- Ta thật sự thích nàng a!Hoa Phong sắc mặt tái nhợt, bị thương không nhẹ, nhưng vẫn cố gắng để nói.Thế nhưng Tiểu Linh vẫn là thần thái bình tĩnh, không mảy may dao động, khiến hắn có chút buồn bực.- Các ngươi muốn tâm sự thì trên đường xuống hoàng tuyền còn rất nhiều thời gian!- Nhưng trước khi để ngươi chết, ta bắt ngươi chứng kiến, huynh đệ chúng ta chăm sóc nàng từng chút một.Diệp Thần nhìn Hoa Phong cười lạnh, kế đến nhìn Tiểu Linh đầy dục hỏa.
Hoa Phong bị trúng kế bọn hắn, hiện tại liền bị thương, dù có muốn chạy cũng là một điều gì đó mộng tưởng.- Các ngươi quá đề cao mình rồi!Hoa Phong nhàn nhạt nói.
Vừa rồi chiến đấu cùng bọn họ, Ly Nhẫn kiếm mặc dù sắc bén lại không thể cắt vỡ lớp chân khí hộ thể, khiến Hoa Phong mặc nhiên chiếm không ít lợi thế, nhưng cuối cùng bất lực làm thương đối phương.Thanh Phong kiếm lại rất khác, bề ngoài tuy thập phần không bắt mắt, thế nhưng lại có thể làm được.- Tiểu tử sắp chết đến nơi còn mạnh miệng!Võ giả bên phía Diệp Thần vẻ mặt nhìn Hoa Phong như người chết, hung ác nói.- Như vậy các ngươi nên nhanh chết một chút tránh cản trở ta hành sự!Hoa Phong hơi liếc Tiểu Linh phía sau, kế tiếp hướng ba người Diệp Thần nghiêm mặt nói.Tiểu Linh nghe đến hai từ hành sự, toàn thân bất giác run rẩy, sắc mặt trắng bệch, nội tâm lần nữa tuyệt vọng.HôKhông nói quá nhiều Hoa Phong lập tức phóng xuất kiếm ý, kiếm ý phô thiên cái địa, trực tiếp áp chế ba người Diệp Thần, khiến bọn họ khó khăn lắm mới có thể đứng vững.- Chết!Hoa Phong lạnh lùng phun ra một từ, kế tiếp lại một lần quấn ba người, nhưng lần này đám người kia không may mắn như lần trước.A...a tiểu tử...Nam Thiên Kiếm Phái nhất định sẽ diệt sạch cả nhà ngươi!Diệp Thần bị một kiếm xuyên tim, vẻ mặt hoảng sợ không thể tin nổi, hắn làm sao nghĩ tới thanh kiếm gỗ kia, lại có thể dễ dàng cắt vỡ chân khí hộ thể của mình như thế, nhưng đến lúc hắn ngờ được, thì chỉ bỏ lại một câu uy hiếp rồi chết.- Đừng giết ta! Đại hiệp tha mạng!- Tiểu nhân có mắt không thấy thái sơn, tiểu nhân có mắt như mù!Hai tên còn lại trông thấy Diệp Thần bị một kiếm xuyên tim, nội tâm rét lạnh, liền dập đầu liên tục cầu xin.Hoa Phong khóe miệng khẽ nhếch, vốn đang định nói gì, liền nuốt ngược trở lại, kiếm gỗ khẽ vung, hai cái đầu người lập tức bay lên.A........aHai tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng khắp sơn mạch, khiến cho rất nhiều yêu thú cấp thấp bị một trận hù sợ.
Bọn họ chết trong tay một tên Luyện Mạch kỳ, chết không thể phản kháng, bao nhiêu sát chiêu không thể thi triển vì bị khí thế khủng bố không biết gắt gao áp chế.Ba võ giả Hồng Mông cảnh, bị Luyện Mạch kỳ tru sát, nếu đồn ra ngoài bọn họ dù chết rồi, cũng trở thành danh nhân thiên cổ nhục nhã nhất toàn Nam Vực, thế nhưng mọi chuyện nên là vậy.- Chạy!Tháo sạch nhẫn trữ vật của ba người, Hoa Phong liền nhanh chóng cõng Tiểu Linh bỏ chạy, đây là cái hắn gọi, hành sự.
Tiểu Linh bị đám người Diệp Thần phong bế kinh mạch, cho nên Hoa Phong thao tác rất dễ dàng.- Buông ta ra! Đồ vô lại bỏ ta xuống.Tiểu Linh cố sức giãy giụa nhưng liền vô vọng.HốngHoa Phong vừa chạy được trăm thước, liền nghe phía sau truyền đến tiếng rống kinh thiên động địa.-Chậm rồi!Hoa Phong thần sắc bất đắc dĩ, cười khổ một trận.- Ngươi thả ta xuống!Tiểu Linh đấm mạnh vào lưng Hoa Phong.- Như vậy mới có thể chết chung a!Hoa Phong mặt dày nói.- Ai chết chung với ngươi?Tiểu Linh mặt đẹp đỏ bừng, tức giận không thôi, Hoa Phong năm lần bảy lượt đều là khi dễ nàng, hiện tại liền muốn chết chung, hơn nữa tại khu vực này của Đại Liên Sơn Mạch kẻ nào giết được hắn.- Nàng nhìn xem!Hoa Phong vừa dứt lời, trái phải, trước sau liền xuất hiện bốn yêu thú dạng trâu khổng lồ Thiết Kỳ Ngưu, khí tức phát ra từ chúng cực kỳ khủng bố.A..Tiểu Linh vừa trông thấy yêu thú, không tự chủ la lớn, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.Bốn con yêu thú khủng bố bao vây bốn phía, đặc biệt con đằng trước, hai mắt tròn xoe nhìn Hoa Phong chằm chằm, sau đó rống lớn, nghe ra có vẻ cực kỳ phẫn nộ, hóa ra bọn chúng nghe đánh nhau mà tới, hiện tại không ngờ yêu thú kia gặp người quen.Ách- Thật là oan gia ngõ hẹp!Hoa Phong nhìn con yêu thú trước mắt, cười khổ.- Hỏa Hoàng Man Ngưu yêu thú cấp hai đỉnh, nó không phải ở bên trong Hoang cổ bí cảnh sao?Tiểu Linh khiếp sợ nhìn yêu thú đối diện nói.Đúng như vậy con yêu thú trước mặt chính là Hỏa Hoàng Man Ngưu đại danh đỉnh đỉnh, địch nhân cùng Hoa Phong không chết không thôi.Bỏ qua việc tại sao Man Ngưu đột nhiên xuất tại đây, trước mắt đối phó nó cũng là vấn để khó khăn.Hoa Phong hiện tại lực lượng không còn khủng bố, tuyệt không thể đánh tay đôi với yêu thú da dày thịt béo này.Về phần ba con yêu thú còn lại không đáng lưu tâm, bọn chúng chỉ là yêu thú dạng trâu cấp một Thiết Kỳ Ngưu, lực lượng cũng rất biến thái, phòng ngự cũng rất mạnh, thế nhưng Hoa Phong là không để vào mắt.- Ngươi có thù với nó! Tên vô sỉ như ngươi đến đâu cũng bị người chán ghét!Tiểu Linh không thể tưởng tượng dò hỏi, bất quá nàng liền tự trả lời.- Nàng đang là thê tử ta a! Không nên nói tướng công như vậy mới phải.Hoa Phong không cho là đúng phản bác.- Ta nói rồi đời đời kiếp kiếp..- Đều là thê tử của Hoa Phong!Tiểu Linh vốn định lặp lại câu nói cũ, thế nhưng Hoa Phong lại căn đúng trọng tâm, cắt ngang, chiếm đại tiện nghi.- Ngươi đừng nằm mơ!Tiểu Linh tức giận đấm Hoa Phong vài cái, bất quá nội tâm đã có chút dao động, mà ngay chính nàng