Kiếm Động Cửu Thiên

Động Tĩnh Tu Luyện Khủng Bố


trước sau

- Chu tiểu tử, lần sau lại tìm ngươi cùng phát tài! Sau khi ra khỏi Tam Dương cổ địa, con lừa đen lập tức liền co giò chạy.

Theo tính cách tham lam của nó, vốn là khẳng định phải dính ở bên cạnh Chu Hằng, nghĩ biện pháp đem quả Thủy Tinh Đào kia trộm ra. Chỉ là hiện tại có Hoặc Thiên ở bên cạnh, nó hoàn toàn bị dọa sợ, cuối cùng áp đảo lòng tham.

Nhìn con lừa này như lửa đốt mông chạy thật nhanh, Chu Hằng không khỏi cười ha hả.

Hoặc Thiên mặc dù có thực lực quỷ thần khó lường, nhưng tu vi bản thân lại thấp đến không thể thấp hơn. Chu Hằng hoặc là mướn xe ngựa chậm rãi đi hoặc là cõng nàng trên lưng. Muốn cho nàng dựa vào hai chân đi hoàn toàn không sự thật.

Ngồi trong xe ngựa lắc lư, hắn không khỏi hoài niệm pháp khí phi hành của Băng Hoàng Nữ, có đồ ăn có thể ở, tốt biết bao!

Cũng phải kiếm cho mình một món!

Chu Hằng bỗng nhiên nghĩ đến, còn không đi xông cửa ải thứ sáu Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Hắn hiện tại nhưng là tu vi Linh Hải Cảnh.

Nghĩ đến đây hắn vội vàng nói với Hoặc Thiên một tiếng, để cho nàng một mình chờ một lát.

- Đi đi! Hoặc Thiên nói rất có khí thế, dường như nữ vương cao cao tại thượng. Không mất mấy ngày nàng đã hình thành khí thế của mình, ung dung cao quý, nhất cử nhất động tràn đầy vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến.

Đổi là người khác nói ngạo kiều như vậy khẳng định sẽ khiến người nhìn sinh lòng mâu thuẫn, nhưng vẻ tuyệt sắc của Hoặc Thiên đã vượt qua trình độ ngạo kiều. Dường như nàng làm chuyện gì đều là đúng, mà người phản đối nàng mới là tội ác không thể tha thứ, phải bị vạn tên xuyên tim.

Khí trường nữ vương càng ngày càng cường đại.

Chu Hằng cảm khái trong lòng, chỉ một ý niệm đã tiến vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tiến vào tầng bảy tiến hành khiêu chiến.

Bùng Bùng Bùng Bùng!!!

Hắn hai ba chiêu liền xử lý kẻ địch của tầng này, lập tức liền có một món vật thể từ trên trời rơi xuống. Hắn vội vàng thò tay cuốn, cầm đồ vật vào trong tay, một dòng tin tức lập tức truyền vào trong đầu hắn.

Sí Thiên Phi Dực!

Đây là hai mảnh Phong Dực to lớn, mỗi một mảnh đều dài một trượng, cắm ở trên lưng, ý niệm khẽ động là có thể phá không mà đi, tốc độ rất nhanh. Chỉ cần cuồn cuộn không ngừng cung cấp linh thạch là có thể một mực phi hành, chân trời góc biển cũng không thành vấn đề.

Chu Hằng không khỏi sắc mặt phát khổ. Pháp khí phi hành hắn muốn là công cụ cỡ lớn loại thuyền, đò mà không phải là một người sử dụng!

Sẽ không phải là chính mình đến Linh Hải nhị trọng thiên mới tới khiêu chiến, cho nên phần thưởng bị giảm giá trị?

Tuy nhiên bị giảm cũng quá lợi hại! Pháp khí phi hành loại đò, thuyền bao lớn bao nặng, cánh chim này so với chúng nhỏ đến đáng thương!

Chu Hằng thở dài, nhưng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cho dù là thương nhân cũng là gian thương, hàng hóa rời tay tuyệt đối là không cho phép trả lại, hắn cũng chỉ có thể nhận.

Hắn rời khỏi bảo tháp, chỉ thấy Hoặc Thiên đang dùng một loại tư thái nằm nghiêng cực độ mê người nhưng lại cực độ cao nhã. Nhìn ngang thành dãy nhìn thẳng thành ngọn. Nàng cũng không chỉ là có gương mặt tuyệt mỹ còn có dáng người hoàn mỹ không tỳ vết.

Bộ ngực cao ngất chắc nịch kia, vòng eo nhỏ nhắn có thể nắm bằng một tay, bờ mông mượt mà căng tròn, không gì không tỏa ra hấp dẫn mê người.

Trong lúc nhất thời, Chu Hằng tâm thần đều say.

Hắn vẫn cho rằng mình không phải người háo sắc, bên cạnh lại có nhiều nữ nhân như vậy đều có đủ loại nguyên nhân, cũng không phải hắn thật sự động tình với nữ nhân nào. Nhưng khi đối mặt với Hoặc Thiên, hắn cuối cùng biết mình cũng rất bình thường.

Thiên nữ tuyệt thế này đã thành công bắt giam lòng của hắn!

Chỉ là không giống với Mã Bộ Tiền si mê như vậy, hay hoặc là Tam Dương Thiên Tôn rõ ràng phủ định giới tính của mình, Chu Hằng tuyệt đối sẽ không khom lưng quỳ gối hay là trở thành biến thái. Hắn chỉ là thích nữ nhân này, ở trong lòng sinh ra một loại khát vọng mãnh liệt muốn cùng nàng sống chung cả đời.

Nhìn một cái chung tình, yêu là không có đạo lý. Lâu ngày sinh tình, sinh đó chỉ là thân tình, cũng không phải tình yêu.

Chu Hằng cười cười nói: - Ngươi rất rảnh?

- Ừm! Hoặc Thiên nâng thẳng người vươn vai, đường cong toàn thân lập tức hoàn toàn in ra, đẹp không sao tả xiết. Thiên nữ tuyệt thế này nhất cử nhất động đều tràn ngập mỹ cảm, khiến người tâm thần sảng khoái.

Chu Hằng thật không biết nếu nàng cứ như vậy đi trên đường sẽ tạo thành chấn động lớn cỡ nào.

Như Ứng Mộng Phạm loại mỹ nữ trăm năm mới có thể ra một nàykhiến cho nhân dân đế đô Lãng Nguyệt Quốc lâm vào điên cuồng, năm đó khi mất tích rất nhiều nam nhân vì nàng tự sát vì tình. Mà nếu đổi là Hoặc Thiên...

Chỉ sợ nàng ló mặt trên đường một cái cũng có thể khiến cho vô số người lập tức lựa chọn chấm dứt sinh mệnh.

Bởi vì nhìn qua vẻ tuyệt đẹp của nàng lại nhìn những thứ khác đều vô cùng xấu xí, ai có thể chịu được tương phản lớn như vậy? cũng chỉ có loại người đại nghị lực như Tang Thanh Sơn, Dương Chiêm, Băng Hoàng Nữ mới có thể miễn cưỡng làm được không nhìn nàng, tận lực quên nàng!

Không nói năng lực cổ quái trên người nàng, chỉ riêng tuyệt mỹ này chính là vũ khí vô đihcj!

Chu Hằng tin tưởng nếu là nàng muốn thống nhất Huyền Càn đại lục, căn bản không cần phải có thực lực một tay trấn áp quá khứ tương lai như Vạn Cổ Đại Đế, chỉ cần đứng ở đó, miệng ngọc khẽ mở, ai có thể cự tuyệt yêu cầu của nàng?

Vẻ đẹp của nàng là không phân giới tính, thông sát!

Cũng không biết đối với dị tộc cũng đồng dạng hữu hiệu hay không, nhưng ngẫm lại ngay cả con lừa đen đều chảy nước miếng ròng ròng, vẻn vẹn dị tộc nhân lại làm sao chống đỡ?

- Ta dạy ngươi tu luyện nhé!

Chu Hằng nói.

- Được! Hoặc Thiên thản nhiên nói, cứ qua một ngày, khí tức ung dung cao quý của nàng lại càng ngày càng mãnh liệt, dường như nàng là quý tộc gia truyền muôn đời, cho dù là một sợi lông đều tràn ngập cao quý.

Chu Hằng bắt đầu dạy nàng Lạc Tuyết Chân Kinh, chỉ là sau khi học thuộc một lần Hoặc Thiên liền đã ghi nhớ rõ ràng, hơn nữa hoàn toàn hiểu được ảo diệu trong đó căn bản không cần Chu Hằng giải thích gì.

Nàng nhắm lại hai mắt mê người như bảo thạch, bắt đầu tu luyện.

Ầm!

[CHARGE=3]

Linh khí thiên địa vận chuyển, điên cuồng hướng về trong cơ thể nàng.

Toàn bộ Huyền Càn đại lục lập tức xuất hiện hỗn loạn lớn!

Bất kể Thánh địa võ đạo nào đều là linh khí điên cuồng tràn ra, cho dù bọn họ đều có trận pháp tụ tập linh lực đều vô dụng. Dường như toàn bộ Huyền Càn Tinh chỉ là một ao nước nhỏ, rất dễ dàng là sẽ bị hấp thu sạch sẽ!

Đông Linh Sơn xa xôi, năm ngọn núi đều là hào quang
mãnh liệt, hóa thành một bàn tay ngọc trắng như tuyết, óng ánh như tiên, thần huy lóng lánh. Lực lượng to lớn cuốn lên, muốn ngăn cản linh khí trôi mất, nhưng so với luồng lực hấp thu kia, lại có vẻ vô cùng nhỏ bé, căn bản bất lực!

Đông Linh Tiên Trì chấn động mạnh!

Tử Vong Sâm Lâm.

Sương mù đen cuốn lên, hình thành hình thái của một loài người, mơ hồ khó nhận rõ gương mặt. Nhưng ngay cả như vậy cũng có thể nhìn thấy biểu tình khiếp sợ tới cực điểm trên mặt hắn, lẩm bẩm: - Đây là chuyện gì xảy ra, không phải còn có khoảng ba năm sao?

- Chẳng lẽ đã đến thời gian rồi? Xem ra, bản tôn phải động một chút!

- Thạch Thương, bản tôn đã trị khỏi thương thế của ngươi, ngươi hôm nay liền rời đi, thăm dò thế cục thiên hạ cho bản tôn.

Thế giới dưới đất thần bí.

Khổng Ngạo Côn không biết mệt mỏi chạy băng băng đột nhiên ngừng lại, ma khí màu đỏ toàn thân giống như ngọn lửa bay múa: - Là vị tiên nhân nào, rồi lại ở Phàm giới tu luyện? Tốc độ hấp thu linh khí đáng sợ như vậy, cho dù ta cũng xa xa không bằng!

- Không sợ linh khí khô kiệt, vạn vật đều chết sao?

Trong hai mắt của hắn đột nhiên lóe lên một vệt đỏ như máu, biểu tình trên mặt lập tức trở nên dữ tợn, ha ha cười điên cuồng: - Chết đi, đều chết hết đi! Thế gian hết thảy đều có thể giết!

Một góc nào đó.

- Đại tỷ. Lão phu nhìn ngươi ấn đường biến đen, sợ là có huyết quang tai ương! Lão lừa đảo đang ở trên cầu ra sức tiếp thị bùa như gà bới của hắn, nói với một phụ nữ trung niên chừng 40.

- Lão già, ngươi gọi ai đại tỷ đấy? Phu nữ trung niên kia không vui.

- Lão phu... ồ! Vẻ đáng khinh trên mặt lão lừa đảo trong nháy mắt biến mất sạch, cả người tràn đầy phong thái tiên phong đạo cốt: - Tiên giới có người đến? Làm sao gây ra động tĩnh lớn như vậy? Là muốn hủy Huyền Càn Tinh hay sao?

- Lão phu phải đi xem xem!

Vút thân hình lão nhoáng lên, giống như quỷ mỵ hư không biến mất.

- Đại... đại sư! Phụ nữ trung niên kia tận mắt thấy thần tích này, lập tức hối hận không kịp.

Toàn bộ Huyền Càn đại lục đều bị chấn động, linh lực tràn ra đáng sợ như vậy quả thật là một tai nạn lớn, nhiều nhất mấy giờ thậm chí cũng không cần lâu như vậy, linh khí của toàn bộ Huyền Càn đại lục sẽ bị hấp thu sạch sẽ. Từ nay về sau trở thành một tinh cầu bỏ hoang, tinh cầu chết, võ đạo hoàn toàn điêu linh!

Năm đó Vạn Cổ Đại Đế cùng với mấy vị Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh đại chiến đồng dạng tiêu hao vô số linh khí của Huyền Càn Tinh, toàn bộ võ đạo cực thịnh mà suy, trải qua mấy vạn năm mới miễn cưỡng khôi phục nguyên khí nhưng đến giờ còn không ra một Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh. Có thể thấy được ảnh hưởng do trận chiến lúc ấy mang lại đáng sợ cỡ nào!

Nhưng so với hiện tại, Vạn Cổ Đại Đế lúc đó đều chỉ có thể xem như trò trẻ con!

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ lo lắng, nhưng bất kỳ ai đều bất lực, chỉ có thể ở trong lòng âm thầm khẩn cầu.

- Dừng lại! Mau dừng lại! Chu Hằng cũng bị dọa nhảy dựng, hắn cũng không biết linh khí của toàn bộ Huyền Càn Tinh đều bị Hoặc Thiên dẫn động nhưng hắn có thể cảm ứng được linh khí Hoặc Thiên hấp thu mà đến đến tột cùng khủng bố cỡ nào!

Linh khí đều ngưng hóa thành chất lỏng, nén ép, nén ép, nén ép biến thành từng khối linh thạch!

Không, không phải linh thạch, cho dù là linh thạch thượng phẩm cũng không ngưng thật như vậy!

Đây là linh hạch!

Trời! Nàng chỉ là tu luyện Lạc Tuyết Chân Kinh một chút mà thôi!

Linh hạch là như thế nào hình thành? Cần một cái mỏ khoáng linh thạch ít nhất trung phẩm, trải qua hàng tỉ năm tang thương biến hóa, trời đất tẩm bổi mới có thể thành hình. Một quặng mỏ linh thạch chỉ có thể thai nghén một viên linh hạch.

Nhưng nàng... Chỉ là tu luyện một chút, trời đất chứng giám!

Nên biết lúc trước nàng còn chưa đạp lên võ đạo nửa bước, ngay cả luyện thể tầng một cũng không đạt tới, theo lý mà nói căn bản không có khả năng trực tiếp hấp thu linh khí thiên địa, chỉ có thể luyện hóa thực vật ăn vào!

Trực tiếp hấp thu linh khí thiên địa, đó là võ giả Tụ Linh Cảnh mới có thể làm được!

Nhưng quái thai chính là quái thai!

Bị Chu Hằng hô lên như vậy, Hoặc Thiên liền ngừng lại, mở đôi mắt phượng mê người, tự có một cỗ khí thế nghiêm nghị lưu chuyển. Nàng nói: - Vì sao? Nàng khẽ nhíu mày, dường như rất là không vui.

Chu Hằng trong lúc nhất thời không nói gì, chỉ là kinh ngạc nhìn kẻ còn quái thai hơn hắn này, nhưng đột nhiên ánh mắt căng thẳng nói: - Tu vi của ngươi làm sao không hề có chút biến hóa nào?

Nàng lại vẫn ở Luyện Thể Cảnh, thậm chí ngay cả Luyện Thể tầng một cũng chưa đột phá!

Làm sao có thể!

Nên biết tuy nàng vừa tu luyện liền bị Chu Hằng kêu ngừng, nhưng số lượng linh khí lúc đó hội tụ mà đến tuyệt đối khủng bố, đến mức thậm chí vượt qua tổng lượng Chu Hằng tu luyện đến nay!

Vượt qua thật xa!

Những linh khí này nếu là cứng rắn đưa cho hắn, hắn không nói lập tức thành tiên nhưng tuyệt đối có thể thẳng phá Hóa Thần Cảnh!

Nhưng nữ nhân này thậm chí ngay cả Luyện Thể tầng một cũng không đột phá!

Chu Hằng quả muốn té xỉu!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện