Toàn bộ Ma Hải có hình dạng là một cái trùy tròn, tuy nhiên bởi vì Ma
Hải quá rộng lớn, đỉnh điểm cũng chính là đáy Ma Hải này, nhưng cũng
không phải một điểm chân chính, mà là một khu vực rộng lớn tới 300
trượng.
Hình dung khu vực này như thế nào?
Ghê tởm!
Đúng, chỉ có hai chữ ghê tởm!
Chu Hằng có thể nói chắc, hắn chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, từng
phiến từng phiến bùn lầy một màu đỏ tươi... không... không phải bùn lầy
mà giống như thịt vụn, mà lại thúi, chảy mủ, chất lỏng màu xanh chảy
khắp nơi, tản ra mùi hôi thối mãnh liệt.
Mà điều khiến Chu Hằng
kinh ngạc là, đến bây giờ hắn còn có thể nhìn thấy màn lưới ngăn cách
màu vàng, nhưng chúng bố trí từ trên vách động đến gần tới đáy thì đứt
đoạn!
Đúng vậy, toàn bộ Ma Hải đều là bao phủ trong màn lưới ngăn cách màu vàng, nhưng chỉ có ở gần dưới đáy bị phá ra một cái chỗ hổng!
Lưới ngăn cách màu vàng chính là quy tắc thiên địa, quy tắc tạo thành thế
giới, cùng lúc hạn chế thiên địa, đồng thời bảo vệ phiến thiên địa này.
Củng giống như ở Tiên giới sử dụng lực lượng vượt qua Minh Tiên sẽ bị
bài xích đến Minh giới... Đây là bảo hộ quy tắc đối với thế giới.
Nhưng ở trong này, quy tắc hư hỏng!
Bên trong bùn lầy, từng con Tử Linh đang ở từ bên trong chui ra, cuồn cuộn không ngừng!
Đến lúc này, Chu Hằng mới biết ngọn nguồn của Tử Linh, chúng là đến từ
ngoài vòng bảo hộ quy tắc! Cho nên những thứ này vô cùng đáng sợ, ngay
cả Thánh nhân được xưng mạnh nhất đều phải cực kỳ kiêng kỵ đối với
chúng, căn bản không dám xâm nhập.
Chu Hằng đứng ở bên trên phiến bùn lầy nơi này, thần quang chiếu rọi, trong vòng mười trượng ở chung
quanh hắn, tất cả Tử Linh mới sinh đều tới tấp tan rã!
Nhưng cũng chỉ giới hạn trong vòng mười trượng. Khu vực này rộng lớn tới 300
trượng, hắn cũng chỉ có thể trấn áp một góc nhỏ mà thôi!
Tiến vào khu bùn lầy này, nhìn xem đầu bên kia rốt cuộc là thứ gì?
Chu Hằng không dám!
Hắn có thể cảm nhận được, khu bùn lầy này có khí tức tử vong vô cùng cường
đại, đối với bất kỳ sinh linh nào đều là vật kịch độc, cũng giống như
ánh sáng thiên hà của hắn có thể đánh giết Tử Linh!
Nếu hắn bước lên trên khu bùn lầy này, khẳng định là tử vong trong nháy mắt!
Ít nhất, hiện tại không được!
Đợi sau khi hắn trở thành Thánh nhân, nói không chừng sẽ có tư cách xuyên
qua khu bùn lầy này quan sát tận cùng, trấn áp san bằng triệt để Ma Hải!
Tử Linh nhô ra từ chỗ khác đều tránh né ở xa Chu Hằng, tuy rằng trên thân
tồn tại này có khí tức sinh linh làm chúng rất căm hận, nhưng màn sáng
kia lại làm cho chúng sợ hãi không dám đến gần.
Chu Hằng dừng lại ở trong này trọn ba ngày.
Hắn chỉ quan sát, mà quan sát lần này rất có ý nghĩa.
Bởi vì hắn phát hiện, Âm Ảnh Tử Linh xuất hiện từ nơi này đều là Tinh Thần
Cảnh, đừng nói cấp Hắc Động, dù là một con cấp Tuệ Tinh, cấp Thiên Hà
đều không nhìn thấy!
Điều này chứng minh một suy đoán của Chu Hằng trước đó!
Âm Ảnh Tử Linh cường đại là thông qua thực hiện cắn nuốt lẫn nhau!
Nếu không ở ngọn nguồn không có xuất hiện Tử Linh bậc cao, như vậy những Tử Linh cấp Thiên Hà Cảnh, Tuệ Tinh Cảnh, Hắc Động Cảnh kia thì từ đâu nhô ra?
Chu Hằng tận mắt nhìn thấy mấy con Tử Linh Chuẩn Hắc Động
Cảnh cắn nuốt Tử Linh yếu hơn mình để khôi phục thương thế, đồng thời
theo đó còn cường đại thêm vài phần... lúc ấy hắn đã có suy đoán như
vậy, lúc này đã được chứng minh.
Cần phải trở về! Dù sao cũng phải có người trả giá thật lớn!
Chu Hằng nhắm hai mắt lại, từng gương mặt của 38 người trong tiểu đội thứ 9 xẹt qua đầu óc của hắn, hắn mở hai mắt ra, ánh mắt trở thành sáng lạnh.
"Vù", thân hình hắn bắn lên, bay lên hướng đỉnh Ma Hải.
Hắn hoàn toàn không giảng đạo lý, căn bản không cần chào hỏi gì, chính là tốc độ cao nhất phóng lên!
"Két! Két! Két! Két!" Trong ánh sáng thiên hà chiếu rọi, phàm Tử Linh chạm
tới, tất cả đều tới tấp tan rã. Dù là Tử Linh cường đại cấp Tuệ Tinh,
cấp Hắc Động cũng không tránh kịp... Dường như hắn mới là Tử Linh.
"Bùng!" Tám ngày sau, hắn từ trong Ma Hải bắn ra, ánh mặt trời đã lâu không
thấy, chiếu rọi xuống, làm cho hắn có cảm giác một lần nữa được làm
người.
Hắn cũng không phân biệt phương hướng, chỉ bay đi về một
hướng, chỉ cần lên "bờ", muốn tìm được doanh địa 9943 sẽ dễ như trở bàn
tay.
Lần này hắn cũng hao hết 4 ngày, rốt cục mới lên tới "bờ",
Chu Hằng thu hồi thiên hà, hiện tại không cần dùng thứ này để uy hiếp Tử Linh nữa.
Hắn dõi mắt nhìn nơi xa, không khỏi sửng sốt, bởi vì phòng tuyến này dường như có điều khác biệt với trong trí nhớ của hắn!
Tuy rằng hắn chỉ phụ trách phòng ngự phòng tuyến vạn dặm ở phụ cận doanh
địa 9943, nhưng liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra: đạo phòng tuyến
này là mới vừa thành lập, mà còn chưa có xây dựng hoàn chỉnh.
-
Này... ngươi là binh doanh nào, quá lạ mặt! Đúng lúc này, một gã tuần
tra Long tộc phát hiện Chu Hằng, lập tức truy hỏi hắn, nhưng cũng không
có lộ ra địch ý, bởi vì nơi này chỉ có hai loại tồn tại: Long tộc và Tử
Linh!
Long tộc là người một nhà, Tử Linh là địch nhân! Chỉ đơn giản như vậy.
- Ta tên là Chu Hằng, đến từ doanh địa 9943, trận Tử Triều trước bị vây
hãm ở trong Ma Hải, tới giờ mới tìm được đường trở về, phải về binh
doanh báo tên! Chu Hằng nói.
Gã binh sĩ Long tộc chỉ là "A" một
tiếng, cũng không phải khiếp sợ gì, bởi vì hắn nghĩ rằng Chu Hằng nói
"trận Tử Triều trước" chỉ là vài ngày mà thôi, điều đó cũng không có gì
đáng khiếp sợ.
- Doanh địa 9943 cách chúng ta nơi này cũng không xa! Gả binh lính kia liền mở máy nói tán gẫu với Chu Hằng.
Từ đó Chu Hằng mới biết: thì ra trước đây không lâu không ngờ Ma Hải mở
rộng dữ dội, vốn diện tích chỉ chiếm một phần ba Vĩnh Hằng Long Tinh,
nhưng bây giờ lại một hơi mở rộng đến bằng phân nửa!
Trọn một nửa!
Bởi vậy, phòng tuyến trước kia đã bị Ma Hải cắn nuốt, không thể không một
lần nữa xây dựng lại phòng ngự mới: tin tức tốt duy nhất chính là trong
lúc Ma Hải mở rộng, cũng không có chết nhiều người Long tộc.
Không biết vì sao lại thế, mấy ngày gần đây không ngờ không có xuất hiện một con Tử Linh nào!
Nguyên nhân này tự nhiên không có khả năng có người biết, ngay cả đương sự Chu Hằng này cũng mơ hồ, sẽ trở thành vụ án bế tắt không có đáp án, vĩnh
viễn lưu vào lịch sử...
Mà rốt cuộc Chu Hằng cũng biết mình ở lại trong Ma Hải bao lâu: hết chín tháng!
Hắn cảm tạ người nọ, sau đó theo hướng được chỉ dẫn bay về doanh địa 9943.
Bảy ngày sau, hắn tới bên ngoài một binh doanh hoàn toàn mới: Đây là binh doanh 9943 mới!
Chu Hằng mặt không chút đổi sắc, đi nhanh vào.
- Đứng lại... Ồ! Cổng binh doanh, hai gã binh sĩ cầm trường mâu trong tay vừa nhìn thấy Chu Hằng, theo bản năng quát bảo ngừng lại, nhưng khi
thấy rõ gương mặt Chu Hằng liền vô cùng sửng sốt, kêu lên:
- Chu... Chu
Hằng!
Hai người này ở trong Luận võ Long Miếu đã giao đấu với Chu Hằng, chỉ là tên gì... Chu Hằng hoàn toàn không có lưu ý, vốn không nhớ rõ.
- Ta đã trở về! Chu Hằng bình tĩnh nói, sau đó hít một hơi thật sâu, dùng thanh âm lớn nhất kêu lên:
- Chu Hằng tiểu đội thứ 9 trở về đưa tin!
Tiểu đội thứ 9! Chu Hằng! Trở về!
Thanh âm vang vọng ở trên vùng trời doanh địa 9943 giống như tiếng sấm.
"Xoạt xoạt xoạt...", lập tức, toàn bộ binh doanh sôi trào, hơn vạn người đồng thời ào ra.
- Chu... Chu Hằng!
- Không ngờ hắn còn sống!
- Trời ạ! Có thể từ trong Tử Triều sống sót, đây nhất định là nhận được
phù hộ của Tổ Long đại nhân! Không... chỉ là lão tổ tông còn chưa đủ,
khẳng định ngay cả nhị tổ cũng phù hộ hắn!
Mỗi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ, chưa từng có tiểu đội nào sau khi rơi vào trong Tử Triều còn
có thể có người còn sống! Chu Hằng đã sáng lập một kỳ tích!
- Lão tử đã biết là tên hỗn đản này không chết được! Đồ Lan đầu tiên là vui
vẻ, tiếp đó là đầy mặt khổ sở: - Không xong! Lão tử còn thiếu hắn hơn
một vạn long tệ, phải chạy trước!
Thủy Vũ Ỷ thì đôi mắt đẹp tỏa
sáng, chớp lóe tia sáng kỳ dị càng thêm động lòng rồng: đương nhiên loại sắc đẹp này cũng chỉ có Long tộc mới thưởng thức, dù sao Chu Hằng vừa
nhìn thấy cái đầu rồng to lớn kia là muốn bỏ ăn bỏ uống rồi.
"Như thế nào hắn còn không có chết?" Nghiêm Lẫm Đông vừa lẩm bẩm vừa nắm
chặt hai tay, đầu ngón tay đều đâm rách da bàn tay, nhưng dường như hắn
không hề có cảm giác. Hắn khổ tâm bày ra bố cục này chính là muốn giết
chết Chu Hằng, nhưng những người khác trong tiểu đội thứ 9 đều đã chết,
vì sao cố tình Chu Hằng còn sống?
- Tốt lắm, tốt lắm! Nghê An Bắc đi nhanh ra đón, khi đi đến trước mặt Chu Hằng, dùng sức ôm hắn một
cái, sau đó vỗ vỗ vai hắn, nói: - Còn sống trở về là tốt rồi!
Chu Hằng mặt lạnh xuống, nói: - Ngày đó tư liệu sai lầm là ai phát xuống?
Nghê An Bắc sắc mặt thoáng cứng đờ, trong mắt hiện lên một tia sát khí,
nhưng lại cố nặn ra một vẻ tươi cười, kéo cánh tay Chu Hằng, dùng thần
thức truyền âm nói: - Điều đó hẳn là một đại nhân vật của quân bộ, trước mắt ta còn chưa có tư cách chạm tới! Nhưng ngươi yên tâm, ta nhất định
sẽ tìm lại công đạo cho ngươi, và tiểu đội thứ 9!
Muốn đi vào
quân bộ, ít nhất phải là tu vi cấp Hắc Động, bất kể là linh lực hay là
thể chất... Trên thực tế thể chất còn phải cao hơn một chút, bởi vì đó
mới là căn nguyên của Long tộc! Đương nhiên, nếu linh lực tiến vào Hắc
Động Cảnh, sau khi tổ trì thanh tẩy thể chất cũng nhất định có thể đột
phá Hắc Động Cảnh, mà trái lại thì chưa chắc được.
Thể chất chỉ cần mở ra hạn mức cao nhất của huyết mạch là được rồi, nhưng đẳng cấp linh lực thì lại cần lĩnh ngộ.
Nghê An Bắc đã là Chuẩn Hắc Động Cảnh, cách ngày đột phá cũng không xa.
Chu Hằng lạnh nhạt nói: - Ta là đội viên duy nhất còn lại của tiểu đội thứ 9, thù này tự ta báo!
Nếu Nghê An Bắc cũng không biết là ai truyền tới tin tình báo sai lầm, như
vậy thì sẽ do hắn tự mình điều tra ra kẻ độc thủ phía sau màn này, sau
đó giết chết!
Nghê An Bắc có hơi bất mãn, cảm thấy Chu Hằng qua mặt mình.
Ngay cả hắn đều phải ra hết lực mới có khả năng chạm tới đại nhân vật sau
màn kia, còn Chu Hằng chỉ có chút xíu thực lực như vậy thì có ích lợi
gì...
Hả! Tuệ Tinh Cảnh! Linh lực tầng thứ Tuệ Tinh Cảnh!
Tên này biến mất chín tháng, không ngờ đã đột phá Tuệ Tinh Cảnh!
Nhưng suy nghĩ lại một chút Chu Hằng vốn là đạt tới Thiên Hà Cảnh đỉnh phong, cũng không biết đã dừng lại ở cảnh giới này bao lâu, như vậy có thể bất cứ lúc nào bước ra một bước này cũng không kỳ quái. Huống chi trên
chiến trường đầy dẫy áp lực sinh tử, vốn chính là địa phương đột phá tốt nhất.
Trước hết cứ để cho hắn nghỉ ngơi vài ngày nguôi ngoai rồi nói sau, muốn lật đổ đại nhân vật như vậy cũng không phải chỉ dựa vào
dũng khí là được!
- Ngươi trước đi nghỉ, ổn định cảnh giới một
chút đi! Còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi! Nghê An Bắc nói, tiểu
đội thứ 9 khẳng định là gặp Tử Linh vây công toàn quân chết sạch, nhưng
Chu Hằng là làm thế nào chạy thoát?
Chu Hằng cũng không có phản đối nữa, mà lặng lẽ đi vào binh doanh, tự nhiên có an bài lều trại mới cho hắn.
Hắn cũng biết báo thù cũng không phải chỉ dựa vào một bầu nhiệt huyết và
dũng khí là được, mà hoặc là hắn có bối cảnh cường đại, hoặc là hắn có
thực lực cường đại, nếu không cho dù là nói cho hắn biết kẻ độc thủ phía sau màn này là ai, hắn có thể làm được gì chứ?
Tướng lãnh của Quân bộ ít nhất là cấp Hắc Động, bọn họ là Long tộc nên cũng không sợ hãi ánh sáng thiên hà của hắn!
Chu Hằng nói ra cao ngạo phách lối như vậy, chỉ là truyền ra một tín hiệu,
để kẻ sau lưng kia hoảng hốt, sẽ bố cục tiếp với hắn. Cái gọi là nói
nhiều tất thất sách, chuyện này càng làm nhiều lần, tự nhiên manh mối lộ ra ngoài cũng càng nhiều!
Như vậy, kẻ độc thủ sau lưng nhất định sẽ tự động hiện lên.