Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm, Chu Hằng tiếp tục vẫn duy trì xu thế hát vang tiến mạnh, chẳng những tiếp tục chiếm cứ bảo toạ đệ nhất, đang không ngừng kéo dãn khoảng cách với hạng 2.
Nếu như không có sự tình đặc thù gì phát sinh, Chu Hằng nhất định đoạt được đệ nhất danh của lần khảo hạch này.
Nhưng sự tình luôn sẽ có ngoại lệ phát sinh, đến thời điểm ngày thứ bảy, một người thần bí đột nhiên đấu tranh, từ vọt vào top 10 cho tới top 2
không ngờ hoàn thành trong vòng một ngày!
Bởi vì chỉ sẽ thông báo tính danh, điểm số cùng địa điểm của top 10, nên mọi người đều không biết người thần bí này lúc trước đến tột cùng luôn
luôn ở vị trí thứ 11, 12 không tiến lên được, hiện tại đột nhiên bạo
phát, hay là hắn đụng phải vận cứt chó, gặp hai nhóm yêu thú đánh nhau,
hắn chỉ cần đi tới thu gặt là được.
Loại khả năng thứ hai gần như sẽ không phát sinh, bởi vì yêu thú nơi này đều là đại trận huyễn hóa ra, làm sao sẽ phát sinh xung đột?
Người thần bí này ho Tề, tên chỉ có một chữ Nguyên.
Sau khi tin tức rúng động này phát ra, mọi người đều nghị luận tới tấp,
Tề Nguyên này đến tột cùng là ai, làm sao đột nhiên xuất hiện, thậm chí
hắn quật khởi còn rõ hơn Chu Hằng!
Vừa vặn, Chu Hằng với Tề Nguyên ở cùng một khu vực, nhưng cũng không biết cách nhau bao xa.
Chu Hằng ăn bánh ngọt, miệng đầy vị ngọt, mấy ngày kế tiếp hắn dường như cũng si mê món điểm tâm ngọt của Khương Tử Sương, một bên tò mò lai
lịch của Tề Nguyên kia.
Trong cảnh giới Minh Tiên, hắn tuyệt đối vô địch!
Bởi vậy nếu như nói hiệu suất săn bắn của Tề Nguyên kia cao hơn so với
hắn, vậy căn bản là chuyện không thực tế! Nhưng điểm của đối phương đúng là đang tăng mạnh, nếu một ngày kế tiếp còn có thể bảo trì sự điên
cuồng ngày hôm qua, như vậy vượt qua hắn đi lên hạng nhất tuyệt không
thành vấn đề.
Hắn cũng không phải mọi việc đều sẽ tranh giành hạng nhất, nhưng luận
thực lực rõ ràng hắn hẳn là thứ nhất. Bị đoạt đi mà chẳng biết tại sao,
trong lòng hắn khó tránh khỏi sẽ có chút không thoải mái.
- Đại thúc, ăn ngon chứ?
Khương Tử Sương hỏi.
- Ăn ngon!
Chu Hằng thuận miệng đáp, Tề Nguyên kia ở phụ cận đây, hắn có nên đi tìm không? Chỉ là hắn căn bản không nhận thức đối phương, cho dù là thực sự gặp được, hắn cũng không nhận ra được a!
- Hắc hắc, mẫu thân chính là bị Điềm Điềm đốc thúc mới luyện ra tay nghề này!
Tiểu nha đầu híp mắt to đen nhánh tròn xoe lại, vẻ mặt cười mờ ám.
- Chỉ có bắt được dạ dày của nam nhân, mới có thể bắt lấy lòng của nam nhân! Đại thúc, lòng của ngươi có bị bắt chặt hay không?
Kháo,, tiểu nha đầu này cũng quá Cổ Linh tinh quái rồi a?
Chu Hằng thở dài, nói:
- Tiểu nha đầu, mẹ ngươi nếu tái giá, về sau sẽ lại sinh một tên tiểu đệ đệ, tiểu muội muội, sẽ không thích ngươi nữa! Đây là ngươi muốn sao?
Hắn bắt đầu đe doạ tiểu nha đầu này, miễn cho nàng luôn muốn bán mẹ ruột của mình, lừa gạt gả Băng Tú Lan đi!
Khương Tử Sương lập tức sửng sốt, một lát sau, khuôn mặt nhỏ nhắn bắt
đầu trở nên trắng bệch. Sau đó mạnh nhào vào trong lòng ngực Chu Hằng,
oa oa khóc lớn lên:
- Điềm Điềm không cần đệ đệ muội muội, Điềm Điềm không muốn mẫu thân không thương Điềm Điềm!
- Vậy ngươi còn muốn cho mẹ ngươi lập gia đình sao?
- Ô, không cần! Mẫu thân là của một mình Điềm Điềm, không thể bị bất luận kẻ nào cướp đi!
Trên mặt tiểu nha đầu mang theo hai hàng nước mắt, nhưng vẻ mặt lại là kiên trì.
Có lỗi quá! Có lỗi quá!
Chu Hằng nói một câu ở trong lòng, tiểu nha đầu này về sau đại khái sẽ an phận một chút a!
Một đêm qua đi.
- Đại thúc, sau khi rời đi nơi này, Điềm Điềm liền dẫn ngươi đi gặp mẫu
thân! Ngươi chính là ân nhân cứu mạng của Điềm Điềm, mẫu thân nhất định
sẽ cảm động lấy thân báo đáp, ngươi nhất định phải nắm lấy cơ hội a!
Sau khi tiểu nha đầu ngủ một giấc, đã là hoàn toàn quên mất chuyện ngày hôm qua.
Chu Hằng lấy tay xoa xoa thái dương, nhẫn nại a, nhịn ba ngày nữa là có
thể rời đi nơi này, không cần lại bị tiểu nha đầu này càm ràm!
- Ngươi vì cái gì luôn họi ta là đại thúc? Ta rõ ràng rất trẻ tuổi a?
Hắn không kìm nổi, nói.
- Thực ngốc a, nếu Điềm Điềm gọi ngươi là ca ca, mẫu thân se gả cho ngươi như thế nào?
Tiểu nha đầu liếc mắt nhìn Chu Hằng một cái, dường như cảm thấy vấn đề này vô cùng ngu xuẩn.
- Nói đi nói lại thì, ngươi tại sao muốn gả mẫu thân ngươi đi?
- Bởi vì, có đôi khi mẫu thân sẽ khóc rất thương tâm, Điềm Điềm hỏi mẫu thân tại sao phải khóc, mẫu thân nói nhớ phụ thân!
Tiểu nha đầu nghiêm túc nói:
- Điềm Điềm không muốn nhìn thấy mẫu thân thương tâm, cho nên muốn tìm
một phụ thân mới, như vậy mẫu thân cũng sẽ không khóc nữa!
Chu Hằng không nói gì, ý tưởng của tiểu nha đầu tuy rằng rất hoang
đường, nhưng không ngoài một mảnh hiếu tâm, để hắn không biết nên nói
tiếp như thế nào.
Quên đi, nàng cuối cùng vẫn sẽ lớn lên!
- Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi săn thú!
- Đại thúc, ngươi thật đúng là nhàm chán, mỗi ngày đều làm chuyện giống vậy, không bằng hôm nay chúng ta chơi trốn miêu miêu đi?
Nói chuyện cùng đứa nhỏ có đôi khi rất thú vị, có đôi khi cũng rất bất
đắc dĩ, suy nghĩ của chúng giống như thiên mã hành không, mức độ nhảy
vọt tương đối lớn.
Chu Hằng đã có kinh nghiệm, thời điểm bất đắc dĩ sẽ làm như không có
nghe được, một đường dắt tay nhỏ bé của Khương Tử Sương du đãng, tìm
kiếm tung tích của yêu thú.
Vận khí không tệ, vẻn vẹn chỉ năm phút đồng hồ sau hắn liền gặp một đầu
yêu thú 47 tướng, vài ba chiêu đã xử lý nó. Mà thời điểm hắn muốn ly
khai, đã thấy ba hán tử khỏe mạnh đi tới.
Thời điểm ba người này nhìn thấy con yêu thú kia hơi kinh hãi, đều là
mang theo ánh mắt rung động nhìn về phía Chu Hằng; đó là một đầu yêu thú 47 tướng, có thể một mình đánh chém yêu thú yêu thú,, bản thân cường
đại dường nào?
Tuy rằng yêu thú nơi này không thể đánh đồng cùng yêu thú chân chính ở ngoại giới, nhưng cấp độ lực lượng vẫn có a!
Chu Hằng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, chỉ cần người khác không có tới
chủ động trêu chọc hắn, hắn cũng không có hứng thú ỷ mạnh hiếp yếu.
- Các hạ!
Thấy Chu Hằng xoay người muốn rời đi, một gã nam nhân cường tráng vội vàng lên tiếng kêu lên:
- Xin dừng bước, tại hạ có một chuyện muốn thương lượng!
Chu Hằng dừng bước lại, nhưng cũng không có xoay người, ngược lại thì Khương Tử Sương quay khuôn mặt nhỏ nhắn ra, nói:
- Chúng ta rất bận rộn, các ngươi muốn làm gì?
Ba người kia dở khóc dở cười, tiểu nha
đầu này cũng quá Cổ Linh tinh quái, vẫn là nam nhân cường tráng thứ nhất kia nói:
- Các hạ, chúng ta quả thật có chuyện quan trọng muốn thương lượng, muốn mời các hạ giúp chút chuyện nhỏ, giết một đầu yêu thú!
- Giết yêu thú?
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười.
- Người tới nơi này, không phải đều là tới giết yêu thú sao?
- Điểm của con yêu thú này thiếu gia nhà ta cần, chỉ cần các hạ chịu ra
tay, chúng ta nguyện ý trả cho các hạ 1 vạn Đại Hà tệ, nếu thành công,
sẽ thêm vào 5 vạn Đại Hà tệ!
Tráng hán kia nói.
Thủ bút này không nhỏ a!
Nên biết rằng luyện đan chính là một nghề cực kiếm tiền, nhưng Chu Hằng
vơ vét hai tiệm thuốc, cũng chỉ luyện ra 20 viên Cương Linh Đan, mặc dù
là cấp độ Sáng Thế Đế, mặc dù là kém một chút so với Minh Tiên, nhưng
cũng không kém tới đâu a!
Nhưng một viên Cương Linh Đan cũng có thể bán 1 vạn Đại Hà tệ!
Đối phương vừa mở miệng chính là 6 vạn Đại Hà tệ, đây thật là tiền của dồi dào!
Trong lòng Chu Hằng không khỏi khẽ động, không phải hắn động tâm đối với 6 vạn Đại Hà tệ này, mà là đột nhiên nghĩ đến Tề Nguyên kia.
Có tiền có thể ma sui quỷ khiến, có tiền cũng có thể mời người giết yêu
thú a, phút cuối cùng chính mình đánh vào một kích tối hậu, vậy điểm sẽ
thuộc về trên đầu người cuối cùng. Nếu như có thể mời được một số lớn
người mang theo giết yêu thú, chính mình chỉ cần đánh một kiếm cuối
cùng, như vậy điểm dĩ nhiên là tăng vọt.
Mời người thay thế cướp đoạt chiêu sinh bài, cũng không có thể để cho điểm của mình tăng cao?
Tề Nguyên là làm như thế sao?
Chu Hằng đột nhiên rất muốn trông thấy thiếu gia trong miệng ba người này, liền nói:
Vậy dẫn ta đi gặp thiếu gia nhà ngươi, ta và hắn thương lượng lại về vấn đề giá cả một chút!
Ba người kia hai mặt nhìn nhau, sau một lúc đều là gật gật đầu.
Muốn mời Chu Hằng đánh chết yêu thú, dù sao vẫn phải để hắn và thiếu gia gặp mặt, cho dù gặp mặt một lần cũng không ảnh hưởng toàn cục. Hơn nữa, nơi này nghiêm cấm giết người, không người nào dám bí quá hoá liều.
Ba người dẫn đường ở phía trước, Chu Hằng thì dắt tay nhỏ bé của Khương Tử Sương đi ở phía sau.
Mười mấy phút sau, bọn họ đi tới một mảnh đất trống.
Khá lắm!
Nơi này khắp nơi tất cả là thi thể yêu thú, cũng không có tồn tại rất
cao, bình thường chính là có cấp bậc mười mấy tướng, thậm chí còn có
Sáng Thế Đế. Nhưng những yêu thú này ở cùng một chỗ, điểm số sẽ tương
đối khả quan.
Chu Hằng có loại cảm giác, thiếu gia của ba người kia chính là Tề Nguyên!
Trừ bỏ yêu thú, nơi này còn có trên trăm võ giả, thực lực cũng cao thấp
không đều, nhưng ít ra là Minh Tiên, không giống Khương Tử Sương lẫn vào đây.
Ba gã nam nhân cường tráng kia mang theo hai người Chu Hằng chen vào trong đám người, đi tới trước mặt một cái lều.
Bởi vì bên trong học phủ nghiêm cấm mang theo Tiên Cư, mà thời gian mươi ngay khảo hạch lại vô cùng quý báu, mỗi người đều chỉ tranh thủ thời
gian tiến hành săn bắn, ai sẽ rỗi rãnh dựng một lều trại ở trong này?
- Thiếu gia, thuộc hạ phát hiện một gã thân thủ tương đối khá, bất quá
hắn rất không hài lòng đối với giá cả thiếu gia đưa ra, muốn cùng nói
một chút muốn cùng thiếu gia.
Một gã nam nhân cường tráng cung kính nói ở trước lều.
- Để hắn vào đi!
Bên trong truyền ra thanh âm của một nam tử, thanh âm trong sáng, vô cùng từ tính.
Một gã nam nhân cường tráng mở lều trại ra, cười với Chu Hằng, nói:
- Mời!
Chu Hằng dắt tay Khương Tử Sương tiến vào trong đó, lều trại này rất
lớn, không gian bên trong cũng thập phần rộng rãi, nếu không biết, hoàn
toàn sẽ coi lều trại này trở thành toà nhà bình thường.
Ở chính giữa lều trại đặt một cái bàn dài, trên bàn bày bầu rượu, chén
rượu, hoa quả cùng đồ ăn vặt, mà một gã nam nhân áo xanh đang ngồi ở vị
trí đối diện với hai người Chu Hằng, hắn mặt như quan ngọc, có một cỗ
khí tức khoa trương.
Trên đùi của hắn có một mỹ nữ ngồi lên, chẳng những dáng người uyển
chuyển hiển lộ ra hết, da thịt trắng như tuyết kia cũng là có thể thấy
được rõ ràng, chỉ là chỗ vải dệt ở bộ vị mấu chốt mới dày một chút.
Mỹ nữ này đang lột vỏ nho đút cho nam nhân áo xanh ăn, khuôn mặt mỉm cười mang vẻ xấu hổ, phi thường mê người.
Nhưng Chu Hằng không hoài nghi chút nào, nếu giờ phút này hắn xuất thủ
với nam nhân áo xanh kia, mỹ nữ nhìn như yếu đuối này lập tức sẽ hóa
thân thành Tu La, phát động công kích mãnh liệt tới hắn!
Đúng vậy, mỹ nữ này là người có tu vi cao nhất nơi này!
Tuyệt đối là Minh Tiên 40 tướng trở lên!
- Ngươi chính là Tề Nguyên?
Chu Hằng nói.
Nghe hắn gọi thẳng tên Tề Nguyên, thân thể mỹ nữ kia lập tức nhẹ nhàng cứng lại, trong ánh mắt lưu chuyển ra một tia chiến ý!
- Nguyệt Cơ, không nên vọng động, ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Nam nhân áo xanh này nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng mỹ nữ một chút, để
mỹ nữ kia lập tức lại hóa thành một vũng xuân thủy, mềm nhũn ghé vào
trong ngực của hắn.
Hắn ngẩng đầu lên, nói:
- Ngươi là Chu Hằng?
Hai người nhìn nhau, đều là mặt giãn ra mà cười.