Kiếm Động Cửu Thiên

Ám Chiêu


trước sau

Tiểu nha đầu một tay ôm lấy Tiểu Hỏa, tay kia lại kéo Chu Hằng, bộ dạng khả ái dọc đường không biết làm bảo nhiêu người yêu thích.

Chỉ có Chu Hằng lẩm bẩm trong lòng, nha đầu kia chính là tiểu ác ma khoác cái vỏ ngoài đáng yêu, trong cái đầu nhỏ bé kia không biết ẩn dấu bao nhiêu chuyện tinh quái. Giống hệt Mộc Đồng Đồng, vốn tưởng chạy ra ngoài có thể yên tĩnh một chút, không nghĩ tới thiên hạ to lớn cũng có tiểu nha đầu như vậy.

- Đại thúc, ngươi thật lợi hại, mấy ngày không gặp đã tiến vào Tinh Vương Viện! Nha đầu kia làm ra vẻ ta đây nói, dường như là trưởng bối của Chu Hằng vậy.

- Tất nhiên rồi.

Chu Hằng cười nói, ở trước mặt Khương Tử Sương, hắn cũng không ngại đùa giỡncùng đối phương một chút, phối hợp một chút.

- Vậy đại thúc phải tiếp tục cố gắng, nửa tháng sau phải cướp lấy ngôi vị đệ nhất Tinh Vương Viện, như vậy mới có thể cùng mẫu thân tham gia học phủ đại tái được! Tiểu nha đầu quấn quít bắt Chu Hằng mua kẹo đường, ăn phụng mồm phụng má nói còn không rõ.

- Học phủ đại tái gì? Chu Hằng có chút kinh ngạc nói, hắn vốn là người ngoài hoàn toàn, hơn nữa sau khi tiến vào học phủ, hắn không phải bế quan thì là ở bên ngoài, tin tức tuyệt đối bế tắc.

- Cứ cách mỗi 100 năm, tất cả học phủ đều sẽ đi tới Đại Hà Học Phủ, tiến hành trận đấu, ân... Sau khi Khương Tử Sương cắn ngón tay suy nghĩ thông suốt mới nói: - Trận đấu phân ra ba trình tự Tinh Thần Vương, Tinh Thần Hoàng và Tinh Thần Đế, 3 chiến hai thắng, cuối cùng đạt được danh hiệu đệ nhất học phủ sẽ được thưởng rất nhiều đồ ăn ngon.

Tiểu nha đầu hai mắt tỏa ánh sáng, bản chất Tên ăn tạp đã hoàn toàn lộ rõ.

Ăn? Học phủ thưởng há là đồ ăn, tất nhiên là do mẫu thân hoặc ngoại công tiểu nha đầu cố ý dùng hai từ bảo vật để nàng có thể hiểu, hoặc là bị nàng hiểu sai.

Chu Hằng cũng hiểu, tranh tài như vậy là để khẳng định địa vị mỗi học phủ, vì thế giới này người mạnh là vua. Cường giả siêu cấp lại không sợ vây công, có uy thế vạn người không địch nổi!

Bởi vậy, tính ra, thực lực dù có mạnh mấy đi nữa cũng không sánh bằng bồi dưỡng ra được một thiên tài!

- Nha đầu, mỗi một phân viện được đi mấy người.

- Một người thôi, Tinh Vương Viện một người, Tinh Hoàng Viện một người, Tinh Đế Viện một người... Hả? Sao lại nhiều hơn một người rồi.

Tiểu nha đầu đan tay đếm, nhưng nàng có thói quen, ngón trỏ cùvàng ngón giữa chụm lại với nhau, bởi vậy đếm thành 4, khiến cho tiểu nha đầu mặt đầy khó hiểu.

Chu Hằng trong lòng vừa động, mỗi viện một người? Vậy trách không được Tây Môn Động lại phải khiêu chiến hắn!

Học phủ xuất chinh. Trừ vinh quang ra, chỉ sợ còn đánh cuộc, mỗi một trận thắng lợi đều cực kỳ trọng yếu! Bởi vậy, bên học phủ khẳng định sẽ phái nhân vật mạnh nhất của phân viện ấy xuất chiến.

Chu Hằng liên tiếp phá kỷ lục Tinh Thần Vương, đại biểu Tinh Vương Viện xuất chinh dĩ nhiên là thuận lý thành chương!

Nhưng nếu đánh bại Chu Hằng thì sao?

Đơn giản a, đả bại hắn ở trước mặt mọi người. Vậy học phủ có còn không biết xấu hổ chọn hắn đại biểu cho Tinh Thần Vương không? Không thể phục chúng a!

Chu Hằng gật đầu, sau khi biết điểm ấy, liền hiểu rõ vì sao Tây Môn Động khiêu khích.

- Mẹ ngươi cũng phải đi? Chu Hằng nhìn về phía tiểu nha đầu vẫn còn không đếm ra, trời đất bao la cũng không bằng ăn nhiều.

Tiểu nha đầu ăn xong kẹo đường, lại từ trong pháp khí không gian lấy ra bánh ngọt ăn, vừa rồi bị Chu Hằng lau miệng cho nhoe nhoét, nàng gật gật đầu. nói: - Mẫu thân là Trận Văn sư nha, được mời tới đó quan sát khắc trận.

Chu Hằng mỉm cười, nói không chừng bên Đại Hà Học Phủ cũng có người coi trọng quả phụ này, nếu muốn theo đuổi, hắn tự nhiên sẽ không để ý, nhưng nếu ai muốn giở trò với Dương Ngọc Hoa, vậy hắn nhất định sẽ đại náo một trận.

Một lớn một nhỏ đi dạo phố nửa ngày, tiểu nha đầu còn chưa thỏa mãn, nhưng vẫn bị Chu Hằng xác về học phủ, lúc này Dương Ngọc Hoa đi khắp nơi tìm nàng. Nhìn mặt nàng lạnh như băng sương là biết cái mông của tiểu nha đầu bị đánh một trận là không tránh khỏi.

Sau khi gật đầu với Dương Ngọc Hoa, Chu Hằng về viện lạc của mình, con lừa đen cũng xuất quan, đã quên nỗi đau lần trước. Lại đang đắc ý với Chu Hằng, khoe mẽ nó có 27 viên tinh tú.

Từ số tinh tú mà nói, bất kỳ một Tinh Thần Vương nào đều có tư cách miệt thị Chu Hằng, con lừa đen cũng vì biết hắn vừa mới hình thành 3 viên tinh tú, cho nên mới vênh váo trước mặt hắn.

- Chu tiểu tử, ngươi sao mới chỉ có ba viên tinh tú, bổn tọa cũng đã có 27 viên rồi, gấp ngươi 9 lần đấy! Chờ khi ngươi trở thành Tinh Thần Đế, có được 1000 viên tinh tú, chẳng phải bổn tọa có được 9000 viên tinh tú, thế gian vô địch hay sao? Con lừa đen bày ra đủ loại tư thế phong tao giễu cợt.

Con lừa đê tiện không biết xấu hổ này!

Chu Hằng quyết đoán không đáp lại, mà nghiên cứu Tiểu Hỏa, đầu thần thú trước mắt này có thực lực gì?

Sinh linh do thiên địa uẩn dưỡng ra không giống nhân loại, cũng không giống yêu thú, đây là một quần thể đặc thù, vừa sinh ra là có được sức mạnh chí cường thế gian, tỷ như 4 thần thú thiên địa, tỷ như Tiểu Hỏa, từ đầu đã là cực hạn hạ tầng Minh Tiên ư ở Minh giới rồi.

Nhưng thần thú mạnh là ở huyết mạch, có được thân thể cường đại, chỉ cần không ngã xuống, tự nhiên có thể đạt tới độ cao tương ứng.

Tiểu Hỏa cũng không phải đi con đường tu võ, trong cơ thể nó cũng không hình thành tinh tú, hơn nữa bản thân nó có được thể chất kinh khủng, rất khó phán đoán ra cảnh giới cụ thể. Nhưng từ lực lượng nó biểu hiện ra thì chiến lực tuyệt đối vượt qua Tinh Thần Vương 99 tinh bình thường!

Nếu không nó cũng không thể dễ dàng phá vỡ kỷ lục Lực Lượng Chi Tường của Tinh Thần Vương!

Thần thú chính là thần thú!

Chu Hằng xoa xoa đầu Tiểu Hỏa, thần thú không cần lo lĩnh ngộ cảnh giới, cực hạn trưởng thành hoàn toàn do huyết mạch hạn chế, hẳn là theo kịp bước chân hắn. Nhưng con lừa đen lại khiến cho hắn kinh hãi, đến bây giờ còn giữ được tốc độ tiến bộ không kém hắn.

Thiên Địa Quả ở Minh giới này rốt cuộc là tồn tại tầng thứ gì, chiếu theo tốc độ trưởng thành của
con lừa đen mà xem thì Thiên Địa Quả này thậm chí còn mạnh hơn Thiên Huyền Linh Tinh rất nhiều a!

Có cơ hội, cũng phải làm mấy quả... Mấy quả cũng không đủ a, thân nhân bằng hữu của hắn nhiều như vậy, ít nhất cũng phải hái được mấy trăm quả Thiên Địa Quả mới đúng, Chu Hằng không biết đủ thầm nghĩ.

Suốt đêm không nói chuyện, ngày hôm sau Chu Hằng vừa mới rời giường đã được học phủ thông báo, giữa trưa muốn hắn đến Hồi Long Cốc ở Thương Vân Sơn tập hợp, học sinh ưu tú Tinh Vương Viện sẽ đi săn bắn, người xếp trong top 10 sẽ được thưởng điểm cống hiến.

Có thưởng điểm cống hiến!

Chu Hằng hơi tu chỉnh một chút bắt đầu rời khỏi học việc, hơn nữa đây là hoạt động của học phủ, cho dù không có điểm cống hiến hắn cũng phải đi, không phải sao?

Thương Vân Sơn cách học phủ cũng không xa, nhưng dãy núi này rất lớn, liên miên mấy vạn dặm, nghe nói khu vực trung tâm còn có yêu thú Thiên Hà Cảnh, ngay cả cao tầng học phủ cũng không dám tùy ý tới.

Cũng may Hồi Long Cốc chỉ là khu vực ở bên ngoài Thương Vân Sơn, Chu Hằng cũng không mang theo con lừa đen và Tiểu Hỏa, quần áo nhẹ ra trận, hơn một tiếng sau khi hắn đã tới Hồi Long Cốc.

Nhưng hắn lập tức nhíu mày lại.

Nơi này... Trống không, một bóng người cũng không có!

Hắn là người đầu tiên?

Lại trùng hợp như vậy?

Chu Hằng lòng cảnh giác, rất có khả năng đây là một cái bẫy.

Nếu là như thế, đối phương ở học phủ hẳn là rất có thế lực, nếu không cũng không thể mời được người học phủ truyền tin tức giả cho hắn.

- Đến rồi? Một thanh âm bình thản vang lên, chỉ thấy một người trẻ tuổi dáng người thon dài chậm rãi từ sau một tảng đá lớn đi ra, diện mạo có ba phần tương tự Tây Môn Động, nhưng khí tức lưu động bên ngoài lại cường đại hơn vô số lần.

Tây Môn Sơn, chính là thiên tài Tinh Đế Viện kia, có danh xưng là đệ nhất cường giả Đại Nguyên Học Phủ, đương nhiên, cái danh hiệu đệ nhất này tất nhiên là loại bỏ những Tọa sư kia.

Chẳng lẽ, đây mới là chỗ Tây Môn Động dựa vào, để Tây Môn Sơn xử lý mình trước, không chiến mà thắng?

Chu Hằng cười lạnh trong lòng, hắn tuy rằng nhìn như Tinh Thần Vương, nhưng mà thực lực chân thật lại là Tinh Thần Hoàng, đối mặt với một Tinh Thần Đế cho dù hắn không thể thủ thắng nhưng cũng nắm chắc thoát thân.

Tuy nhiên, nếu cứ vậy trốn đi, hai ngày sau Tây Môn Động còn dám chiến một trận với mình sao?

Chu Hằng làm ra một quyết định táo bạo.

- Tây Môn Sơn sư huynh sao? Chu Hằng lạnh nhạt cười nói, dường như căn bản không ý thức được Tây Môn Sơn là lai giả bất thiện.

- Đúng vậy!

Đối phương cũng không che che giấu giấu, thống khoái gật đầu thừa nhận: - Chu sư đệ định lực thật tốt, phát hiện bị lừa đến tới đây không ngờ lại không có chút kinh hoàng.

- Kinh hoàng có hữu dụng không? Chu Hằng hỏi lại.

- Ha ha, vô dụng, một chút cũng không có! Tây Môn Sơn cười to, hắn ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá nhô ra: - Chu sư đệ cũng không cần khẩn trương, hôm nay ta không phải tới giết ngươi!

Những lời này Chu Hằng chỉ tin một nửa, đối với kẻ lừa hắn tới đây, có gì mà đáng tin chứ? Nhưng với địa vị hiện tại của Chu Hằng ở trong học phủ, Tây Môn Sơn quả thật cũng không dám làm quá mức, bởi vì luôn để lại dấu vết vạch ra thủ phạm giết hắn.

Hắn là đệ nhất nhân trong học sinh học phủ, được học phủ trọng điểm bồi dưỡng, ở trong đám học sinh có thể lấy thúng úp voi, nhưng Chu Hằng cũng không đơn giản a, một hơi phá tất cả kỷ lục Tinh Thần Vương!

Từ tốc độ trưởng thành mà tính, Chu Hằng càng đáng coi trọng hơn.

- Vậy Tây Môn sư huynh mời ta tới đây có gì chỉ giáo? Chu Hằng hỏi.

Nghe Chu Hằng dùng từ mời mà không phải từ lừa, Tây Môn Sơn không khỏi lộ ra nụ cười thâm trầm, nói: - Ta muốn Chu sư đệ đáp ứng một sự chuyện, ngày mai khi tỷ thí với xá đệ, không cẩn thận để thua xá đệ ta!

Lòi ra rồi sao, quả thế!

Chu Hằng nhếch miệng cười, nói: - Nếu như hiện tại ta đáp ứng, Tây Môn sư huynh sẽ tin tưởng ta sao?

Tây Môn Sơn lại thở dài, nói: - Tuy ta rất muốn tin tưởng Chu sư đệ, nhưng ta và Chu sư đệ cũng chỉ mới gặp hôm nay, tự nhiên chưa thể tín nhiệm. Cho nên, để cam đoan Chu sư đệ nhất định sẽ thua xá đệ, ta muốn động tay động chân lên người Chu sư đệ! Yên tâm, yên tâm, chỉ là một chút nội thương, ngày mốt Chu sư đệ chỉ có thể phát huy được một thành chiến lực, dưỡng thương chừng 1 năm hẳn sẽ khỏi hẳn.

- Tây Môn sư huynh, đại biểu học phủ xuất chiến thực sự hiếm như vậy sao? Chu Hằng lắc lắc đầu, tên này vì đệ đệ ngay cả mặt mũi cũng không cần.

- Đương nhiên hiếm! Tây Môn Sơn nhếch miệng cười: - Lúc trước ta còn là Tinh Thần Vương đã từng đại biểu Đại Nguyên Học Phủ tham gia học phủ đại tái, tuy rằng vòng thứ nhất Đại Nguyên Học Phủ bị đào thải, nhưng ta còn được Đại Hà Học Phủ mời tiến vào học trong tòa học phủ đỉnh cấp này.

- Nhưng ta lựa chọn cự tuyệt, Chu sư đệ biết tại sao không? - - - - - oOo- - - - -

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện