Hơn mười đạo độn quang bay vút tới, đứng đối diện Diệp Trần cách vài dặm.
- Xưng tên đi!
Một gã Bán bộ Vương Giả quát lớn.
- Chắc hẳn chư vị là cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh, không biết tìm ta có chuyện gì?
Diệp Trần hỏi lại.
Tư Mã tổng quản cau mày:
- Thôn Phệ Đảo là do Hắc Thuỷ liên minh chúng ta thống trị, ngươi dám
bỏ qua quy củ nơi này, cướp sạch Thuỷ tinh chân nguyên, ngươi nói xem
chúng ta tìm ngươi làm gì?
- Các ngươi thống trị? Ta quả thật không biết a!
Diệp Trần giả bộ kinh ngạc, nói.
- Tiểu tử, bớt hung hăng đi, hiện tại thúc thủ chịu trói còn có thể lưu được một mạng!
Mấy tên Bán bộ Vương Giả tính tình nóng nảy không chịu được khẩu khí của Diệp Trần, cả giận quát.
Diệp Trần mỉm cười nói:
- Ta chỉ biết Thôn Phệ Đảo do Thánh Linh thống trị, các ngươi lừa gạt
Thánh Linh để cho đám người ở đây làm lao công cho các ngươi. Mà những
hắc thế lực kia chính là những con quỷ hút máu, hút sạch máu tươi của
những người ở đây. Cho nên ta cướp sạch của bọn chúng là thay trời hành
đạo!
- Tốt cho một câu thay trời hành đạo! Nhưng ngươi cũng phải
hiểu đạo lý mạnh được yếu thua là một trong những pháp tắc vĩnh viễn
không thể thay đổi được trong thiên đạo pháp tắc!
Tư Mã tổng quản mặt không chút biểu tình, nói.
- Đúng vậy, mạnh được yếu thua là đạo lý vĩnh hằng bất biến. Nơi nào có sinh mạng thì nơi đó sẽ có mâu thuẫn có tranh đấu. Mà ta cùng với các
ngươi cũng không quan hệ tới việc ai đúng ai sai, chỉ có ai mạnh mà yếu
mà thôi! Quy củ bất quá chỉ là một cái cớ, mạnh được yếu thua mới là
vương đạo.
- Nói hay lắm, có rất ít người có thể thấu triệt được điều này!
Tư Mã tổng quản lắc lắc đầu:
- Bất quá ngươi rất ngu xuẩn, ngươi không nên khiêu chiến quyền uy của Hắc Thuỷ liên minh ta! Lên!
Tư Mã tổng quản vung tay lên, hơn mười tên Bán bộ Vương Giả sa lưng hắn lập tức phóng ra.
Người phát động công kích đầu tiên là một ác hán, hai tay của hắn giống như hai cánh quạt lớn, một chưởng bổ về phía Diệp Trần. Một chường này
vừa ra mặt biển cũng bị lõm xuống hình thành một cái chưởng ấn cực lớn,
khí kình bàng bạc toả ra.
Theo sát phía sau là lão giả khô gầy, hắn
hít sâu một hơi, không khí xung quanh giống như bị hút sạch, mà bản thân hắn từ khô gầy đột nhiên trở nên mập mạp vô cùng, ngay cả gương mặt
cũng núc ních không khác gì quả bóng da. Hắn quát lớn một tiếng, một
quyền như lồi đình cuồng mãnh bổ ra khiến cho sóng biển dâng cao, vô
cùng khủng bố.
Cùng lúc đó, hoả hình, ảo ảnh trọng điệp, hoàng quang kim khí, thương mang rét lạnh ... giống như bão táp mưa sa tấn công
tới, không cho Diệp Trần một chỗ nào có thể tránh né.
- Cút!
Diệp Trần rút Lôi Kiếp Kiếm ra, không lùi mà tiến lên nghênh đón. Hắn
chém ra một chiêu Kim Chi Liên Y đánh bay tên trung niên ác hán khiến
đối phương phun ra mấy ngụm máu lớn. Sau đó lại một kiếm cưc tốc đâm về
phía lão giả từ khô gầy biến thành mập mạp kia, kiếm khí lăng lệ khiến
cho cánh tay đối phương máu tươi đầm đìa. Tiếp đó, Diệp Trần lại cách
không điểm một chỉ, đánh bại những đối thủ còn lại. Chiêu thức liên tiếp như vậy chỉ hoàn thành trong một thoáng thời gian. Ngay cả ảo ảnh trọng điệp cũng chỉ có thể lướt sát qua người Diệp Trần, không tạo thành chút tổn thương nào, hoàng kim đao khí cũng bị một ngón tay của hắn cắt đứt, uy lực đại giảm.
Mộ Dung Khuynh Thành cũng không nhàn rỗi, giao thủ với nàng là một tên Bán bộ Vương Giả dùng trường thương. Hai người dùng nhanh đánh nhanh, huyễn hoá ra vô số thân ảnh, hắc sắc hồ quang và
thương mang liên tục giao kích trên hư không, không thấy được chân thân.
- Tiểu tử này quá mạnh!
Trung niên ác hán bị một kiếm đánh bay kia đang ổn định lại thân hình,
phát hiện lục phủ ngũ tạng của mình đã bị tổn thương không nhỏ, chiến
lực hạ thấp. Đây là còn do đối phương phân tán lực công kích đối phó
những người khác, không cách nào phát huy một kích tới cực hạn, nếu
không thương thế của hắn không chỉ
có vậy.
- Vô chiến thể của ta vậy mà bị phá?
Lão giả khô gầy lại khôi phục lại bộ dáng gầy như que củi, trong lòng vô cùng chấn động.
Trong một thoáng giao thủ, hơn mười tên Bán bộ Vương Giả vây công Diệp
Trần đã có hơn phân nửa bị thương ở trình độ khác nhau, những người còn
lại tuy không bị thương nhưng cũng không làm gì được Diệp Trần.
- Cửu kiếm tề phát!
Đột nhiên, kiếm chỉ trên tay trái Diệp Trần dẫn động, một thanh bảo
kiếm từ bên hông hắn tự động thoát ra khỏi vỏ. Đây là một trong những
thanh Bán cực phẩm bảo kiếm mà Diệp Trần lấy được từ trong kiếm mộ của
Thiên Hạt Vương, uy lực cực mạnh, còn hơn cả Lôi Kiếp Kiếm. Trên thân
kiếm hiện rõ hai chữ Tàn Huyết!
Lúc trước thi triển Ngự Kiếm Thuật,
Diệp Trần chưa bao giờ dùng qua Bán cực phẩm bảo kiếm, một là do không
cần dùng, hai là để che giấu một chiêu này. Sau này các phương diện áo
nghĩa của Diệp Trần đều tiến bộ thần tốc, Ngự Kiếm Thuật trở nên thoáng
yếu hơn, không bì kịp những võ học khác của Diệp Trần.
Nhưng hiện
tại, Ngự Kiếm Thuật của Diệp Trần lại có không ít tiến bộ, từ năm kiếm
đã phát triển thành chín kiếm cùng phát. Hơn nữa bảo kiếm còn là một
thanh Bán cực phẩm bảo kiếm, hai thứ điệp gia tạo nên lực công kích đã
không kém gì Kim Chi Liên Y, tiếp cận tới Tàn Nguyệt rồi.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Chín lưỡi kiếm kích bắn ra, chín tên Bán bộ Vương Giả thổ huyết bắn
ngược ra sau, vị trí ngực của bảo giáp phòng thân đều có một vết cắt sâu hoắm.
- Ngự Kiếm Thuật!
Tư Mã tổng quản một mực quan sát thực
lực của Diệp Trần, chỉ cần có thể thăm dò được chi tiết của Diệp Trần là hắn lập tức có thể thi triển sát chiêu giết chết Diệp Trần. Nhưng vừa
rồi khi thấy chín đạo kiếm ảnh kích bắn ra hắn kiềm không được thốt lên. Ngự Kiếm Thuật bất kể ở ở Chân Linh Đại Lục hay ở thâm hải đều là kiếm
thuật đã thất truyền, không ngờ ở trên tay Diệp Trần hắn lại chứng kiến
được kiếm thuật thất truyền này.
Hơn mười tên Bán bộ Vương Giả vây
công Diệp Trần đã có chín người trọng thương, mấy người còn lại cũng
không ổn lắm, nhưng Diệp Trần thì khí tức vẫn vững vàng, tiến thối đúng
mực.
- Tất cả lui lại!
Tư Mã tổng quản sắc mặt âm trầm, Bán bộ
Vương Giả hắn mang đến không ai không phải là hảo thủ trong hảo thủ,
nhưng không ngờ lại không tiếp được vài chiêu của Diệp Trần. Sớm biết
như vậy thì ngay từ đầu hắn đã gia nhập chiến đấu, không để cho Diệp
Trần có cơ hội đánh thủ hạ của hắn trọng thương. Sau đó dùng ưu thế đông người áp chế Diệp Trần thì Diệp Trần chắc chắn khó thoát.
Trong tay Tư Mã tổng quản nhiều thêm một cây trường trượng, hắn khẽ quát một
tiếng, vung trượng đánh tới. trường trượng sáng bóng như lưu quang của
hằng tinh toả ra vạn trượng hào quang bạo kích tớ Diệp Trần.