Biên tập: Sườn Xào Chua Ngọt
| Xin vui lòng |
- Không nhặt lỗi/góp ý
- Không công kích tác giả/editor/nhân vật chính
- Chỉ bình luận liên quan đến nội dung truyện
_______________
Đám linh kiếm đồng loạt đứng hình vì nước đi trái khoáy của Trường Ly, sau đó nhìn nàng với ánh mắt sốt ruột trách cứ.
Chúng nhìn Trường Ly như nhìn một thanh linh kiếm bị mù, chẳng những không biết tốt xấu mà ấn "bíp bíp" tắt đèn nữ chính đi mà còn thiếu khôn ngoan đến mức lựa gã đệ tử cực kỳ bình thường để trao thân gửi phận nữa.
Kiếm Thanh Thủy nhìn gã đệ tử Trường Ly chọn, thấy kiếm khí trên người chàng chẳng có bao nhiêu.
Chị ta dám lấy 3000 tuổi kiếm ra cá là thằng nhóc này chỉ mới luyện kiếm được một năm là cùng.
Kiếm Thanh Thủy nhìn chằm chằm Trường Ly đang giả chết trong lòng gã đệ tử nọ, rồi từ từ lia mắt lên mặt chàng, thế rồi nét mặt chị ta trông phức tạp hẳn.
...!Chẳng lẽ bé Trường Ly bỗng dưng giác ngộ tình cảm nên mới chọn đứa đẹp trai nhất à?
Mấy linh kiếm khác thì nghĩ chung quy cũng tại bé Trường Ly còn trẻ kiếm non dạ quá nên không biết là chọn Kiếm tu thì không thể chọn theo kiểu trông mặt mà bắt hình dong được, thứ quan trọng nhất vẫn là thực lực.
Đám đệ tử Kiếm tông còn lại cũng nghi là mình hoa mắt, sao thanh linh kiếm Ninh sư tỷ chọn lại chạy trốn chứ.
Đã thế còn chạy vào lòng gã đệ tử mờ nhạt như vậy nữa.
Mọi người nhao nhao nhìn về phía gã đệ tử mà Trường Ly chọn với ánh mắt rối rắm.
[Đây là đệ tử đỉnh nào thế?]
[Chẳng biết, ta chưa gặp bao giờ.]
[Không phải đỉnh Lăng Tiêu bọn ta.]
[Cũng không phải đỉnh Ngọc Hoa.]
[Ta ở đỉnh Bích Vân cũng chưa gặp hắn bao giờ.]
[Cũng không phải người của đỉnh Chu Minh.]
[Hắn cũng không phải đệ tử đỉnh Linh Việt.]
Loại sạch sành sanh mấy nhánh có tiếng tăm xong, đáp án thật khiến người ta choáng váng.
[Hắn là đệ tử đỉnh Vô Danh.]
Ánh mắt của đám đệ tử Kiếm tông càng phức tạp hơn, bởi đỉnh Vô Danh là cái nơi mờ nhạt nhất Quy Nguyên Kiếm tông.
Chủ đỉnh Thái Diễn chân nhân không thích nhúng tay vào chuyện quản lý, luôn nuôi thả đám đệ tử, chắc đỉnh Vô Danh có bao nhiêu đệ tử ông ta cũng chẳng nhớ rõ.
Hàng năm sau khi chủ các đỉnh núi khác chọn hết mấy hạt giống nòng cốt thì đám đệ tử dư lại đều bị đưa tới đỉnh Vô Danh.
Chỗ đó có thể nói là vàng thau lẫn lộn, trình độ đệ tử không đồng đều chút nào.
Lần này số đệ tử được vào Mộ Kiếm của đỉnh Vô Danh cũng ít nhất tông môn.
Ninh Tầm nhìn bàn tay trống trơn của mình, mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.
Sư tôn chỉ dặn lúc vào Mộ Kiếm chọn kiếm, nàng hãy tuân theo trái tim mách bảo.
Chứ chẳng nhắc gì đến chuyện kiếm sẽ chạy trốn.
Phía bên kia, Yên Cửu nhìn thanh linh kiếm tự dưng lao vào lòng mình ăn vạ như nhìn củ khoai lang nóng phỏng tay.
Nhận cũng không ổn mà vứt cũng chẳng xong.
Cảm nhận được ánh mắt phức tạp chất chứa hàm ý của đám đông xung quanh, sắc mặt chàng cứ đổi xoành xoạch.
Chàng cúi xuống giấu nhẹm tia u ám vừa lóe lên trong mắt rồi mới ngẩng lên nhìn Ninh Tầm với vẻ bối rối.
"Ninh sư tỷ, thanh kiếm này..."
Ninh Tầm nhìn gã đệ tử lạ hoắc và thanh linh kiếm trong tay chàng, đột nhiên có cảm giác duyên phận giữa mình và linh kiếm đã đứt đoạn từ đây.
Nàng thõng tay xuống, thản nhiên nói: "Nếu thanh linh kiếm này chọn đệ tức là đệ và nó có duyên với nhau đấy, nó nên là kiếm của đệ."
Dứt lời, Ninh Tầm xoay người bỏ đi.
Trong Mộ Kiếm có ngàn vạn linh kiếm, ắt sẽ có một thanh thuộc về nàng.
Đến lúc này, Kiếm Trường Ly nãy giờ luôn cứng đờ mới dám thở phào nhẹ nhõm, nàng đã đánh cược đúng.
Đám đệ tử xung quanh thấy Ninh Tầm bỏ đi thì cũng từ từ tản đi hết, bọn họ cũng phải tìm linh kiếm hữu duyên với mình.
Góc hang này nhanh chóng yên ắng như ban đầu, chỉ còn một kiếm một người là Trường Ly và Yên Cửu đưa mắt nhìn nhau.
Yên Cửu cảm thấy thanh kiếm này nóng bỏng tay, chàng đâu có ý định vào Mộ Kiếm chọn kiếm chứ.
Chàng cố vớt cái tư cách vào Mộ Kiếm là vì muốn lặng lẽ tiếp cận Ninh Tầm, không ngờ tuy đôi bên có tiếp xúc thật nhưng lại vì mình bị ép "giành" linh kiếm của đối phương.
Yên Cửu bất giác thấy đau đầu, nếu vì chuyện này mà chàng bị Quy Nguyên Kiếm tông để mắt đến thì đúng là mất nhiều hơn được.
Chàng nhìn chằm chằm thanh kiếm đầu sỏ gây tội trong tay, lâm vào trầm tư.
Tuy giờ thanh kiếm này đang nằm trong tay chàng nhưng nếu chàng "bất cẩn" vứt nó lại Mộ Kiếm, nếu ra khỏi đây mà có ai hỏi thì bảo do linh kiếm không chịu đi theo chàng thì vì tình cũng tha thứ được nhỉ?
Dù sao thanh linh kiếm này còn chẳng thèm để mắt đến người có kiếm thể bẩm sinh nên chuyện nó rơi vào tay chàng có thể xem như ngẫu nhiên mà.
Thế thì nó nổi quạu đòi đổi ý cũng có lý ha?
Yên Cửu từ từ thả lỏng tay, đợi linh kiếm rơi xuống.
Một giây trôi qua.
Hai giây trôi qua.
...
Một phút trôi qua.
Linh kiếm bám rịt lấy lòng bàn tay chàng không chịu nhúc nhích.
Yên Cửu hạn hán lời.
Chàng không hề biết Quy Nguyên Kiếm tông còn có vụ ép duyên kiểu này.
Trường Ly túm chặt lấy tay gã đệ tử, không dám buông lỏng chút nào.
Ai biết nữ chính có đổi ý rồi quay lại hay không chứ?
Nếu mình ở một mình rồi vô tình bị trói chặt với nữ chính thì biết làm sao?
Trong mắt kiếm Thanh Thủy và mấy thanh linh kiếm khác, cảnh này được lý giải thành thằng oắt con này đã được hời còn không biết điều, chẳng những không quý trọng kiếm Trường Ly mà còn đòi vứt bỏ nàng.
Mà bé Trường Ly quá đỗi si tình đã mất hồn lạc vía vì trai đẹp, cứ bám người ta như sam.
Kiếm Thanh Thủy không kìm được mà lặng lẽ thở dài, mỗi thanh kiếm đều có số phận riêng.
Có lẽ đây chính là kiếp nạn của bé Trường Ly.
Nhớ tới hành động kinh hồn cực kỳ linh hoạt ban nãy của kiếm Trường Ly, Yên Cửu ôn tồn khuyên: "Này...!Kiếm huynh, ta luyện kiếm chưa được ba tháng nữa, năng khiếu lại mờ nhạt, thật sự không nỡ để huynh hạ mình từ bỏ Ninh sư tỷ chọn ta đâu..."
Trường Ly hoàn toàn không nghe thấy vế sau Yên Cửu nói gì vì nàng bị hai tiếng "Kiếm huynh" dọa đứng hình rồi.
Trường Ly bất giác nhìn chòng chọc bản mặt đẹp trai của Yên Cửu mà câm nín.
Sao gã đệ tử này trông khôi ngô sáng sủa mà lại bị mù hả trời?
Thân kiếm của nàng thon mảnh tinh tế, ai nhìn mà chẳng nhận ra nàng là một thanh kiếm mỹ nhân yểu điệu chứ, vậy mà gã này lại muốn xưng huynh gọi đệ với nàng?
Trường Ly phát sầu, xem ra người mình chọn để lập khế ước không được thông minh cho lắm.
Nàng ngắm nghía kỹ càng Yên Cửu một lượt, theo như thứ tự đứng của đám đệ tử ban nãy thì chắc chàng chỉ là hạng tép riu chẳng có gì nổi bật trong đám đệ tử Quy Nguyên Kiếm tông.
Thôi thì không thông minh cũng được, chỉ cần nàng canh chừng không để gã đệ tử này đến gần nữ chính, né khỏi mấy tình tiết nguy hiểm thì chắc không việc gì đâu.
Dù sao cũng là người chính mình chọn để lập khế ước, dẫu phải quỳ thì cũng phải lết tiếp.
Hạ quyết tâm xong, Trường Ly cứ nằm chết dí trong tay Yên Cửu.
Yên Cửu tận tình khuyên giải cả buổi trời mới phát hiện thanh linh kiếm trong tay mình chẳng nhúc nhích gì cả.
Rõ ràng ban nãy ăn vạ đến là nhanh, sao giờ lại nằm trong tay chàng giả chết?
Mặt Yên Cửu đen kịt lại.
Để thuận lợi lẻn vào Quy Nguyên Kiếm tông, chàng