Ngọn núi màu máu thật lớn này quả nhiên là lơ lửng trên trời!
Khổng lồ đến không hơn được nữa, thân núi như là thủy tinh màu máu đúc
thành, mơ hồ có thể nhìn thấy bộ dáng bên trong. Nhưng bởi vì tầng tầng
phản xạ, khiến cho thị lực không thể xuyên thấu quá sâu.
Chu Hằng một bên chậc chậc khen ngợi, một bên tung mình đạp không mà lên, đi tới đỉnh ngọn núi máu này.
- Rốt cuộc tới rồi! Một tiếng than nhẹ, trầm thấp, hiu quạnh, tràn đầy tâm tình phức tạp.
Đó là thanh âm của Cổ Viêm!
Chu Hằng tuy rằng chỉ nghe hắn nói qua một lần, nhưng với trí nhớ Kết
Thai Cảnh tự nhiên không có khả năng quên. Hắn theo tiếng mà đi, thân
hình sau khi nhảy vọt vài lần, phía trước hiện ra bóng dáng của Cổ Viêm. Vóc người to lớn khôi ngô ngang nhiên đứng thẳng, giống như một thiên
thần đội trời đạp đất.
- Tới đây! Cổ Viêm xoay người lại, hướng về phía Chu Hằng mỉm cười: - Yên tâm đi, ta sớm đã chết, chết vô số năm rồi!
Chết rồi còn có thể nói chuyện? Đây là chết chưa hoàn toàn!
- Người trẻ tuổi, khi ngươi bước vào tiên cảnh là sẽ biết Thần chích bất diệt, sinh mệnh tuần hoàn, sinh sôi không thôi! Cổ Viêm tuy rằng thoạt
nhìn giống như kim cương hung thần ác sát, nhưng giọng điệu lại cực kỳ
ôn hòa, dường như là bởi vì rốt cuộc tìm được người thừa kế.
- Vẫn xin tiền bối dạy bảo! Chu Hằng cung kính khom mình hành lễ, cho dù là nể tình đối phương là tiên nhân ngã xuống, cũng đáng giá hắn thành
tâm cúi đầu: - Tiên nhân chẳng lẽ không phải trường sinh bất lão, bất tử bất diệt?
- Trường sinh bất lão, bất tử bất diệt? Sao nói như thế! Cổ Viêm lắc lắc đầu.
- Nói như vậy, tiên nhân cũng phải đối mặt với sinh lão bệnh tử? Chu
Hằng sửng sốt. Cầu trường sinh là một động lực lớn võ giả cố gắng thành
tiên, nhưng nếu đột nhiên bị nói cho biết tiên kỳ thật cũng không phải
trường sinh bất tử, ai có thể không mất mát trong lòng?
- Bất tử bất diệt là không có khả năng, nhưng trường sinh vĩnh tồn vẫn
là có khả năng! Cổ Viêm nói, ánh mắt xoay chuyển cười nói: - Tiểu tử
ngươi cũng thật thú vị, không ngờ không vội mà đòi truyền thừa?
- Chỉ cần tiền bối đáp ứng, truyền thừa nàytự nhiên là tiểu tử. Tuy
nhiên tiểu tử thật sự rất muốn biết một số chuyện của Tiên giới. Chu
Hằng thành thật nói. Tiên giới không biết xảy ra đại loạn gì, thậm chí
đem một khối đại lục đều đánh vỡ ra, khả năng chính đang lâm vào trong
chiến tranh, hắn không thể không phòng.
- Ha ha, ha ha ha! Cổ Viêm cười ha hả, thẳng đến sau khi cười đủ, tiếp: - Được rồi, bổn tọa còn có một chút thời gian, liền nói với ngươi. Sau
khi tiến vào Tiên Nhân Cảnh, thân thể của võ giả vẫn là sẽ bởi vì năm
tháng mà già nua, nhưng Thần chích lại có thể tồn tại vĩnh viễn!
Chu Hằng ánh mắt xoaychuyển, trong lòng đã hiểu ra vài phần.
- Ngươi đoán không sai, Thần chích của tiên nhân đủ cường đại, khi thân
thể chết già hoặc là bị thương thế, kịch độc không thể cứu chữa, liền có thể Thần chích rời thân thể, tìm kiếm một thân thể mới tiếp tục sống
sót!
- Nhưng cái này có một khuyết điểm, đó chính là thân thể đoạt xá là tu
vi gì, liền phải từ tu vi này bắt đầu từ đầu. Thần chích cũng sẽ hoàn
toàn tiêu hao trong quá trình đoạt xá. Hắc hắc, nghịch thiên sống một
đời khác, lại há có thể không trả giá lớn!
- Võ đạo tu luyện, giống như đi ngược dòng nước, đời trước có thể thành
tiên, lại vị tất có thể cam đoan đời sau cũng có thể thành tiên. Cửa ải
vượt tiên môn này, từ xưa đến nay không biết vây bao nhiêu thiên kiêu!
- Cho nên nói, cho dù là tiên nhân cũng không phải bất tử bất diệt!
Cổ Viêm rủ rỉ mà nói, giọng ôn hòa, căn bản không giống một nam nhân
cường tráng cao mười trượng phát ra. Nghe vào tai Chu Hằng lại một trận
kinh hãi, ngũ vị tạp trần, trong thời gian ngắn không biết là cảm thụ
gì.
Tiên nhân trường sinh, dĩ nhiên là đoạt xá!
Dùng một mạng đổi một mạng, con đường trường sinh như vậy không khỏi cũng quá tàn nhẫn!
- Tiền bối, nếu tiên nhân có thể đoạt xá bất tử, vì sao người không làm như vậy chứ? Chu Hằng hỏi.
- Bổn tọa... bị thương quá nặng! Cổ Viêm lắc lắc đầu, trong nháy mắt lóe lên một tia lửa giận. Cho dù hắn hiện tại chỉ là một đạo tàn thức hình
thành, vẫn tỏa ra uy áp vô cùng, chấn toàn bộ không gian đều run rẩy.
Chu Hằng gật đầu. Đối phương từng nói, muốn đoạt xá sống lại, điều kiện
tiên quyết là Thần chích đầy đủ. Cổ Viêm khẳng định là Thần chích bị
thương nặng, căn bản không thể trị khỏi, cũng chỉ có thể đi hướng hủy
diệt.
Tuy nhiên tiên nhân dù sao cũng là tiên nhân, cho dù là một sợi thần
thức đều có thể "sống" nhiều năm như vậy, có thể ý thức riêng!
- Sai rồi. Bổn tọa nếu đã chết, tàn hồn này cũng không thể xưng là sống, chỉ là dựa theo ý tưởng của bổn tọa khi còn sống, đối với môi trường
biến hóa sinh ra trả lời! Tựa như ngươi hỏi vấn đề bổn tọa, cái nàycũng
phải là khi bổn tọa còn sống liền biết, nếu vượt qua phạm vi này, bổn
tọa là sẽ không tiến hành suy đoán, sẽ chỉ nói không biết!
Cổ Viêm lại nói, ngẩng đầu nhìn trời, biểu tình càng thêm tiêu điều,
nói: - Người trẻ tuổi, thời gian của bổn tọa không nhiều, ngươi nghiêm
túc nghe bổn tọa nói!
- Dạ! Chu Hằng gật đầu.
- Bổn tọa chính là một trưởng lão của Tiên giới Man Thần tộc, cảnh giới
là Nhật Diệu nhị trọng thiên. Năm đó bổn tọa cùng một thế lực cường đại
kết thù, dẫn đến sự hủy diệt của bổn tọa. Bổn tọa không đành lòng bổn
tộc đứt truyền thừa, liền kéo thân tàn, xuyên qua Giới Môn đến nơi này.
- Bổn tộc có một nhánh huyết mạch năm đó từng rải rác ở Phàm giới, bổn
tọa chính là muốn tìm được bọn họ, đem đạo của bổn tộc truyền thừa tiếp!
- Nhưng không nghĩ tới, chi nhánh tộc nhân nơi này quá nhỏ yếu, sớm đã
không tồn tại dưới hình thức tộc. Mà bổn tọa bị thương quá nặng, cũng
không thể triển khai tìm tòi, chỉ có thể ở đây hóa đạo, để lại một sợi
tàn thức đau khổ chống đỡ, một bên phát ra triệu hoán chờ đợi truyền
nhân có huyết mạch của bổn tộc tới!
- Thẳng đến mấy năm trước, mới có một người thân có huyết mạch bổn tộc
tới, nhưng hắn quá yếu, hơn nữa huyết mạch bổn tộc đã trở nên loãng. Bổn tọa liền hao phí một chút tinh huyết, thay hắn đề cao cường độ huyết
mạch, cũng dạy hắn một ít pháp kỹ. Chờ sau khi hắn phá vào Kết Thai Cảnh lại tới nơi này, truyền thụ hắn truyền thừa bổn tộc hoàn chỉnh!
- Nhưng thời gian không đợi ta, thế giới này sắp tan vỡ, vài lần thiên
địa va chạm mạnh, lại gặp phải một thân thể cường đại đến không thể hình dung va chạm, bổn tọa sắp hoàn toàn bị tan thành mây khói, không kịp
đợi, cho nên chỉ có thể buông ra hạn chế, triệu hoán hết thảy võ giả Kết Thai Cảnh tiến vào, lựa chọn người tối
ưu, truyền thụ đại đạo bổn tộc!
- Tuy rằng không phải tộc ta, nhưng truyền thừa bổn tộc tinh huyết, chính là Man Thần tộc nhân ta!
Cổ Viêm một hơi nói rất nhiều lời, tuy rằng nói rất thoáng qua nhưng Chu Hằng vẫn nắm giữ đại khái.
Quả nhiên, Tỉnh Thiên là đạt được truyền thừa ở nơi này, tuy nhiên chỉ là một bộ phận!
Hóa ra trong cơ thể tiểu tử này có huyết mạch Man Thần tộc, không trách
có thể biến thân thành người khổng lồ, lực lượng tăng vọt! Nhưng so với
Phệ Kim tộc, Man Thần tộc bất kể là man lực hay là thể chất dường như
đều kém một chút!
Đúng rồi!
Chu Hằng nói: - Tiền bối, tiên nhân vẫn còn có phân chia cấp bậc sao?
Hắn nghe đối phương nói qua Nhật Diệu nhị trọng thiên, đây hản là tu vi
cảnh giới của Cổ Viêm lúc đó, lại không biết tiên nhân lại chia thành
bao nhiêu trình tự.
- Tự nhiên! Cổ Viêm gật gật đầu. Hắn thật sự kỳ quái, rõ ràng một phần
truyền thừa Tiên cấp đang ở trước mắt, sao tiểu tử này không vội chút
nào, ngay cả một chút ý tứ động tâm đều không có, ngược lại đối với một
ít thường thức của Tiên giới cảm thấy hứng thú.
Như loại phân tầng cảnh giới này, hiện tại biết và ngày sau tiến vào
Tiên giới mới biết có gì khác nhau? Đây đều là thường thức thông thường
đến không thể thông thường hơn, chỉ cần tiến vào Tiên giới, tùy tiện
người nào đều có thể nói cho hắn biết!
Tiểu tử khốn kiếp này, chẳng lẽ không nghe hắn nói hắn sắp hoàn toàn
tiêu tan sao? Không vội muốn tinh huyết Man Thần tộc ngược lại hỏi một
số thứ không hề có ý nghĩa, không sợ hắn không lấy ra tinh huyết Man
Thần tộc liền đi đời nhà ma sao?
Hắn đoán không sai, Chu Hằng quả thật không làm sao đem truyền thừa Man Thần tộc để vào trong mắt.
Nếu như nói Tiên khí, Tiên đan, như vậy Chu Hằng khẳng định hai mắt tỏa
sáng, đã sớm yêu cầu. Nhưng tinh huyết? Hắn đã từng đạt được một phần,
thể chất Phệ Kim tộc nghĩ thế nào đều cường đại hơn so với Man Thần tộc.
Hơn nữa, Chu Hằng đối với hình thái của mình rất hài lòng, ngẫm lại Tỉnh Thiên muốn vận dụng huyết mạch Man Thần tộc, trước hết phải nổi giận
biến thành người khổng lồ, như vậy thật là xấu xí!
Lại nói, thể chất Phệ Kim tộc và Man Thần tộc có thể cùng tồn tại sao? Có thể sẽ phát sinh xung đột hay không?
Bởi vì có băn khoăn như vậy, Chu Hằng quả thật là muốn phần tinh huyết
này nhưng tuyệt đối sẽ không một ngụm nuốt vào dưới cái nhìn chòng chọc
của Cổ Viêm. Loại đồ tốt này hắn có thể giữ lại cho người bên cạnh.
Các nàng Ứng Mộng Phạm? Vẫn là thôi đi, các nàng mỗi người thân thon
thịt mềm, nếu là biến thành nữ khổng lồ, nghĩ thế nào đều là lạ!
Cho Chu Định Hải? Chỉ sợ mẫu thân sẽ không đáp ứng!
Cho Triệu Đoạt Thiên? Vị cửu cửu này kiêu ngạo như vậy, phỏng chừng sẽ không mượn ngoại lực!
Con lừa đê tiện? Quá đê tiên, không muốn cho!
Chu Hằng thở dài trong lòng. Truyền thừa Tiên cấp không ngờ tìm không thấy người để tặng, bi ai biết bao!
Cổ Viêm cũng không biết suy nghĩ trong lòng Chu Hằng, nếu không vị
trưởng lão Man Thần tộc này nhất định sẽ bão nổi, một chưởng đập chết
hắn! Hắn nói: - Tiên nhân chia thành bốn cảnh giới lớn, từ thấp đến cao
theo thứ tự là: Nguyệt Minh Cảnh, Nhật Diệu Cảnh, Thăng Hoa Cảnh cùng
Sáng Thế Cảnh.
- Mỗi một cảnh giới lớn đồng dạng chia làm ba cảnh giới nhỏ. Tuy nhiên,
không giống với Phàm giới là, Tiên giới mỗi một cảnh giới nhỏ chênh lệch thậm chí hơn xa chênh lệch giữa cảnh giới lớn của Phàm giới.
- Như bổn tọa là Nhật Diệu nhị trọng thiên, một tay là có thể trấn chết 1000, 10000 Nhật Diệu nhất trọng thiên!
- Cái này, ngươi ngày sau tiến vào Tiên giới tự nhiên sẽ rõ!
Tiên nhân không ngờ còn có chênh lệch lớn như thế!
Cũng đúng, nếu không nguyên chủ nhân của hắc kiếm lại làm sao có thể chỉ vẻn vẹn một luồng dư ba kiếm khí liền gọt xuống một khối Tiên giới đại
lục? Đây tuyệt đối là cấp số Sáng Thế tam trọng thiên hả, nhân vật đỉnh
cấp nhất Tiên giới!
- Đây là tinh huyết trong cơ thể bổn tọa tinh luyện ra, ngươi lập tức ăn vào hấp thu, bổn tọa sẽ trợ giúp ngươi một tay! Cổ Viêm tay phải ngoắc
một cái, trong núi máu lập tức bay ra một bình máu, rơi về phía Chu
Hằng.
Chu Hằng một tay đón lấy, nhưng hắn thật sự không muốn tinh huyết Man Thần tộc này!
Đối với Cổ Viêm mà nói, tinh huyết của hắn mới là truyền thừa quý báu
nhất, nhưng đối với Chu Hằng mà nói, cái này còn không quý bằng Bảo Dịch trong hai cái ao lúc trước. Nhưng hắn lại không thể trước mặt cự tuyệt. Cổ Viêm an bài nhiều khảo nghiệm như vậy, chọn ra người thừa kế, lại
làm sao có thể để hắn lấy tinh huyết của Man Thần tộc đi tặng người?
Lão già này không phải nói sắp chết rồi sao? Như vậy lại câu kéo, kéo đến hắn chết mới thôi!
- Tiền bối, nơi này là địa phương nào? Làm sao có thể lớn như vậy.
Khoảng cách vãn bối đi mấy ngày nay, đủ để vòng quanh Huyền Càn Tinh mấy vòng!