Lại nói, sau khi Huyền Vũ Đàn chủ gõ trống phát lệnh tấn công, đoàn thuyền mui đen của Huyền Vũ Đàn chậm chạp tiến về phía địch.
Đi chừng được hơn năm dặm, phía xa xa đã thấy hiện ra chiếc đại thuyền của Cửu Trùng Giáo đang lừng lững án ngữ giữa sông, kỳ hiệu bay phất phới trên cao, tiếng quát tháo đã nghe văng vẳng.
Những tiếng quát tháo ngạo mạn của bọn Cửu Trùng Giáo càng khiến môn hạ Huyền Vũ Đàn thêm sôi giận.
Huyền Vũ Đàn chủ gõ trống liên tục chín tiếng : “tung tung tung … tung tung tung … tung tung tung …”, âm thanh rất là hùng tráng.
Ngay lập tức, cả đoàn thuyền liền có sự biến hóa, tất cả đều nhất loạt đẩy bật mui thuyền lên, giương thẳng về phía trước tạo thành một tấm khiên chắn. Song trên thuyền cũng còn một lớp mui nữa và cũng được sơn một màu đen bóng. Thì ra mui thuyền có đến những hai lớp.
Và rồi, đoàn thuyền sắp xếp đội hình thành hai hàng ngang, thuyền nhỏ phía trước, thuyền lớn phía sau, mỗi thuyền cách nhau chừng hai trượng, hàng trước cách hàng sau gần năm trượng.
Cả đoàn thuyền dàn hàng tiến thẳng về phía trước.
Tiến thêm một quãng nữa, xem chừng đã vừa một tầm tên, Huyền Vũ Đàn chủ lại vung dùi liên tục gõ vào mặt trống. “Tung tung tung … tung tung tung … tung tung tung …”. Từng hồi ba tiếng trống nổi lên dồn dập khích lệ sĩ khí.
Không khí liền sôi động hẳn lên.
Từ những chiếc thuyền xung quanh, hiệu tù và nổi lên hòa theo tiếng trống. Liền đó là những loạt tên được bắn ra liên tục. Tên bay vun vút về phía thuyền địch, đuôi tên có mang theo hỏa pháo, vẽ nên những đường lửa dài rực rỡ. Thuyền đối phương bắt lửa bốc cháy sáng rực một góc trời.
Bị tấn công đột ngột, sau một lúc hoảng hốt, bên phía thuyền của Cửu Trùng Giáo cũng có những loạt tên bắn trả lại. Nhưng có lẽ do bọn tiễn thủ quá kém, hoặc do phát xạ trong lúc quá hoang mang vì thuyền phát hỏa mà hầu hết những mũi tên bắn sang đều rơi xuống mặt nước xung quanh thuyền.
Tuy vậy, cũng có một số mũi tên bắn trúng những tấm mui thuyền được giương lên làm khiên chắn, trong đó có cả tên lửa, và rồi đều rơi tuột cả xuống nước. Dường như lớp sơn đen bóng kia có khả năng chống lửa nên ngọn lửa không thể bắt cháy được. Thuyền không hề bị suy suyển chút nào.
Trận chiến càng lúc càng thêm quyết liệt.
Tiếng la hét vang trời dậy đất.
Trải qua một hồi giao chiến kịch liệt, chiếc đại thuyền của Cửu Trùng Giáo càng lúc càng bốc cháy dữ dội hơn. Ngọn lửa đã lan ra khắp nơi.
Ban đầu, bọn giáo chúng Cửu Trùng Giáo còn chia nhau lo việc chữa lửa, nhưng rồi tên lửa bên Huyền Vũ Đàn vẫn cứ liên tục bắn sang không lúc nào ngớt. Chưa kịp chữa xong chỗ này là chỗ khác đã bắt lửa phát cháy, lại còn có một số tên giáo chúng vì mải lo chữa lửa mà trúng tên ngã gục. Cuối cùng, không còn cách nào khác, bọn chúng đành bỏ mặc, không lo chữa cháy nữa mà tập trung phản công hầu đẩy lùi đối phương trước, rồi sau sẽ lo liệu việc chữa cháy.
Song phương tiếp tục giao tranh một lúc nữa.
Bỗng nhiên, tiếng trống của Huyền Vũ Đàn chủ lại thay đổi nhịp điệu, mỗi lúc một dồn dập hơn.
Tiếng trống của Huyền Vũ Đàn chủ cũng tức là hiệu lệnh. Ngay tức khắc, cả đoàn thuyền lại đồng loạt nổi lên những tiếng chiêng tiếng trống, tiếng tù và lanh lảnh, tiếng đồng la não bạt inh ỏi. Đủ loại âm thanh hòa vào nhau làm náo động cả một vùng, khí thế nghiêng trời lệch đất.
Thiên Vô Giáo chủ thấy thế thì lắc đầu thở dài, nói :
- Làm thế khác nào báo động để viện binh của địch kéo đến.
Lão rất ngạc nhiên, không hiểu sao một người tinh minh sáng suốt như Huyền Vũ Đàn chủ lại làm vậy.
Quả nhiên, chỉ trong chốc lát là lại có thêm hai chiếc đại thuyền nữa kéo đến tiếp ứng. Trên mỗi thuyền có không dưới một trăm tên. Kỳ hiệu của Cửu Trùng Giáo phất phới tung bay trên đỉnh cột buồm.
Cả ba chiếc đại thuyền của phe Cửu Trùng Giáo dàn thành hàng ngang giữa sông triển khai cuộc phản công. Chiến cuộc bắt đầu có chiều biến chuyển theo hướng bất lợi cho Huyền Vũ Đàn. Đoàn thuyền của Huyền Vũ Đàn đã có vẻ núng thế, mỗi lúc một bị đẩy lùi dần về phía sau.
Nghiêm Phi Long và Thiên Vô Giáo chủ lòng rất lo âu.
Trong khi ấy, phe Cửu Trùng Giáo thấy đã giành được thế thượng phong, dần dần áp đảo được đối phương, tính ngạo mạn hiếu thắng lại nổi lên, chẳng chịu buông tha đối phương, nên vừa giao chiến chúng lại vừa tiến dần tới trước, quyết chẳng cho đối phương có cơ hội rút lui.
Trận chiến vẫn tiếp diễn rất ác liệt.
Bên lùi bên tiến, chẳng bao lâu sau là đã qua mấy dặm. Đoàn thuyền của Huyền Vũ Đàn bỗng nhiên dừng lại, không lùi nữa. Và Huyền Vũ Đàn chủ bất thần vung tay ném vật gì đó xuống sông. Một tiếng nổ bụp rất khẽ vang lên, rồi trên mặt nước bỗng xuất hiện một làn khói trắng nghi ngút bốc cao, và mặt nước nơi đó lại lăn tăn sủi bọt. Cả phụ tử Nghiêm Phi Long cũng như bên phía bọn Cửu Trùng Giáo đều rất kinh ngạc, không hiểu Huyền Vũ Đàn chủ lại bày trò gì nữa đây.
Nhưng chỉ trong chốc lát, mọi người đã lập tức hiểu ra đó là cái gì.
Sáu tiếng nổ đột ngột vang lên như sấm dậy, làm chấn động cả một vùng sông nước. Lửa khói bốc cao thiêu rụi những cánh buồm. Và ba chiếc đại thuyền địch đã nghiêng sang một bên, nước tràn ngập mạn thuyền, nhưng chưa chìm hẳn. Nhận được tín hiệu của Huyền Vũ Đàn chủ, bọn môn hạ Huyền Vũ Đàn đang lặn dưới nước đã giật thuốc nổ đánh chìm thuyền địch.
Thuyền nghiêng ngửa.
Khói lửa ngút trời.
Thuyền đã phát cháy dữ dội và cũng sắp chìm đến nơi. Bọn giáo chúng Cửu Trùng Giáo hoảng hốt kêu la inh ỏi, rồi tranh nhau nhảy khỏi thuyền xuống sông như lũ chuột, bất chấp sự ngăn cản của bọn đầu lĩnh. Tiếng quát tháo, tiếng kêu gào, tiếng la hét vang động cả một khoảng sông.
Trước cảnh hỗn loạn đó, những chiếc thương thuyền đang neo đậu hai bên bờ sông lại càng nép sát vào bờ hơn, khoang thuyền đóng chặt, chẳng một người nào dám ló mặt nhìn ra.
Quang cảnh hiện vô cùng hỗn loạn.
Lúc đầu, bọn đầu lĩnh của phe Cửu Trùng Giáo còn cố ra sức ngăn chặn không cho bọn thuộc hạ đào tẩu. Nhưng rồi đến khi thấy thuyền đã sắp chìm đến nơi, ở lại đấy thì chỉ có một con đường chết, bọn chúng cũng vội vã chen nhau phóng xuống nước để tìm phương đào thoát.
Trên mặt nước Trường Giang, hàng trăm người đang vật lộn với sóng nước. Những cái đầu đen ngòm khi nhô lên, khi ngụp xuống, nhìn từ xa trông giống như những trái dưa đang bập bềnh trên mặt sông, trôi theo dòng thủy triều cuộn sóng.
Nhưng rồi, lại nghe thấy có những tiếng kêu thét lên rất thảm thiết, và số người còn vật lộn với sóng nước mỗi lúc một ít dần đi. Bọn chúng đang cố sức bơi vào bờ thì đột nhiên nghe dưới chân đau nhói một cái, rồi toàn thân tê dại, và sau đó cả thân người chìm luôn xuống đáy sông sâu.
Một người …
Hai người …
Rồi đến cả hàng mấy trăm tên giáo chúng Cửu Trùng Giáo đều cùng chịu chung số phận như thế.
Thì ra, một toán môn hạ Huyền Vũ Đàn ngay trước khi khởi sự đã lặn sẵn dưới nước. Một số lo việc giật thuốc nổ đánh đắm thuyền địch. Số còn lại vây quanh thuyền đối phương chờ đợi.
Đến khi thuyền địch phát hỏa bốc cháy, bọn giáo chúng Cửu Trùng Giáo lũ lượt nhảy xuống nước định bơi vào bờ tìm phương đào thoát. Bọn họ liền áp lại dùng trủy thủ đâm vào những trọng huyệt dưới chân đối phương khiến bọn chúng tê liệt không thể tiếp tục bơi được nữa.
Riêng đối với những tên đầu lĩnh có công phu cao cường, để đảm bảo chắc chắn, bọn họ không đâm vào trọng huyệt mà dùng những thanh trủy thủ sắc bén nhất cắt phăng cả đôi chân đối phương đi. Không còn đôi chân để bơi lội, bọn chúng chắc chắn không thể nào thoát chết.
Máu hồng loang đỏ cả mặt sông.
Chỉ chừng hơn một khắc sau, trên mặt sông đã hoàn toàn vắng lặng, không còn nhìn thấy một tên giáo chúng Cửu Trùng Giáo nào loi ngoi vật lộn trong làn sóng dữ đang cuồn cuộn tuôn trào.
Giờ đây, nếu không có sự hiện diện của ba chiếc thuyền lớn đang bốc cháy dữ dội, cùng với máu hồng loang đỏ cả mặt sông, ít ai có thể hình dung nơi đây vừa mới diễn ra một trường đại chiến, một trận chiến vô cùng khốc liệt. Và phần thảm bại cuối cùng đã thuộc về phe Cửu Trùng Giáo.
Cửu Trùng Giáo toàn quân đã bị tiêu diệt.
Đến chừng khi cuộc chiến đã hoàn toàn kết thúc, trên mặt sông lại có nhiều người trồi lên. Đó là những môn hạ Huyền Vũ Đàn vừa giành thắng lợi trong cuộc chiến. Ban nãy, bọn họ lặn sâu dưới nước để tiêu diệt kẻ địch. Và khi đã hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ trồi lên, bơi trở về thuyền.
Nhưng cũng có một số người lại bơi về phía những chiếc thuyền của Cửu Trùng Giáo vẫn đang bốc cháy dữ dội. Bọn họ được lệnh đến đó khảo sát kết quả trận chiến, để xem bên đối phương còn có kẻ nào vì bị thương nên không thể đào thoát, vẫn còn nằm lại trên thuyền hay không. Ngoài ra còn nhằm để thu dọn chiến trường, hay nói đúng hơn là lo việc thu gom chiến lợi phẩm.
Huyền Vũ Đàn chủ lại truyền hiệu lệnh. Đoàn thuyền của Huyền Vũ Đàn từ từ tiến đến gần, áp sát vào mạn thuyền địch. Rồi sau đó, các chiến lợi phẩm từ bên thuyền địch lần lượt được chuyển sang.
Nghiêm Phi Long cùng Thiên Vô Giáo chủ chợt bật cười khi thấy bọn họ lấy cả chiếc neo, đoạn thừng hay mảnh ván thuyền. Và ngay cả đến mảnh buồm rách bọn họ cũng chẳng bỏ qua. Thiên Vô Giáo chủ nói thầm :
- Huyền Vũ Đàn quả có đầu óc kinh doanh.
Thấy thuyền địch đã sắp chìm đến nơi, Huyền Vũ Đàn chủ vội huy động hầu hết môn hạ Huyền Vũ Đàn tập trung lo thu gom chiến lợi phẩm, vận chuyển sang thuyền của Huyền Vũ Đàn. Đích thân đàn chủ đứng ra chỉ huy công việc. Mãi đến khi khoang thuyền đã chất nặng hàng hóa, nước đã mấp mé mạn thuyền, không thể nào chất thêm nữa, đàn chủ mới ra lệnh cho thuyền rời mạn, chèo ra xa.
Chỉ một lát sau, đột nhiên nghe có những tiếng ầm ầm nổi lên như sấm dậy. Mọi người quay nhìn lại thì thấy nước bắn tung tóe ra bốn phía, cột buồm lớn đã đổ ập xuống, đập vỡ mạn thuyền, nước tràn vào khoang ào ạt, rồi thuyền chìm luôn xuống đáy sông, đi theo bọn giáo chúng Cửu Trùng Giáo về chầu Hà Bá.
Huyền Vũ Đàn chủ lệnh cho đoàn thuyền tiếp tục tiến về phía trước thêm gần năm dặm nữa, đến một khúc sông