Kiếm Động Cửu Thiên

Nhao Nhao Đột Phá


trước sau

- Các ngươi không đợi ở trong biển, chạy đến nơi này làm gì? Chu Hằng thuận miệng hỏi.

- Muốn tìm bảo tàng! Tiểu hoàng tử Ngao Không Sơn lập tức nói.

- Tiểu hoàng tử! Ba người xà nam đồng thời kêu lên, mỗi người đều sắc mặt khó coi, giống như ăn ruồi đầy bụng vậy.

- Bảo tàng? Con lừa đen lập tức vù một cái nhảy dựng lên, cả người tiên hà quấn quanh, từ trong bộ lông của nó tản ra. Đó là hiệu quả của Hải Thiên Thịnh Yến quá mạnh, chỉ là một chút xíu tinh hoa tràn ra đều tràn ngập năng lượng.

Con lừa này tham lam keo kiệt như thế, làm sao có thể lãng phí, vội vàng dùng mũi điên cuồng hút, muốn đem số tiên hà này hút về.

Điều này khiến cho mọi người đều nhìn mà buồn nôn không thôi. Ăn rồi lại nhổ, nhổ ra còn muốn ăn vào, cũng chỉ có con lừa đê tiện mới có thể làm ra được hành động như vậy.

- Bảo tàng gì? Con lừa đen hai mắt tỏa sáng, nhìn chằm chằm Ngao Không Sơn, dường như sợ tiểu tử này sẽ đột nhiên biến mất vậy.

- Ha ha, nào có bảo tàng gì!

Người cá vội vàng nói: - Mọi người đều ăn Hải Thiên Thịnh Yến, vẫn là nhanh chóng luyện hóa hấp thu tinh hoa trong đó đi, tránh cho lãng phí!

Con lừa đen còn đang chờ nói tiếp, Chu Hằng lại vỗ vỗ lên người nó, mỉm cười lắc lắc đầu. Con lừa nàyhiểu ý, tuy nhiên người cá ba người miệng kín, nề hà trong bọn họ có một thằng nhóc chảy nước mũi, thật sự là quá dễ lừa gạt.

Luyện hóa trước!

Mọi người đều ngồi xuống đất, vận chuyển công pháp luyện hóa năng lượng ẩn chứa trong dược thiện đỉnh cấp kia, lần lượt hấp thu.

Cái này cũng không nguy hiểm, bất cứ lúc nào đều có thể dừng lại. Hơn nữa ba đại cường giả hải tộc cũng biết bọn họ căn bản không phải đối thủ của Chu Hằng. Nếu hắn muốn ra tay, bốn người bọn họ đều trong nháy mắt đầu xác hai nẻo, bởi vậy bọn họ ngược lại cũng thản nhiên ứng đối. Nhưng ba người vẫn đem Ngao Không Sơn bảo hộ vào giữa, phòng ngừa có tình huống ngoài ý muốn phát sinh.

Chu Hằng hết sức chuyên chú, dùng Lạc Tuyết Chân Kinh vận chuyển linh lực, dẫn đường cho năng lượng khủng bố trong cơ thể kia.

Chỗ tốt lớn nhất của dược thiện này cũng không phải trực tiếp tăng lên tích lũy linh lực mà là rèn luyện thể chất, đồng thời trong quá trình này đem mỗi một lỗ chân lông trên người võ giả đều mở ra, hấp thu linh lực thiên địa.

Thời gian tuy rằng không dài, nhưng nếu liên tục võ giả tương đương với khi cảnh giới tăng lên được linh khí thiên địa gột rửa. Linh khí vào thân thể, tốc độ tăng lên nhanh kinh người.

Nếu là trực tiếp đề cao linh lực, như vậy võ giả Thần Anh Cảnh và Tụ Linh Cảnh phân biệt ăn vào, kết quả khả năng chênh lệch một trời một vực. Một người cái gì đều không cảm giác được, một người khác lại bị năng lượng khủng bố trực tiếp trướng nổ thân thể.

Đương nhiên, dược thiện bản thân quả thật ẩn chứa năng lượng to lớn. Đây cũng là nguyên nhân không thể ăn quá nhiều, cho dù cường giả Thần Anh Cảnh cũng có thể bị sống sờ sờ trướng nổ.

Trong giành ăn lúc trước, với Chu Hằng và Vương Hà ăn nhiều nhất.

Vương Hà thì không cần nói, chính là ăn tạp trời sinh, thể chất biến thái, có năng lực không hiểu. Mà Chu Hằng bản thân chính là Thần Anh Cảnh, càng mấu chốt chính là hắn là thể chất Phệ Kim tộc.

Ăn tạp có thể trực tiếp đem thức ăn ăn vào chuyển hóa thành linh lực tích lũy của bản thân, mà Chu Hằng cũng không kém! Điểm bất đồng ở chỗ, hắn "ăn" chính là kim loại, tăng lên là lực lượng cơ thể, tăng cường là thể chất.

Nhưng Chu Hằng ngay cả kim loại cứng rắn nhất đều ăn không sợ hỏng. Như vậy vẻn vẹn một chút thức ăn lại tính là gì?

Cho nên, một nồi dược thiện này kỳ thật là hắn ăn nhiều nhất, sau đó mới là tên ăn tạp, sau nữa là con lừa đen. Con lừa đê tiện này vì thứ tốt có thể không muốn mạng, chính là bội thực cũng muốn cố há mồm.

Chu Hằng ăn nhiều nhất, chỗ tốt đạt được tự nhiên cũng càng nhiều. Dưới tác dụng của dược lực, lỗ chân lông toàn thân hắn mở rộng, linh khí thiên địa từ bốn phía đồng loạt vọt tới, dường như hắn thành trung tâm lốc xoáy linh khí thiên địa.

Hắn khẽ nhíu mày. Tuy rằng linh khí giống như dòng nước, nơi nào rút sạch linh khí bốn phía sẽ tự động bổ sung để đạt tới cân bằng, nhưng tốc độ cá voi hút nước của hắn thật sự quá nhanh, nếu là hắn còn ở tại chỗ, những người khác đừng mơ tưởng hấp thu đến một chút xíu linh khí!

Ý niệm khẽ động, hắn trống rỗng nổi lên, thẳng hướng chín tầng mây.

Ông, người nhỏ màu vàng từ trong đầu hắn đi ra, tay cầm đoạn kiếm màu đen, múa giứa thiên địa. Vút vút vút linh khí như phát điên điên cuồng ập tới, không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.

Linh khí vô hình, người thường căn bản không cảm ứng được, ngay cả võ giả cũng chỉ có sau khi tiến vào Tụ Linh Cảnh mới có thể cảm ứng được cùng bắt đầu hấp thu. Tuy nhiên, hiện tại vì tốc độ hấp thu của Chu Hằng quá đáng sợ, linh khí trở nên vô cùng nồng đậm, đều thực hóa thành dạng sương, vờn quanh mình hắn, nâng đỡ nổi bật hắn như tiên nhân chín tầng trời.

Hắn không nhúc nhích không sợ hãi, không mừng không lo, chỉ là tận khả năng mở lớn mỗi một lỗ chân lông, không bỏ qua mỗi một phần linh khí, nhanh chóng tăng lên tích lũy linh lực của mình.

Bởi vì lượng dược thiện mọi người ăn đều không giống nhau, bốn người Hải tộc tự nhiên dẫn đầu ngừng lại. Bọn họ đã luyện hóa dược lực, đều lộ ra vẻ hài lòng, tích lũy linh lực đều tăng trưởng một khoảng lớn!

Càng thêm trọng yếu là, trong dược thiện ẩn chứa lượng lớn thiên tài địa bảo, những thứ này cũng không thể bị bọn họ một lần hấp thu hết, mà sẽ ở bên trong cơ thể của bọn họ lắng đọng, theo thời gian mà chậm rãi phát huy ra. Gia tốc tích lũy linh lực của bọn họ, cùng với sinh ra lĩnh ngộ thiên địa!

Những nguyên liệu nấu ăn đó thật sự quá quý, một phần nào lấy riêng ra đều có thể khiến cho võ giả bậc cao đánh vỡ đầu, huống chi đều bỏ cùng một chỗ?

Bọn họ nhìn nhìn con lừa đen, Vương Hà còn đang khoanh chân, không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.

Hiển nhiên, thời gian luyện hóa liên tục càng dài, ưu đãi đạt được cũng càng nhiều. Vương Hà và con lừa đen cùng bọn họ đồng thời bắt đầu luyện hóa, hiện tại cứ luyện hóa thêm một giây, chỗ tốt đạt được liền nhiều hơn bọn họ một phần.

Tương đối mà nói, Ngao Không Sơn liền vô tâm không phế hơn nhiều, chỉ là rất nhàm chán chơi nước mũi, một vào một ra, nhưng rất nhanh hắn liền kêu một tiếng quái dị: - Bổn hoàng tử
muốn đột phá rồi!

Hắn vội vàng ngồi xuống, cánh cửa Ích Địa Cảnh đã mở ra với hắn.

Ba đại cường giả Hải tộc lập tức lộ ra vẻ cảnh giác, dọn sẵn trận địa thủ ở chung quanh Ngao Không Sơn, dường như sợ chung quanh đột nhiên nhảy ra một kẻ địch đến ám toán đánh lén vậy.

Ngao Không Sơn hiển nhiên cũng là hạng yêu nghiệt, chỉ vẻn vẹn nửa canh giờ sau, hắn đã đột phá, trở thành tiểu cường giả Ích Địa Cảnh!

- Ha ha ha, thằng nhóc xấu xí chưa mọc sừng, chúng ta lại đánh! Ngao Không Sơn dương dương đắc ý, cực độ phách lối hướng về phía Vương Hà khiêu khích.

- Ôi, bổn tọa cũng đột phá! Con lừa đen kêu một tiếng quái dị, thân hình run lên, đỉnh đầu hiện lên một con lừa nhỏ màu mực, ngửa mặt rống giận, lại có một tia mùi vị rồng gầm. Chợt, khí thế của nó một chìm một tăng, lại đạt tới Kết Thai Cảnh tam trọng thiên.

Chỗ tốt nó đạt được hiển nhiên còn chưa dùng hết, theo linh khí thiên địa cọ rửa, tích lũy linh lực của nó đang nhanh chóng tăng lên, rồi lại một hơi vọt tới Kết Thai Cảnh tam trọng thiên đỉnh!

- Mẹ!

Ba đại cường giả Hải tộc đều trong lòng chửi một câu. Bọn họ tuy rằng cũng đạt được chỗ tốt lớn lao, nhưng cũng không đột phá cảnh giới nhỏ. Đương nhiên, dược lực còn tích lũy trong cơ thể của bọn họ, cuối cùng vẫn đủ để cho bọn họ đạt được chỗ tốt tăng lên một cảnh giới nhỏ.

Nhưng so với con lừa đen, bọn họ liền thiệt thòi lớn!

Nên biết Hải Thiên Thịnh Yến này nhưng là của bọn họ, hiện tại người khác lấy được chỗ tốt ngược lại còn nhiều hơn bọn họ, điều này khiến bọn họ làm sao không ủy khuất trong lòng?

- Thật thoải mái! Lại qua hơn một giờ, Vương Hà rốt cuộc cũng ngừng lại, sảng khoái duỗi người. Rắc rắc trong một chuỗi tiếng xương cốt kêu vang, khí thế của hắn cuồn cuộn mà động, chỉ là sau khi thoáng bị kiềm hãm lập tức liền vọt vào Ích Địa Cảnh!

Phốc!

Ba đại cường giả Hải tộc đồng thời phun ra ngoài, bọn họ nguyên tưởng rằng thiên phú của tiểu hoàng tử nhà mình siêu tuyệt, đã có thể quy làm biến thái. Nhưng so với tên ăn tạp trước mặt này, lại hoàn toàn chính là bình thường đến không thể bình thường hơn!

Duỗi người một cái liền đột phá một cảnh giới lớn, đây còn là người sao?

- Nhãi ranh, chúng ta lại đánh! Ngao Không Sơn dũng khí đáng khen, vẫn phát ra khiêu chiến.

Rắc! rắc rắc rắc!

Cái duỗi người của Vương Hà còn chưa xong, khớp xương còn đang không ngừng kêu vang. Mà theo những tiếng giòn vang này, hơi thở của hắn còn đang tăng lên.

Ích Địa nhất trọng thiên sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh, đột phá! Ích Địa nhị trọng thiên!

Cái này...!

Ngao Không Sơn lập tức tròn mắt. Dưới tình huống cảnh giới giống nhau, hắn và Vương Hà còn đánh không phân cao thấp, bây giờ đối phương cao hơn hắn hẳn một cảnh giới nhỏ, hắn còn chơi thế nào?

Ba đại cường giả Hải tộc đều đem trong mắt trừng ra ngoài, tiểu hoàng tử của bọn họ đã đủ yêu nghiệt, nhưng là so với kẻ ăn tạp trước mắt này chênh lệch thoáng cái liền kéo quá xa.

- Đánh thì đánh, ai sợ ai chứ! Vương Hà hừ một tiếng.

Ngao Không Sơn gương mặt xụ xuống, hắn hoàn toàn không có dũng khí đánh một trận. hắn lại không ngu, thuần túy ăn đòn hắn cũng không làm.

- Ồ, sư phụ đâu? Vương Hà nhìn nhìn trái phải, lại không thấy Chu Hằng, không khỏi gãi đầu.

- Đúng vậy, Chu tiểu tử đâu?

Con lừa đen cũng vươn móng sờ đầu.

- Nhìn trên trời! Người tôm hùm đột nhiên tám cái tay chân toàn bộ giơ lên, chỉ hướng bầu trời.

Mọi người đều ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời rõ ràng có khí mù mịt vờn quanh, mà ở trong sương mù đó mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người khoanh chân ngồi hờ, giống như một vị tiên nhân chín tầng trời hạ xuống, tràn ngập cao quý, uy nghiêm.

- Tên này còn đang luyện hóa dược lực! Người cá vô cùng kinh hãi nói.

Thời gian luyện hóa dược lực càng dài, chỗ tốt đạt được lại càng nhiều. Chu Hằng một mực luyện hóa đến giờ, tên này đến tột cùng là chiếm được bao nhiêu chỗ tốt?

- Sư phụ thật lợi hại! Trong đôi mắt nhỏ của Vương Hà toàn là ánh sao lấp lánh.

- Thật lợi hại! Ngao Không Sơn cũng lẩm bẩm nói.

- Con sên, không bằng ngươi cũng bái sư phụ ta làm sư phụ đi. Về sau ngươi chính là tiểu đệ của ta! Vương Hà nói.

- Hừ, bổn hoàng tử cho dù bái sư cũng là đại sư huynh!

Ngao Không Sơn lập tức cãi lại.

- Ngươi đánh thắng ta sao?

- ... Bổn hoàng tử còn chưa nghỉ ngơi thật tốt, ngươi chờ cho ta!

Ông!

Chính vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên gió nổi mây vần, tốc độ linh khí khởi động càng lúc càng nhanh, ở quanh người Chu Hằng tạo thành từng cơn lốc. Những cơn lốc này lần lượt dung hợp, hình thành một đoàn cơn lốc siêu cấp lớn.

Chu Hằng chính là tâm của cơn lốc, linh khí điên cuồng thổi quét, cho dù là người phía dưới cách xa như vậy đều cảm ứng được linh khí bốn phía khô kiệt.

- Hóa ra tên này mới là yêu nghiệt lớn nhất!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện