Đám Trường Ly đi thẳng tới thảo đường thành An Lư.
(*) Thảo đường kiểu như nhà văn hóa thanh niên hồi xưa.
Vì trước đó cả Quy Nguyên Kiếm tông và Vạn Pháp Tông đều loan tin sẽ tuyển đệ tử mới nên người dân ở những thôn trấn lân cận thành An Lư đã đưa con em trong nhà có độ tuổi phù hợp tới gần đó từ sớm để chờ tuyển chọn.
Ba người Trường Ly tới thảo đường An Lư trước, ngay sau đó bên Ân Thời cũng theo vào, không chậm hơn chút nào.
Hàn quản sự của thảo đường An Lư vừa thấy họ mặc đồ tu sĩ là cười tươi rói chào: “Các tiên trưởng của Kiếm tông và Pháp tông tới đây mà ta không tiếp đón từ xa được.”
Đám Trường Ly chào hỏi Hàn quản sự xong bèn theo ông ta đi vào trong thảo đường An Lư.
Dư sư huynh đi bên trái Hàn quản sự hỏi: “Năm nay có bao nhiêu người tới tham gia buổi tuyển chọn thế?”
Hàn quản sự vừa đi vừa đáp: “Tính đến hiện tại thì có khoảng 15,000 người.”
Nghe họ nói chuyện, Trường Ly như có điều suy nghĩ.
Có lẽ trong số nhiều người thế thì cũng chỉ hơn trăm người có linh căn, mà người có thiên phú tốt lại càng hiếm hoi hơn.
Hơn nữa còn phải chia một phần cho Vạn Pháp Tông nên số người họ có thể mang về Kiếm tông sẽ càng ít hơn.
Đang nói dở thì bọn họ đã đi tới khoảng đất trống trước sảnh chính, ở đó đang có vô số thiếu niên thiếu nữ đứng chờ tuyển chọn.
Vừa thấy họ, mắt đám này đã sáng lên, trong ấy đong đầy sự sùng kính và háo hức.
Hàn quản sự dẫn đám Trường Ly đi tới trước mặt họ, hắng giọng rồi nói to: “Hôm nay tiên trưởng Quy Nguyên Kiếm tông và Vạn Pháp Tông lặn lội đường xa tới thành An Lư của chúng ta để tuyển chọn đệ tử mới.
Các ngươi cần bước lên thử linh căn theo thứ tự, ai có linh căn thì ở lại, không có tự động ra về.”
Sau khi Hàn quản sự phổ biến quy tắc xong, Dư sư huynh và Đường sư huynh đều móc tảng đá trắc linh ra.
Bọn họ liếc nhau, rồi Dư sư huynh nói trước: “Vì số lượng người tham gia rất lớn, chi bằng bọn mình hợp tác chọn ra những người có linh căn trước rồi hỏi ý bọn họ sau nhé?”
Đường sư huynh không có ý kiến gì, gật đầu đồng ý.
Cuộc tuyển chọn nhanh chóng bắt đầu, các thiếu niên thiếu nữ xếp hàng lần lượt tiến lên trước, đặt tay lên tảng đá trắc linh như đã được hướng dẫn.
Nếu đá trắc linh phát sáng tức là có linh căn, còn độ sáng nhiều ít ra sao tùy thuộc vào thiên phú của bọn họ cao hay thấp.
Hầu như khi mọi người đặt tay lên tảng đá trắc linh, nó không có phản ứng gì.
Đa số những người không được tuyển đều khó giấu nổi vẻ hụt hẫng trên mặt, thậm chí có người còn đau khổ cầu xin được thử lại lần nữa, nhưng đều bị Hàn quản sự khuyên ra về.
Khi thiếu niên đầu tiên khiến đá trắc linh phát sáng xuất hiện, đám đông lập tức ồ lên, ai nấy đều nhìn cậu ta với ánh mắt hâm mộ, chỉ ước người đó chính là mình.
Còn cậu ta thì đỏ lựng mặt, kích động nhìn đám Trường Ly hỏi, “Có, có phải ta đậu rồi không?”
Mặt Hàn quản sự lộ vẻ vui mừng, vỗ vai thiếu niên nói: “Khá lắm, cậu đậu rồi, đứng sang một bên chờ đi.”
Quy trình kiểm tra linh căn vẫn tiếp tục, Đường sư huynh ngấm ngầm đá mắt ra hiệu cho Ân Thời.
Ân Thời bèn đứng dậy đi sang chỗ thiếu niên nọ.
Trường Ly thấy thế bèn nói nhỏ với Yên Cửu: “Ta qua đó xem thế nào.”
Dứt lời, nàng cũng đi theo.
Ân Thời thân thiện bắt chuyện với thiếu niên, “Đệ tên là gì?”
Đây là lần đầu tiên cậu ta được nói chuyện với tiên trưởng nên lưỡi muốn xoắn hết lại, “Ta, ta tên Diêm Thạch.”
Ân Thời lại kiên nhẫn hỏi thêm: “Đệ là dân thành An Lư à?”
Thiếu niên căng thẳng chà xát tay, “Không ạ, ta sống ở xã Tiểu Yểm gần đây, từ đó tới thành An Lư mất ba ngày đường.”
Ân Thời mỉm cười nói: “Bao giờ đệ chính thức vào sư môn tu tiên thì chẳng cần tốn ba ngày nữa, chỉ mất khoảng hai canh giờ là tới rồi.”
Mắt thiếu niên sáng lên, lập tức hỏi: “Hai canh giờ là tới ạ? Sẽ bay sao?”
Ân Thời hòa nhã đáp: “Vạn Pháp Tông bọn ta có đủ loại pháp khí bay, dù là loại nào thì chỉ cần dùng linh lực điều khiển là có thể đi nghìn dặm một ngày.”
Mắt thiếu niên ánh lên vẻ sùng bái.
Ân Thời vẫn cố gắng không ngừng nghỉ: “Nếu đệ vào Vạn Pháp Tông bọn ta...”
Trường Ly nghe vậy thì không kìm được nữa, nàng ho khan mấy tiếng rõ to hòng ngắt lời Ân Thời rồi chen ngang: “Ân đạo hữu à, huynh nói thế là sai rồi, dù không vào Vạn Pháp Tông bọn huynh thì đệ ấy vẫn có thể dùng pháp khí bay