mắt nhỏ tràn đầy sợ hãi.
- Không cần sợ, ta sẽ không giết các ngươi đâu.
Hắc y lão giả tay khẽ vẫy, Ám Ảnh Quỷ Bức Vương thân bất do kỷ bị bắt
tới, sau đó hóa thành một đoàn hắc mang, tiến vào trong Ngự Thú Bài bên
hông hắc y lão giả.
Thu Ám Ảnh Quỷ Bức Vương, hắc y lão giả lại chụp vào Chiếu Trạch Vương.
- Dạ Quỷ Vương, tánh mạng Chiểu trạch này để lại cho ta đi.
Vách tường thông đạo đối diện hiện lên một gợn sóng màu vàng đất, một
trung niên thân thể hùng tráng cao lớn đi ra, vung tay lên, trói buộc
của hắc y lão giả trên người Chiếu Trạch Vương lập tức bị đánh tan, sau
đó Chiếu Trạch Vương bị trung niên cao lớn bên kia thu lại.
- Ngự Thú Vương, ngươi dám tranh với ta sao.
Hắc y lão giả Dạ Quỷ Vương tròng mắt hơi híp, sát khí lộ ra, đây là ánh mắt chỉ siêu cấp sát thủ mới có, nó trược tiếp kích thẳng vào linh hồn.
- Có gì không dám.
Trên người Ngự Thú Vương nổi lên một vầng sáng màu vàng đất, ngoài thân vết rách trải rộng, thoạt nhìn thập phần cứng rắn, nhìn ra được, nếu so sánh với lần trước khi ở vị diện chiến trường, tu vị của Ngự Thú Vương
rất có tiến triển, hẳn là đã luyện hóa được hai khỏa Thông Nguyên Tinh
giao dịch được với Hắc Lôi Vương, tu vi gia tăng lên bốn mươi năm.
- Hừ, kẻ đần mới chính diện chiến đấu với người, bất quá coi chừng một ngày sẽ chết dưới ám sát của ta đấy.
Sát khí trên người Dạ Quỷ Vương vừa lên liền thu lại, tu vị của hắn
cũng chỉ tương đương với Ngự Thú Vương, nhưng Ngự Thú Vương tu luyện Thổ hệ chân nguyên, chủ tu lại là Thổ Chi Áo Nghĩa, về mặt phòng ngự, hơn
xa Vương giả đồng cấp, mà Dạ Quỷ Vương am hiểu lại là ám sát, sao có thể chính diện chống lại đối phương được, vậy không hợp với phong cách của
hắn.
- Ngươi có bổn sự đó rồi hẳn nói.
Ngự Thú Vương một chút
cũng không sợ Dạ Quỷ Vương, Vương giả Sinh Tử Cảnh trừ phi không chết
không ngớt, nếu không sẽ rất ít khi xảy ra quyết đấu sinh từ, dù sao
đánh không chết đối phương, sẽ nhiều thêm một kẻ địch khiến đêm ngủ
không yên giấc.
Bộ Sát Giả Chi Hậu còn lại trước mặt hai vị Vương
giả chính thức, lạnh đến phát run, nào có hương vị và hung ác của Bộ Sát Giả nữa, giống như thỏ trắng bé nhỏ đáng thương vậy.
- Thu!
- Thu!
Ngự Thú Vương và Dạ Quỷ Vương khẽ vẫy tay, riêng mình thu một Bộ Sát Giả Chi Hậu.
Bất quá sự tình lại không thuận lợi như vậy, trong hư không, không lý
do xuất hiện hai tấm lưới lớn, bao phủ Ngự Thú Vương và Dạ Quỷ Vương.
- Người nào!
Ngự
Thú Vương và Dạ Quỷ Vương kinh hãi, có thể bao phủ bọn hắn, tự
nhiên là Vương giả Sinh Tử Cảnh, hơn nữa tu vị khẳng định trên bọn họ
- Hai vị thật to gan, dám ở trước mặt ta thu Tri Chu nhất mạch.
Phía trên thông đạo, gợn nước màu đen lưu chuyển, một cái vương tọa hạ
xuống, vương tọa được buộc bằng một sợi tơ mỏng, ngồi ở trên vương tọa
chính là một thiếu phụ diễm lệ mặc trường bào màu đen, bờ môi đỏ tía,
trên trán thiếu phụ có bốn con mắt, chăm chú khép kín, khiến cho nàng
vừa xinh đẹp, vừa nguy hiểm.
- Hắc Sơn Nữ Vương!
Dạ Quỷ Vương thân hình uốn éo, thoát ra từ lưới nhện, chau mày, nổi lên thoái ý.
Hắc Sơn Nữ Vương này, không phải là nhân loại, mà là một đầu Tri Chu
yêu tu thành Yêu Vương, trong ngang cấp, thực lực ủa Yêu Vương vốn trên
cả nhân loại, đáng sợ hơn chính là, tu vị của Hắc Sơn Nữ Vương này ít
nhất có tám trăm năm, hai người bọn họ cộng lại cũng không phải là đối
thủ.
- Hắc Sơn Nữ Vương, người không biết không có tội, hai Bộ Sát Giả Chi Hậu này, thuộc về ngươi đấy.
Ngự Thú Vương thi triển thủ đoạn, giãy dụa khỏi lưới nhện, bất đắc dĩ nói.
Hắc Sơn Nữ Vương không trả lời, ngồi ngay ngắn trên vương tọa, nói với hai Bộ Sát Giả Chi Hậu:
- Tiểu gia hỏa, may mắn gặp được ta, nếu không các ngươi tựu phải trở thành sủng vật của người khác rồi.
Nói đến hai chữ sủng vật, trong mắt Hắc Sơn Nữ Vương hiện lên cừu hận.
Ông!
Ngay lúc ba người giằng co, một cổ không gian chấn động từ rất xa phóng tới, khí tức to lớn bao la mờ mịt khiến cho ba người không nổi lên
nổi ý niệm phản kháng trong đầu.
- Là Huyền Hậu!
Ngự Thú Vương lẩm bẩm nói.
Ban đầu, ở bên trong chiến trường, một tia ý chí hình chiếu của Huyền
Hậu đã khiến bọn hắn cảm thấy uy hiếp, lúc này Huyền Hậu đích thân tới,
cỗ khí thế này, nếu so với ý chí hình chiếu thì còn mạnh hơn nhiều.
Về sự tình Huyền Hậu, nói ba ngày ba đêm cũng không hết, chỉ biết là
ngàn năm qua, nàng là Vương giả Sinh Tử Cảnh trẻ tuổi nhất bước vào cảnh giới Sinh Tử Cảnh, so với Ngự Thú Vương thì trẻ hơn nhiều lắm, nhưng
luận thực lực, Ngự Thú Vương thúc ngựa đuổi cũng không kịp, rất nhiều
người không cách nào tưởng tượng được, Huyền Hậu tấn cấp Vương giả Sinh
Tử Cảnh không được mấy năm, làm sao đã có thực lực Vương giả đỉnh cấp,
có thể so với Long Vương, Tà Vương cùng với Ngục Vương, những Vương giả
đỉnh cấp khác.
Tư chất yêu nghiệt, lại có thực lực Vương giả đỉnh
cấp, thủ đoạn quỷ thần khó lường, làm cho thanh thế Huyền Hậu thập phần
cường đại, đủ để tất cả Vương giả trong thiên hạ kiêng kị, thế nên áp
lực lên ba người, có thể nghĩ được.
- Huyền Hậu đã đến, mấy vị khác khẳng định cũng đến.
Hắc Sơn Nữ Vương đã quen kiêu ngạo, nhưng đối mặt với Huyền Hậu, cũng cúi đầu xuống.