Cứ như vậy trong nháy mắt, trong 9943 doanh địa đã có ít nhất mấy ngàn
người xông ra, nhưng uy danh của cấm vệ quân rất mạnh, không ai dám sát
lại xem cuộc vui, giống như sợ bị mang đi cùng nhau.
Khóe miệng
Nghiêm Lẫm Đông mang theo nụ cười lạnh, gia gia hắn phái Vu Hảo Thời ra
đã chuẩn bị biện pháp, có thể làm cho Chu Hằng rơi vào bẫy rập ngôn ngữ
dĩ nhiên là tốt nhất, mà kích động để Chu Hằng tức giận ra tay cũng là
trong kế hoạch.
Vu Hảo Thời mang theo một thân bị thương trở lại
quân bộ, sau khi thêm mắm thêm muối nói ra, các đại lão của quân bộ đều
là giận tím mặt.
Bọn họ không biết Vu Hảo Thời vì cái gì mà đi
gặp Chu Hằng, cũng mặc kệ là nguyên nhân gì, Vu Hảo Thời chính là người
của quân bộ, hơn nữa còn có một quan hàm a? Chu Hằng ngươi dám đánh
người của quân bộ, chẳng khác nào là đánh vào mặt của quân bộ!
Vì thế, liền có cấm vệ quân xuất động, muốn mang Chu Hằng về quân bộ thẩm vấn.
- Thật to gan, lại dám đánh người của quân bộ chúng ta!
Năm tên cấm vệ quân kia có một người là tiểu đội trưởng, hắn lạnh lùng nhìn Chu Hằng, chỉ cảm thấy đây là một tên lỗ mãng, lại dám xuống tay đối
với quan viên của quân bộ!
Tuy rằng Vu Hảo Thời cũng chỉ là một
tiểu nhân vật, cũng không phải cao tầng của quân bộ, nhưng ý nghĩa lại
không đồng dạng như vậy!
- Quân bộ? Đánh thì sao?
Chu Hằng thản nhiên nói:
- Thời điểm chúng ta liều mạng trong Ma Hải, người của quân bộ các ngươi
đang làm gì thế? Hiện tại chúng ta ở hậu phương chăm sóc vết thương,
những Đại lão gia của quân bộ các ngươi tới bắt người mình?
- Ngươi . . . Ngươi đang nói hươu nói vượn!
Tiểu đội trưởng của cấm vệ quân vội vàng nổi giận nói.
- Không phải sao?
Chu Hằng tươi cười.
- Các ngươi trừ bỏ quát tháo người mình, có dám đi Ma Hải liều mạng cùng
những Tử Linh kia? Làm không được thì không cần lớn lối ở trước mặt ta!
- It nói nhảm đi! Bắt hắn lại cho ta!
Tiểu đội trưởng của cấm vệ quân hổn hển nói, vội vàng hướng hạ lệnh cho thuộc hạ.
Cấm vệ quân là một phần của quân bộ. Quân bộ phụ trách định ra an bài chung về điều chỉnh phòng tuyến, cũng không cần trực tiếp tham gia chiến
trường, những cấm vệ quân này tự nhiên cũng không thể đã giao thủ với Âm Ảnh Tử Linh!
Trên thực tế, làm cấm vệ quân chính là một công việc béo bở!
Vừa không cần liều mạng mạo hiểm, lại vì làm việc ở quân bộ, quân công
tuyệt không ít hơn so với những người đổ máu liều mạng. Bởi vậy, cấm vệ
quân bình thường cũng là do con cháu nhà quyền quý giữ chức.
Đương nhiên, người của cấm vệ quân nhất định không thể trở thành cường giả.
Bởi vì bọn họ khuyết thiếu một tấm lòng của cường giả!
Cấm vệ
quân là hoàn khố, những lời này cũng không phải giả dối, mỗi người đều
là con cháu quý tộc, khác biệt chỉ ở chỗ thế lực gia tộc của người nào
lớn hơn.
Cho nên, lời của Chu Hằng giống như đao nhọn, tát vào
mặt bọn họ! Nhưng kẻ hèn mọn này là Long tộc màu tím cũng dám kiêu ngạo? Mặc kệ Chu Hằng biểu hiện kinh người đến cỡ nào, nhưng Tử Long đại biểu cho việc hắn không có hậu trường cường ngạnh!
Thế giới này hoặc
là chính mình có được thực lực cường đại, hoặc là hậu trường có được
thực lực cường đại, mới có tư cách cuồng ngạo!
Thực lực của bản thân Chu Hằng? Tuệ Tinh Cảnh ở Long Vực có thể tạo ra bọt sóng gì?
Sau khi nhận được mệnh lệnh, bốn gã cấm vệ quân lập tức lộ ra nụ cười ác
độc, nhao nhao rút vũ khí trên người ra, nhắm ngay Chu Hằng.
Những vũ khí đó cũng không phải Bảo khím mà là vũ khí phù văn!
Binh lính bình thường cũng chỉ có thể sử dụng trường mâu. Chỉ có sau khi lập được rất nhiều quân công mới có thể đặt chế vũ khí khác. Nhưng đãi ngộ
của cấm vệ quân chính là tốt, mỗi người đều được đặt chế vũ khí phù văn, binh khí của bốn người không có một kiện nào giống nhau.
Chu Hằng tươi cười, nói:
- Ta chán ghét người khác dùng binh khí chỉa vào người ta!
- Vậy thì như thế nào?
Tiểu đội trưởng của cấm vệ quân khiêu khích nói:
- Bắt lại cho ta . . . Lưu lại một hơi đừng đánh chết là được rồi!
- Vâng!
Bốn gã cấm vệ binh đều là cười ác độc. Bọn họ thực ra không oán không cừu
với Chu Hằng, nhưng ai bảo Chu Hằng là anh hùng? Chính là Tử Long có tư
cách gì làm anh hùng. Đi tìm chết đi!
Hô!
Ở bên trong kình phong gào thét, bốn thanh binh khí nhao nhao chào hỏi Chu Hằng.
Có thể đi tới Ma Hải, Tuệ Tinh Cảnh là yêu cầu thấp nhất, cho dù năm người này là cấm vệ quân không cần ra chiến trường cũng giống như vậy. Cấp
bậc thể chất của bốn người này là Tuệ Tinh Cảnh đồng loạt ra tay, lại
dùng vũ khí phù văn, cũng không cần linh lực để kích phát, bởi vì đặc
điểm của vũ khí phù văn là có lực tàn phá kinh khủng, có điểm giống hắc
kiếm, chỉ cần cũng khi chém trúng địch nhân mới có thể phát huy uy lực.
Thể chất Tuệ Tinh Cảnh thêm vũ khí phù văn, đây là tuyệt phối! Đây cũng là
một trong những nguyên nhân vì cái gì mà Long Tộc thủy chung có thể độc
lập trấn thủ Ma Hải.
Binh khí đánh tới!
Chu Hằng bỗng
nhiên động, cánh tay Long Hóa, Yên Diệt Phù Văn phát động, tay phải hắn
vung lên, bốn thanh vũ khí phù văn đúng là đồng loạt bị tiêu hủy!
Đây dù sao cũng chỉ là kim loại cứng rắn một chút cộng thêm từng tia lực
phù văn, cũng không phải Bảo khí thực sự, như thế nào chống lại Yên Diệt Phù Văn?
Nếu như nói ánh sáng thiên hà là vũ khí tốt nhất để đối phó Âm Ảnh Tử Linh, như vậy Yên Diệt Phù Văn chính là đại sát khí đối
với những sinh linh khác!
Cái gì?
Bốn người kia nhìn vũ khí trơ trụi, mỗi người đều lộ ra vẻ khó tin.
Bành! Bành! Bành! Bành!
Chu Hằng liên tục xuất ra bốn chưởng, đánh đầu của 4 người này vào trong
đất, giống như Vu Hảo Thời mấy ngày trước, cái mông chổng lên thật cao,
làm cho người ta vừa thấy còn có kích động muốn giơ chân đá một cái.
- Ngươi, ngươi, ngươi thật to gan, cũng dám cãi mệnh lệnh của quân bộ, ngươi đây là muốn tạo phản sao?
Tiểu đội trưởng của cấm vệ quân run giọng nói.
A!
Chu Hằng tát vào mặt hắn, lập tức, miệng của tiểu đội trưởng kia hơi mở ra, 7, 8 chiếc răng cùng máu tươi phun ra ngoài, Chu Hằng lại tát thêm một
cái vào nửa bên mặt kia của hắn, phốc, lại là răng bắn ra ngoài.
Ba! Ba! Ba! Ba!
Sau khi Chu Hằng tát vài chục cái, mới thỏa mãn thu tay về.
Hai má của tiểu đội trưởng cấm vệ quân đã sưng giống như đầu heo, hai mắt
hắn hàm oán, nhìn chằm chằm Chu Hằng, như muốn phun ra lửa. Gia tộc của
hắn có thế lực cực lớn, nên mới có thể đưa hắn giữ chức tiểu đội trưởng ở cấm vệ quân.
Chu Hằng lại dám tát hắn trước mặt mọi người, đây quả thực làm hắn điên mất!
Làm sao hắn dám? Làm sao hắn dám?
Những người khác trong binh doanh nhìn thấy vậy cũng cảm thấy khó thở, trước
mặt mọi người ấu đả cấm vệ quân của quân bộ thật đúng là tội lớn a! Chu
Hằng có thể, nhưng cũng không có thể công nhiên chống cự lại quân bộ a!
Chỉ có Nghiêm Lẫm Đông cười lạnh không dứt, xem ra Chu Hằng cũng chỉ là một mãng phu. Chỉ là lược thi tiểu kế đã khiến cho Chu Hằng hãm sâu!
- Ngươi,
ngươi chết chắc rồi!
Tiểu đội trưởng của cấm vệ quân nhìn chằm chằm Chu Hằng, hắn muốn nhớ kỹ gương mặt này.
- Chưa chắc!
Tay Chu Hằng nhoáng lên một cái, lấy ra một khối lệnh bài thân phận bày ra trước mặt đối phương.
- Quân bộ muốn bắt ta, cứ tới đi, ta ở Huyền Thiên Doanh chờ!
Phốc!
Mọi người đều phun ra ngoài.
Huyền Thiên Doanh!
Đây chính là nới hội tụ thiên kiêu của toàn bộ Long Tộc a, người có thể đi
ra ngoài từ nơi đó, ít nhất cũng là Chân Quân cấp bậc 5 động! Thậm chí
có thể nói như vậy, người nhiều lần đảm nhiệm Long tổ đại nhân có ít
nhất chín thành là đã từng ở trong Huyền Thiên Doanh!
Huyền Thiên Doanh với quân bộ hoàn toàn là hai nghành bất đồng, ai cũng không liên
quan tới ai. Nhưng luận đến địa vị trong long tộc, 100 quân bộ cộng hết
lại cũng không dám trêu chọc Huyền Thiên Doanh!
Đi Huyền Thiên
Doanh bắt người, coi như là đang đánh vào mặt của Long tổ, hơn nữa còn
không phải một chi trong Kim Long, Lục Long, mà là toàn bộ Ngũ Sắc Long
Vực!
Người phụ trách cao nhất của quân bộ cũng chỉ là đại trưởng lão 6 động a!
Quả đắng này . . . Quân bộ cũng chỉ có buồn bực nuốt vào!
Ai có thể nghĩ tới Chu Hằng kinh động tới Huyền Thiên Doanh? Đây chính là tuyển nhận thiên tài chân chính a!
Nhưng suy nghĩ lại một chút, Chu Hằng có thể làm cho Âm Ảnh Tử Linh sợ hãi, cái này chẳng lẽ không xứng với danh hiệu thiên tài?
Chỉ là thời gian mới qua chút ít như vậy, nhưng quân bộ còn không biết,
bằng không bọn họ tuyệt đối phải nghĩ lại sau đó mới làm.
Chu
Hằng mỉm cười, không có để ý tới cái biểu tình vô cùng đặc sắc của tiểu
đội trưởng cấm vệ quân kia, mà là nhìn về phía mọi người trong binh
doanh, nói:
- Nếu mọi người đều ở trong này, ta nói tạm biệt với
mọi người ở đây a! Mọi người không cần đưa tiễn. Về sau ta sẽ còn trở
lại, máu của quân nhân chúng ta không thể chảy không, cuối cùng sẽ có
người vì thế mà phải trả một cái giá cực đắt! Đi thôi!
Hắn xoay người, đi nhanh đi, sau khi đi được mười mấy bước, hắn đưa tay phải ra huy vũ vài cái, thân ảnh càng lúc càng xa.
Ở phía sau hắn, hai tay Nghiêm Lẫm Đông nắm chặt, sắc mặt tái xanh.
Đến hiện tại Chu Hằng còn không biết hết thảy đều là bởi vì hắn, nhưng hắn lại không hề đắc ý!
Đi ra từ Huyền Thiên Doanh, ít nhất cũng là Chân Quân 5 động!
Thời điểm Chu Hằng xuất hiện lại, liền có được quyền lực xem xét cơ mật của
quân bộ! Tuy rằng gia gia hắn xử lý rất sạch sẽ, từ ở mặt ngoài xem cũng không thể liên hệ manh mối tới trên người Nghiêm gia, nhưng nếu muốn
người không biết trừ phi mình đừng làm, xử lý nghiêm mật như thế nào đi
nữa cũng sẽ có lỗ hổng!
Đến lúc đó, Nghiêm gia có thể chống lại Chu Hằng sao?
Tuy rằng sự tình từ nay sẽ là rất lâu về sau, nhưng luôn là mối họa!
Mối họa nhất thiết phải tiêu trừ trước khi nó lớn lên!
Nhưng Chu Hằng đi Huyền Thiên Doanh, thế lực của Nghiêm gia căn bản không đi sâu vào được a, làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
. . .
Chu Hằng đi nhanh đi, Huyền Thiên Doanh cũng ở Vĩnh Hằng Long Tinh, nói đến ma luyện đối với võ giả, có địch nhân gì vượt hơn được Âm Ảnh Tử Linh
sao? Chui vào bên trong Ma Hải, muốn nhiều hung hiểm thì có nhiều hung
hiểm, chỉ cần không ngừng xâm nhập, chính là Thánh nhân cũng có thể được "rèn luyện" đầy đủ!
Địa chỉ của Huyền Thiên Doanh giấu ở trong
lệnh bài thân phận, Chu Hằng làm theo y chang, mười một ngày sau đó, hắn đi tới một tòa sơn cốc khoảng cách cũng không xa Ma Hải, dựa theo bản
đồ trong lệnh bài thân phận bày ra, nơi này chính là Huyền Thiên Doanh.
Từ bên ngoài mà xem, nơi này trống rỗng, không hề có một tia sinh khí.
Chu Hằng đi đến phía trước sơn cốc, lúc này, lệnh bài thân phận của hắn đột nhiên sáng lên, cảnh vật trước mắt nhất thời biến hóa, hiện ra một cái
lối đi khác!
Cố lộng huyền hư (cố ý lừa bịp)!
Chu Hằng bình luận ở trong lòng, đi dọc theo thông đạo.
Đây là một cái lối nhỏ, cuối đường nhỏ mới thật sự là sơn cốc, nhưng nơi
cuối cùng đã có một thanh niên tóc đen đang khoanh chân ngồi ở trong đó, trên thân phủ đầy Long Lân, song chưởng cũng hoàn toàn Long Hóa.
Tuy nhiên chỉ từ trình độ Long Hóa mà nói, hắn vẫn còn không so sánh được
với Thủy Vũ Ỷ, nhưng Chu Hằng đã có cảm giác, thanh niên này ít nhất
cường đại gấp trăm lần so với Thủy Vũ Ỷ.
- Ta tên là An Lộ!
Thanh niên này lộ ra một nụ cười Chu Hằng.
- Không đánh bại ta, ngươi liền trở về theo đường cũ!
Chu Hằng cũng cười, nói:
- Ngươi có tư cách đại biểu Huyền Thiên Doanh sao?
- Lá gan không nhỏ, ta quả thật không đủ tư cách đại biểu cho Huyền Thiên Doanh!
Thanh niên tự xưng là An Lộ từ dưới đất nhảy lên một cái.
- Đây là truyền thống của Huyền Thiên Doanh, tên là Sấm Thập Quan, nếu
ngươi có thể đánh thắng, đã chính thức trở thành một thành viên của
Huyền Thiên Doanh, nếu không cũng chỉ có thể bắt đầu từ quét sân!
- Không phải có 10 quan chứ?
Chu Hằng có chút tò mò.
- Hừ, chờ ngươi có thể đánh thắng ta rồi nói sau!
An Lộ gào to một tiếng, đã là bay vụt tới chỗ Chu Hằng.