- Tử.
- Chu huynh, Tang huynh! Chu Hằng vừa mới vừa mới nói một chữ, chỉ thấy
một bóng người màu trắng xẹt qua, trước người bọn họ đã có thêm một
người thon dài, mỹ nhân tuyệt sắc khí thế như Nữ Đế, gương mặt lãnh
tiếu, có chi thế không giận mà oai.
Đỉnh đầu cô gái này đã kết xuất Thần chích, khiến cho nàng càng thêm tôn quý ung dung, dường như mắt phượng đảo qua, mỗi người đều phải cam tâm
tình nguyện bái ở chân của nàng, dâng lên lòng trung thành.
Dung mạo của nàng cũng cực đẹp, nếu so với các nàng An Ngọc Mị đều cao
hơn một bậc, với Mai Di Hương, Hàn Diệc Dao là cùng cấp, nhưng so với
Ứng Mộng Phạm vẫn kém một tia.
Tuy nhiên Ứng Mộng Phạm là một cái xinh đẹp vô song mấy chục năm, trên trăm năm mới có thể xuất hiện.
Đệ tử Võ Các kết xuất Thần chích tổng cộng ba cái, mà trong đó cũng chỉ có một là nữ tính, chính là Băng Hoàng Nữ Tinh Dạ Vũ !
Nàng dịu dàng cười, như Nữ Vương băng tuyết, bởi vì còn không chân chính đi vào Kết Thai Cảnh, Thần chích đỉnh đầu nàng cũng không hoàn chỉnh,
hình dạng một đầu Băng Hoàng cũng không thể liên tục bao lâu, vẫn luôn
biến ảo, mà mỗi một lần biến ảo đều phóng xuất ra một cỗ áp lực cường
đại.
- Tinh sư muội, ngươi thế nào cũng tới? Tang Thanh Sơn cười nói, nụ cười trên mặt tuy rằng nhiệt tình, nhưng trong giọng nói đã có loại bài xích từ chối người từ ngoài ngàn dặm.
Băng Hoàng Nữ nhíu nhíu mày liễu: - Ta không thể sao? .
- Tới, tới, nếu ngươi thu Chu huynh làm vị hôn phu, ta đây lại vỗ tay hoan nghênh! Tang Thanh Sơn cười to nói.
- Tang Thanh Sơn, ngươi lại muốn chiến một trận cùng ta sao? Gương mặt
Băng Hoàng Nữ xinh đẹp lạnh lùng. Khí chất lạnh như băng càng tăng lên.
Xinh đẹp vô cùng, lại làm cho không người nào có thể thân cận.
- Chỉ đùa một chút! Vui đùa! Tang Thanh Sơn vội vàng giơ hai tay lên làm dáng đầu hàng, cười nói - Đến đến đến, Chu huynh, ta đến giới thiệu cho các ngươi một chút! Chu huynh, vị này chính là Băng Hoàng Nữ Tinh Dạ
Vũ, đến từ Điểm Tinh Tông. Chính là một trong thế lực cường đại nhất
Thiên Long Đế triều ta, khuê nữ trước mắt, Chu huynh nếu cố ý, tiểu
huynh nguyện ý giật dây bắc cầu cho các ngươi! .
- Tang Thanh Sơn! Băng Hoàng Nữ quát một tiếng, thần chích phượng hoàng
đỉnh đầu lập tức hét giận dữ, một đạo ánh sáng băng hàn lập tức bắn
nhanh mà đi hướng về Tang Thanh Sơn.
Keng!
Tang Thanh Sơn nhấc tay, đỡ đạo ánh sáng băng hàn này. Nhưng toàn bộ tay phải lại kết xuất tầng một hàn băng, hắn cười khổ một tiếng: - - Tinh
sư muội, ta cũng không phải cừu nhân giết cha của ngươi, không đáng ác
như vậy đi! .
Nghe hắn nói hươu nói vượn, ngay cả Chu Hằng đều có loại kích động vung
quyền đánh người. Cũng may sự nhẫn nại của hắn luyện ra được từ con lừa
đen, so sánh với đầu con lừa đê tiện kia, đây chỉ là chút chuyện nhỏ.
Tuy nhiên, từ biểu hiện Tang Thanh Sơn phía trước mà xem, hắn hiển nhiên cũng không phải cái loại yêu nhân múa mép khua môi. Làm như vậy khẳng
định có dụng ý!
Chu Hằng vừa suy nghĩ, đã có chút ý tưởng.
Chẳng lẽ bởi vì mình!
Hắn chứng minh chính mình đáng giá mời chào. Hơn nữa hắn vừa lúc vẫn là
một tán tu, như vậy ai có thể chiêu nhập hắn vào thế lực của mình, cho
dù chỉ là kết thành minh hữu, đối với thế lực nhà mình cũng đều có ích .
Dù sao, Kết Thai, lão tổ Thần Anh Cảnh cả nhân loại đế quốc cộng hết lại cũng chỉ gần hai trăm cái, mỗi một cái đều cực kỳ quý báu.
Thực lực Tang gia cùng Điểm Tinh Tông tương đương, đều là nhà quyền thế
đỉnh cấp Thiên Long Đế triều, có thể cấp Chu Hằng chỗ tốt cũng sẽ không
kém bao nhiêu. Tuy nhiên, Tinh Dạ Vũ hiển nhiên có ưu thế độc đáo, đó
chính là nàng là nữ nhân, hơn nữa còn là đại mỹ nhân đỉnh cấp.
Võ giả tu luyện, mục đích là vì đạt được thực lực vô thượng, chẳng những nắm trong tay vận mạng của mình, còn có thể nắm giữ vận mệnh vô số
người thiên hạ! Quyền lực, mỹ nhân, nam nhân cần không phải những thứ
này sao?
Dù Chu Hằng không phải dung tục tầm thường như vậy, mỹ nữ tầm thường
cũng không để vào mắt, như vậy Băng Hoàng Nữ thì sao, luận thân phận
nàng ngày sau tất thành lão tổ Kết Thai Cảnh, dĩ nhiên là nhân vật đỉnh
thế gian, luận dung mạo, cho dù nàng kém Ứng Mộng Phạm cũng là tuyệt sắc xinh đẹp số một số hai!
Mỹ nữ tuyệt sắc như vậy, có nam nhân nào có thể kháng cự mê hoặc của nàng?
Bởi vậy, Tang Thanh Sơn vừa lên trực tiếp làm rõ, bản thân nói đùa với
Băng Hoàng Nữ, kể từ đó Băng Hoàng Nữ dù tính dùng sắc đẹp làm như vũ
khí cũng không dùng được
Chu Hằng không khỏi âm thầm cười, hắn coi như là xem náo nhiệt.
Băng Hoàng Nữ tự nhiên cũng là người thông minh, lập tức phát hiện múa
mép khua môi cùng Tang Thanh Sơn hoàn toàn không có ý nghĩa, nhưng bị
Tang Thanh Sơn nháo như vậy, nàng cũng nghiêm chỉnh làm thân cận cùng
Chu Hằng, chỉ lạnh lùng đối với Tang Thanh Sơn: - Chu huynh đã chứng
minh thực lực của hắn, khi nào chúng ta xuất phát? .
- Dù sao cũng phải làm chuẩn bị, định ở mười ngày sau, được không? Tang Thanh Sơn nghiêm túc.
Băng Hoàng Nữ gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Chu Hằng: - Chu huynh, ngươi cũng không có ý kiến sao? .
- Ừ! Chu Hằng cũng gật gật đầu.
- Như vậy, 10 ngày sau tái kiến! Băng Hoàng Nữ bay vèo đi, giống như một mảnh đám mây vậy bay vút, lại mang đi vô số ánh mắt của nam nhân, một
đường đi theo nàng, thẳng đến của thân ảnh nàng biến mất, lúc này mới
lưu luyến không rời thu hồi lại.
- Chu huynh, ta cũng phải đi xem Dương Chiêm, mười ngày sau nếu thiếu
hắn, chúng ta sẽ khó thành! Tang Thanh Sơn xoay người nói - Tên kia độ
lượng cũng khônglớn, nói không chừng giận dỗi, ta phải đi. Chu huynh,
chúng ta cũng tái kiến mười ngày sau! .
Hắn vung tay lên, mang theo đám thủ hạ uy vũ khí phách ly khai lôi đài.
Khóe miệng
Chu Hằng giật một cái, hắn còn không hỏi Tử Diễm Thiên Long đến tột cùng xảy ra chuyện gì a!
Tang Thanh Sơn nói đây là huyết mạch lực, Dương Chiêm còn nói là hậu duệ dòng dõi quý tộc thượng cổ, hai chữ thượng cổ này hoàn toàn vô nghĩa,
hiện tại huyết mạch người nào kế thừa không truy tố đến thời kỳ thượng
cổ ?
Mấu chốt là hậu duệ quý tộc!
Nói vậy Tử Diễm Thiên Long tương đối có danh tiếng ... Không tồi, vị
cường giả tuyệt thế Thần Anh Cảnh Đông Linh Tiên Trì cũng nhận ra được,
nói là có chút quan hệ sâu xa với Đông Linh Tiên Trì!
Đông Linh Tiên Trì ở thời kỳ thượng cổ lão tổ Hóa Thần Cảnh, chỉ sợ quan hệ sâu xa này tính từ khi đó. Mà lão tổ Hóa Thần Cảnh kết giao là ai? Ở trong mắt võ giả bậc cao, võ giả cảnh giới thấp ngay cả bị bọn họ nhìn
cũng không có cơ hội, càng không nói đến là giao tình !
Tổ tiên Chu gia... đã từng có cường giả tuyệt thế Hóa Thần Cảnh!
Đáng tiếc a, cuối cùng xuống dốc , không ngờ chỉ xưng vương xưng bá
trong một cái trấn nhỏ, mấy trăm năm qua ngay cả một võ giả Tụ Linh Cảnh nhỏ cũng không xuất hiện!
Nguyệt có âm tình tròn khuyết, đây cũng là thịnh cực mà suy đi.
Lại không biết vị tổ tiên Chu gia đến tột cùng là một nhân vật tuyệt thế nào, dù sao cũng là chuyện thời kỳ thượng cổ, bằng vào một cái họ làm
sao có thể dò ra được?
- Phu quân, chúng ta trở về đi! .
Chúng nữ Hàn Vũ Liên đều dùng ánh mắt lửa nóng nhìn Chu Hằng, Chu Hằng
đã hiểu nhiệt tình trong ánh mắt, khiến hắn cũng không khỏi nóng đầu
lên, vội vàng mang theo chúng nữ trở về.
Phong Liên Tình, Mai Di Hương tự nhiên thuộc loại mục tiêu bị thanh
tràng, hai nàng đơn giản chạy đi ra bên ngoài đi dạo, hai cái yêu tinh
này gây chuyện cũng không ngu ngốc, biết đây là Thiên Long Đế triều,
không phải Lãng Nguyệt Quốc, cũng không có lão tổ Kết Thai Cảnh ở sau
lưng chống các nàng, nhưng cũng không có đạp người ngã ngựa đổ, coi như
thu liễm rất nhiều.
Đợi cho Chu Hằng giải quyết chúng nữ, nhàn nhã tọa ở trong sân suy tư về Thần chích, chỉ thấy Phong Liên Tình kinh hoảng chạy tới, hắn không
khỏi cười: - Nha đầu hoang dã, lại gây họa gì? .
- Phi phi phi, người ta ngoan như vậy, làm sao có thể gây họa, ngươi
cũng không nên vu oan người ta! Phong Liên Tình nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, nhưng lập tức lại sầu mi nhìn chung quanh - Tiểu Chu Tử, người ta
lại bị nhìn trộm! .
- Ân, khi nào thì kêu người nọ đến, ta ra một vạn linh thạch, để hắn
mang ngươi đi, sau đó ta khẳng định phóng một chuỗi pháo đến chúc mừng!
Chu Hằng nằm ở trên tảng đá lớn, hai tay đặt sau ót, hai mắt nhắm lại,
nhàn nhã như đã ngủ.
- Người ta cũng chỉ giá trị một vạn linh thạch sao? Phong Liên Tình ảo
não nói, sau đó kéo tay Chu Hằng, nhưng lực của nàng tuy rằng mạnh mẽ,
nhưng dù sao so với Chu Hằng kém hai đại cảnh giới, lực không thể kéo
Chu Hằng lên lại ngược lại làm nàng ngã xuống Chu Hằng.
Dưới va chạm, nàng nặng nề mà nhào tới trên thân Chu Hằng.
Bất ngờ là, miệng của nàng vừa vặn đánh vào trên môi Chu Hằng, hai người nhất thời hôn cùng nhau.
Lặng ngắt như tờ, chỉ còn lại có hai trái tim đập thông thông thông.
Đừng nhìn nha đầu Phong Liên Tình thật sự hoang dã, nhưng dáng người
thật có hứng thú, hai ngọn núi kiêu ngạo mà đè ở ngực Chu Hằng, co dãn
kinh người, dưới hương khí sâu kín phiêu đãng, Chu Hằng nổi lên phản
ứng, chỉa vào chỗ lõm xuống mềm mại của Phong Liên Tình.
- Tiểu Chu Tử, ngươi ẩn dấu cái gì vậy, nhân gia có điểm khó chịu! Phong Liên Tình thật ra không cảm thấy bị Chu Hằng hôn một chút là sự tình
lớn bực nào, nàng ngồi dậy tại trong ngực Chu Hằng, nhưng cái mông nhỏ
lại đặt thẳng vào vật cứng kia.
Cô nương hoang dã này không hiểu nam nữ cách biệt chút nào, lại còn lắc
lắc mông cẩn thận cảm giác một chút, sau đó dùng ánh mắt tò mò nhìn Chu
Hằng, biểu hiện ra tò mò mãnh liệt.
Chu Hằng sắc mặt cổ quái, có loại ý tưởng không đành lòng đẩy Phong Liên Tình ra, nhưng nha đầu kia vẫn dính lấy hắn, vươn tay cầm lấy cổ áo
nàng đẩy sang bên cạnh.
- Quỷ hẹp hòi, làm cho nhân gia nhìn lại! Phong Liên Tình tỏa ánh sáng hai mắt, nàng rất tò mò đối với đồ vật lạ.
Không sợ kẻ trộm thâu, chỉ sợ kẻ trộm nhớ thương a!
Chu Hằng nhăn mặt, cô nương hoang dã này lòng hiếu kỳ mười phần, nếu
không thỏa mãn nàng tò mò, về sau không biết sẽ ồn ào thành cái dạng gì! Nhưng tiểu Chu Hằng có thể tùy tiện lấy ra cho người ta nhìn sao?
- Ngươi không phải nói có người luôn luôn nhìn trộm ngươi sao? Đi, ta và ngươi cùng đi ra ngoài đi dạo! Chu Hằng chuyển đề, vì để cho Phong Liên Tình không dây dưa nữa ở tiểu Chu Hằng nữa, hắn tính toán làm phu khuân vác một lần.