Kiếm Lời Ông Xã Đại Nhân

Thẩm Quỳnh Dao Khoe Khoang


trước sau

Ánh mắt của trợ lý nhìn cô rất kì lạ, Trịnh Liên Nga có thể nhận ra nhưng không muốn để tâm.

Cô bấm số tầng 10, sau đó hơi sững người, những khách sạn lớn thế này, phòng thông thường không thể ở dưới thấp tới vậy, phần lớn là phòng hội nghị, hoặc phòng tiệc, tầng mười, không phải Thẩm Quỳnh Dao đợi cô trong phòng sao?

Trịnh Liên Nga hít thật sâu, thang máy mở ra, Trịnh Liên Nga nhìn tận cùng hành lang, chỉ có một cánh cửa lớn, cô hỏi trợ lý ở bên cạnh: "Đây là nơi nào?"

"Cô Trịnh, cô vào sẽ biết." Ánh mắt trợ lý ánh lên vẻ giảo hoạt, cô ta nghĩ thầm, người phụ nữ này chính là vợ cũ của Lục tổng sao? Nhìn cũng khá xinh đẹp đấy nhưng ăn mặc thật bình thường.

Trịnh Liên Nga nhíu mày nhìn cánh cửa lớn sang trọng, cô không biết đằng sau kia có gì.

Trợ lý bước trước vài bước, cô đứng ở ngoài cửa, hai tay giả bộ đẩy khẽ, khi Trịnh Liên Nga sắp bước tới, cô ta khẽ cười nhạt, đẩy mạnh cửa ra.

Trịnh Liên Nga chỉ cảm thấy ánh sáng chói mắt, khiến mắt cô đau buốt, cô giơ tay che bớt ánh sáng, lúc này trợ lý đột ngột đẩy cô vào.

"Cô Trịnh, vào đi!"

Trịnh Liên Nga lảo đảo tiến lên vài bước, đợi khi mắt cô thích ứng được với sảnh tiệc ánh sáng rực rỡ này thì cô mới chớp mắt nhìn ra xung quanh, tuy nhiên ngay lập tức cô kinh ngạc nhìn tấm hình cực lớn trên sân khấu.

Trên đó là hình của Lục Tuấn Khải và Thẩm Quỳnh Dao, bên dưới là dòng chữ vàng lấp lánh viết: "Tiệc kỉ niệm bốn năm ngày cưới của Lục Tuấn Khải tiên sinh và vợ Thẩm Quỳnh Dao."

Tiếp dưới nữa, trên sân khấu, Lục Tuấn Khải tay cầm một chiếc hộp nhẫn kim cương, nắm tay Thẩm Quỳnh Dao đang chuẩn bị đeo cho cô, người phụ nữ đột ngột xuất hiện đã làm gián đoạn hành động của anh ta.

Trong đầu Trịnh Liên Nga như có một tiếng nổ lớn, cô nhìn đôi nam nữ trên sân khấu, cuối cùng cũng trấn tĩnh lại, thì ra tối nay là ngày kỷ niệm ngày cưới của Thẩm Quỳnh Dao, cô ta mời cô tới đây làm gì?

Gương mặt anh tuấn của Lục Tuấn Khải khi nhìn thấy Trịnh Liên Nga lập tức sững sờ vì kinh ngạc, Trịnh Liên Nga tại sao lại xuất hiện đây?

Lúc này, Thẩm Quỳnh Dao nhận lấy micro từ tay trợ lý, tươi cười rạng rỡ nói: "Vừa rồi không phải có rất nhiều chị em đang hỏi, chiếc nhẫn kim cương độc nhất vô nhị của tôi là thành quả thiết kế của ai sao? Bây giờ tôi xin giới thiệu nhà thiết kế trang sức của tôi Trịnh Liên Nga tiểu thư"

Lập tức mọi ánh mắt trong đại sảnh đổ dồn về phía Trịnh Liên Nga, hiếu kỳ, ngạc nhiên, bất ngờ, còn có nhiều người cười nhạt.

"Trịnh Liên Nga? Không phải là người vợ ngoại tình của Lục tổng sao?" Một cô gái cay nghiệt nói ra chân tướng.

"Cô ta là vợ cũ của Lục tổng! Nghe nói chuyện năm xưa vô cùng ồn ào, còn lại bắt quả tang tại giường nữa!"

"Lại chả phải sao?"

Thẩm Quỳnh Dao nghe tiếng bàn tán bên dưới, khóe miệng mỉm cười: "Không sai, Trịnh Liên Nga tiểu thư là vợ cũ của chồng tôi, có điều bây giờ cô ấy đã là một nhà thiết kế trang sức của công ty Kaman, nếu như ở đây có phu nhân nào muốn thiết kế trang sức, có thể tìm cô ấy giúp đỡ."

Sắc mặt Trịnh Liên Nga vô cùng khó coi, Thẩm Quỳnh Dao cố tình lừa cô tới đây sau đó để mọi người chỉ trích cô?

Cho dù cô ta đang giới thiệu thân phận của cô thì cũng không phải thực lòng muốn giúp cô mà là khiến cô bẽ mặt giữa đám đông phụ nữ có tiền, một nhà thiết kế đầu là gì trong mắt những phu nhân giàu có này? Không là gì cả.

Trên sân khấu, Lục Tuấn Khải nhíu mày, nói với Thẩm Quỳnh Dao ở bên cạnh: "Rốt cuộc em muốn làm gì?"

"Tuấn Hiên, mau đeo nhẫn kim cương cho em đi!" Thẩm Quỳnh Dao đưa một ngón tay ngọc ngà
ra, đôi mắt ánh lên vẻ hạnh phúc

Dưới sân khấu, ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía chiếc nhẫn kim cương trong tay Lục Tuấn Khải, trong tình hình này, bạn hãy Lục Tuấn Khải vốn dĩ đã đeo rồi, lúc này anh ta vẫn đích thân đeo cho Thẩm Quỳnh Dao.

Khi Lục Tuấn Khải đeo nhẫn cho cô ta, ánh mắt Thẩm Quỳnh Dao tươi như hoa, đắc ý nhìn Trịnh Liên Nga gương mặt nhợt nhạt ở bên dưới.

Tưởng tượng lúc này tâm trạng của cô ta như thế nào?

Trịnh Liên Nga đương nhiên tâm trạng không vui, vì đôi nam nữ cặn bã này xuất hiện trước mặt cô, khiến cô kinh tởm buồn nôn, bên cạnh liên tục vọng tới những lời chế giễu, miệt thị cô, còn có tiếng cười nhạt như thế chứng minh trong mắt những người này cô vô cùng thấp hèn.

Khoảnh khắc đầu tiên khi Lục Tuấn Khải đeo nhẫn kim cương, ngoảnh đầu lại nhìn về phía Trịnh Liên Nga, đôi mắt hẹp dài ánh lên thương xót và không nhẫn tâm, anh cũng không ngờ vợ mình lại tìm Trịnh Liên Nga và lừa cô tới hiện trường mừng ngày cưới của anh.

Càng không ngờ chiếc nhẫn kim cương trên tay vợ là do Trịnh Liên Nga thiết kế, điều khiến anh bực bội và giận dữ hơn cả là Thẩm Quỳnh Dao dám giấu anh việc cô ta tiếp xúc với Trịnh Liên Nga.

"Trịnh Liên Nga tiểu thư, cám ơn thiết kế của cô, rất đẹp, tôi rất thích!"

Trên sân khấu, Thẩm Quỳnh Dao đắc ý khoe khoang chiếc nhẫn kim cương trên tay mình, rất lớn, rất đẹp, phát sáng lấp lánh.

Trịnh Liên Nga chỉ cảm thấy vô cùng nực cười, Thẩm Quỳnh Dao tưởng rằng như vậy cô sẽ phải ngưỡng mộ cô ta? Cô chỉ thấy thật giả tạo.

Thẩm Quỳnh Dao lại cầm micro lên tay, dùng giọng điệu ngạc nhiên nói: "Đúng rồi, tôi nghe nói Cô Trịnh hiện là mẹ đơn thân phải không?"

Lời nói của cô ta khiến Trịnh Liên Nga rơi vào trong cơn bão miệt thị, một bên là các quý bà giàu có, dùng ánh mắt nhạo báng nhìn cô, những người đó đoán rằng, tiêu chuẩn làm mẹ đơn thân nhất định là làm tình nhân của người đàn ông nào đó nên mới xuất hiện con ngoài dã thú.

Dù sao thì việc này trong giới nhà giàu cũng không phải chuyện hiếm gặp.

Trịnh Liên Nga nhịn tới giờ thực sự đã không thể tiếp tục nhịn, cô bất ngờ bước ra khỏi đám đông, Thẩm Quỳnh Dao nhíu mày, kinh ngạc nhìn cô bước lên sân khấu.

Gương mặt Trịnh Liên Nga căng thẳng, ai cũng biết cô đang rất giận dữ, thần kinh ngạc trước dũng khí của cô, cô lên sân khấu làm gì?

Trịnh Liên Nga bước từng bước lên sân khấu, mặc dù cô vẫn chưa thay bộ đồ đang mặc trên người, nhưng khí chất thanh cao, xinh đẹp của cô không hề kém cạnh với Thẩm Quỳnh Dao ăn vận lộng lẫy trên sân khấu.

Ánh mắt Lục Tuấn Khải lo lắng nhìn Trịnh Liên Nga, lúc này, ở trước mặt mọi người anh không thể nói ra suy nghĩ của mình, nhưng anh có một mong muốn là phải bảo vệ cô không bị những lời đồn đại kia làm tổn thương, dù sao thì chuyện năm đó anh rất rõ.

Sau khi Trịnh Liên Nga bước lên sân khấu liền bật cười, cô mỉm cười nhìn Thẩm Quỳnh Dao: "Có thể đưa micro cho tôi nói vài câu không?"

Thẩm Quỳnh Dao lập tức căng thẳng: "Cô muốn nói gì?"

"Đương nhiên là chúc phúc các người! Cô vắt óc nghĩ cách mời tôi tới đây, tôi không lên nói vài câu hình như không phải lẽ!" Trịnh Liên Nga mỉm cười rất rạng rỡ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện