Kiếm Đạo Độc Tôn

Kính Hoa Phá Diệt Lần Đầu Tiên Hiển Lộ. (1)


trước sau

Thanh niên lạnh lùng cũng như vậy, không có tiến lên tranh đoạt, tựa hộ như cảm thấy thương thế của mình chưa khỏi, tranh đoạt cũng không có bao nhiêu hi vọng. Đương nhiên đây chỉ là cách nhìn của những người khác, kỳ thật ở trong lòng hắn là đang kiêng kị Diệp Trần. Bảo vật mà hắn muốn đoạt chính là thanh bảo kiếm toả ra hồng quang kia, mà Diệp Trần cũng là một kiếm khách, nếu cùng lên tranh đoạt thì tất nhiên hai người sẽ phải có một trận chiến mà hắn thì cảm thấy hiện tại không tranh lại Diệp Trần!

- Diệp Trần, ta không lên đâu, chàng lên đi!

Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày, lắc đầu nói.

Diệp Trần liếc nhìn hoàng y nữ tử rồi nhìn Mộ Dung Khuynh Thành như hiểu được gì đó, mở miệng nói:

- Được!

Sau lưng ngưng tụ kiếm dực, thân hình Diệp Trần loé lên giống như một đạo kiếm quang phát sau mà đến trước đuổi theo năm người phía trước.

Lâm Vũ Hiên dù sao cũng là người lao lên đầu tiên, hắn vung tay định bắt lấy kiện bảo khí dài duy nhất trong bốn kiện bảo vật là Hàng Ma Xử.

- Buông!

Song sinh huynh đệ nhìn trúng cũng là Hàng Ma Xử, Đạt Nhĩ Hùng vung cự phủ lên bổ một nhát về phía Lâm Vũ Hiên.

- Đáng chết!

Lâm Vũ Hiên bất đắc dĩ đành phải giơ chiến kích nên ngăn trở một búa này, cả người lập tức bị đánh bay ra ngoài.

- Đệ đệ, ta lượt trận, ngươi đi lấy!

Đạt Nhĩ Hùng nói với Đạt Nhĩ Ba.

- Được!

Đạt Nhĩ Ba gầm lên một tiếng, phóng nhanh tới Hàng Ma Xử.

- Xin lỗi, kiện hàng ma xử này cũng là bảo vật là muốn.

Kim Vạn Song hoá thành một đoàn kim loại hình người mở ra song quyền đánh tới Đạt Nhĩ Ba.

- Hừ, muốn có được bảo vật thì phải qua được ta trước đã!

Đạt Nhĩ Hùng ngăn cản ở phía trước, hoành búa chắn ngang.

- Hắc hắc, ta chỉ muốn kiện tử kim bát kia thôi!

Lão giả tang thương nhẹ cười một tiếng, đặt mục tiêu lên kiện tử kim bát, bằng khinh công thân pháp của hắn, trong nháy mắt là có thể đoạt được.

- Mơ tưởng!

Lâm Vũ Hiên tuy coi trọng hàng ma xử nhưng cũng không bỏ qua những bảo khí khác, chiến kích liên tiếp đâm ra một chục cái.

"Choang!"

Lão giả tang thương và Lâm Vũ Hiên đều liều mạng công kích một chiêu, sóng xung kích tán ra khiến mọi người đều phải lui lại một bước, bốn kiện bảo vật cũng bị đẩy văng ra.

"Vụt!"

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang hiện lên, nhắm thẳng tới bảo kiếm toả ra hồng quang lao tới.

- Tiểu tử, dừng lại!

Đạt Nhĩ Ba vốn chút xíu nữa đã bắt được hàng ma xử nhưng ai ngờ sóng xung kích lại đánh bay hàng ma xử ra xa gần với kiện bảo kiếm mà Diệp Trần muốn đoạt. Cho nên song đao của hắn vung lên bổ thẳng tới Diệp Trần.

- Hoá Ảnh Bạo!

Thân hình Diệp Trần đột nhiên bạo nổ hoá thành vô số bóng ảnh khuếch tán ra, đao ảnh hiện lên xoắn nát không ít bóng ảnh của Diệp Trần nhưng bản thể Diệp Trần đã tiến tới thêm vài bước.

- Truy Phong thập bát đả!

Công kích của Đạt Nhĩ Ba vừa thất bại thì công kích của lão giả tang thương đã tới, hắc sắc đoản trượng trên tay hắn phóng ra vô số ảo ảnh bao trùm về phía Diệp Trần.

"Đinh! Đinh! Đinh! ..."

Diệp Trần và lão giả tang thương giao thủ mấy chục chiêu nhưng không ai làm gì được ai.

Trong lúc nhất thời, cả tầng ba mươi hai liền rối loạn, sáu người đang tranh đoạt bảo khí ai cũng không muốn đối phương đoạt được bảo khí nên đều công kích lẫn nhau nhằm kéo chân đối phương. Có đôi lúc rõ ràng vừa kịch chiến với nhau lại đồng thời xoay sang liên thủ công kích người khác.

- Nhân tính a!

Hoàng y nữ tử dựa lưng vào vách tường Huyền Âm Tháp lạnh lùng cười nói.

Mộ Dung Khuynh Thành cũng nói:

- Ngươi không đi tranh đoạt bảo khí là bởi vì những bảo khí này đều có khí tức phá tà cùng với yêu lực của ngươi không hợp a!

- Ha ha, ta tu luyện là yêu lực mà ngươi tu luyện hẳn cũng không phải là chân nguyên! Nếu ta đoán không nhầm thì ngươi hẳn là hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch của Nhân Ma tộc, tu luyện là ma lực đại danh đỉnh đỉnh đối với khí tức
phá tà càng thêm mẫn cảm!

- Đúng vậy!

Mộ Dung Khuynh Thành cũng chẳng để ý đến việc đối phương nhìn rõ được thân phận của nàng, mà nàng vốn cũng không có ý định giấu diếm.

- Nhân Ma tộc là đến từ Ma tộc, bản tính thích âm u, nhưng ngươi tại sao lại đi cùng với tên tiểu tử kia? Kiếm khí trên người hắn quang minh chính đại, vạn tà bất phá, cùng với ma lực của ngươi rất khắc nhau a!

Hoàng y nữ tử nháy nháy mắt, hiếu kỳ nói.

- Vậy ngươi nói xem, Nhân Ma tộc làm sao mà có?

Mộ Dung Khuynh Thành hỏi ngược lại.

- Ách!

Hoàng y nữ tử tức cười.

Nhân Ma tộc tự nhiên là do Ma tộc cùng với Nhân tộc thông hôn mà thành, Ma tộc có thể kết hợp với Nhân tộc thì thì đối phương là một hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch tất nhiên cũng có thể kết hợp với Nhân tộc, không có gì kỳ quái.

Hai người nhỏ to nói chuyện với nhau còn thanh niên lạnh lùng thì xếp bằng trong một góc tĩnh tâm chữa thương. Nếu là người bình thường chỉ sợ đã bị bốn kiện bảo khí kia làm cho phân tâm, dù biết rõ bản thân không chiếm được thì cũng không thể nào tĩnh tâm được!

- Thực lực của hắn rất mạnh, lúc đầu cũng không ai có thể ngờ được a!

Hoàng y nữ tử đánh giá sáu người đang chiến đấu bên kia, rất nhanh Diệp Trần đã hấp dẫn sự chú ý của nàng, luận thực lực Diệp Trần xác thực không kém bất luân người nào, phải biết rằng, trong mọi người thì tu vi của Diệp Trần là thấp nhất chỉ mới là Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong!

- Thực lực của hắn còn chưa có thể hiện!

Mộ Dung Khuynh Thành thản nhiên nói.

- Hả?

Hoàng y nữ tử liếc mắt nhìn Mộ Dung Khuynh Thành.

- Diệp huynh đệ, thực lực của ngươi không tệ, nhưng so với ta vẫn còn kém một chút!

Bốn kiện bảo khí thỉnh thoảng tụ lại một chỗ khiến cho tràng hỗn chiến càng thêm gây cấn, lần này lại tụ gần chỗ của Kim Vạn Song và Diệp Trần. Kim Vạn Song ở trong đội ngũ có thực lực xem như đứng đầu, ngoại trừ hoàng y nữ tử ẩn giấu quá sâu ra thì cơ hồ không ai có thể mạnh hơn hắn. Toàn thân hắn toả ra ngân quang chói loà như một khối bạc hình người trùng kích tới Diệp Trần.

- Hắc hắc, trước hết giải quyết tên có tu vi thấp nhất rồi nói!

Con ngươi Lâm Vũ Hiên đảo một vòng, đồng dạng đem mục tiêu đặt lên người Diệp Trần, bất kể công hay tư thì hắn đều muốn bài trừ Diệp Trần ra ngoài. Về công, Diệp Trần có tu vi yếu nhất, tuy thực lực không kém nhưng hộ thể chân nguyên lại yếu hơn mọi người rất nhiều. Về tư, Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành có quan hệ khăng khít, khiến trong lòng hắn có chút khó chịu, cái này chính là tâm lý đố kỵ trời sinh của nam nhân!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện