- Thật mất mặt!Hoa Phong sau khi thương thế khôi phục liền trở lại chuẩn bị thi đấu vòng tiếp theo.Tam Hồng Đại Hội là đại hội quy mô toàn Nam Vực cho nên đan dược chữa thương thuộc hàng thượng đẳng, do đó thương thế của Hoa Phong rất nhanh liền khôi phục.Thế nhưng lần này đám đệ tử liền là một trận xa lánh, theo bọn họ đứng gần hay trò chuyện cùng Hoa Phong là một sỉ nhục.
Một kẻ mà ngay đến thê tử của mình cũng dùng thủ đoạn đê tiện, để thắng, thì không đáng để vào mắt, dù hắn là một thiên tài.Hoa Phong không quan tâm lắm đến suy nghĩ của bọn họ, đám người này tự ình là tốt, thực chất chỉ là bề ngoài.Hắn nhắm mắt dưỡng thần, câu thông Thiên Địa Quyết.
Hai vòng đấu tiếp theo Hoa Phong thậm chí không phải thượng đài, bởi vì đối thủ của hắn cho rằng hắn không xứng làm đối thủ của bọn họ, thi đấu với hắn là một sỉ nhục, cho nên trực tiếp bỏ quyền nhận thua.Nghe vậy Hoa Phong nhếch miệng cười nhạt, đánh không lại thì nói này nọ để tránh mất mặt mà thôi.Rất nhanh vòng bốc thăm thứ bảy lại đến.Đối thủ của Hoa Phong lần này có mã số một ngàn tám trăm năm mươi mốt.
Bất quá Hoa Phong không biết kẻ này là ai.Trần Hải ngay lượt đầu đã bị loại cho nên Hoa Phong không có ai để hỏi.Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm ngươi có là ông trời ta cũng đánh, thực tế đúng như vậy, ông trời hắn cũng đánh qua rồi.- Cặp đấu số mười, số một ngàn tám năm mươi mốt Triệu Thanh Huyền, Thủy Kiếm Tông, đấu Hoa Phong.Lão già đầu bạc thông báo Hoa Phong lên đài, bất quá lão chỉ đọc mã số đối thủ của hắn còn hắn quá nổi tiếng rồi lão bỏ qua.Hoa Phong lại thượng đài số mười, chuyện muôn năm cũ nhưng vẫn tạo ra chấn động không nhỏ.- Hoa Phong ngươi nhanh lăn lên đây!Triệu Thanh Huyền đứng trên lôi đài quát lớn.
Hắn là một trong số người theo đuổi Lãnh Yên Yên, nhưng không ngờ tới, lại bị Hoa Phong dùng thủ đoạn hạ tiện cướp đoạt, lại còn vô sỉ đến mức bức bách nàng để quá quan, khiến hắn triệt để phẫn nộ.
Thề khiến Hoa Phong sống không bằng chết.- Ta bỏ quyền!Hoa Phong đứng dưới đài hô lớn.Oanh- Bỏ quyền, Hoa Phong không ngờ bỏ quyền.- Chuyện này là sao?- Hắn sợ thua bỏ quyền!- Bất quá cũng đúng đối thủ của hắn là tam trọng thiên, chưa đánh đã biết thua rồi, bỏ quyền như vậy đỡ mất mặt.Hoa Phong bỏ quyền liền khiến toàn trường một trận bàn tán sôi nổi.
Thế nhưng là không ai chê cười hắn, tân tấn nhất trọng thiên gặp tam trọng thiên, đặc biệt còn là đệ tử tứ phẩm tông môn, bỏ quyền là rất bình thường.Thế nhưng tại sao Hoa Phong bỏ quyền, với sự cao ngạo của hắn không lý nào lại đơn giản bỏ quyền, rõ ràng vừa rồi hắn còn nói trời hắn cũng đánh...Một canh giờ trước.“ Tiểu tử ngươi nắm chắc mấy phần vượt qua vòng này”Đang lúc Hoa Phong câu thông công pháp, Tuyết Vô Ngân truyền âm nói.
Hắn là nhìn Hoa Phong khá thuận mắt, cho nên nổi hứng muốn nói chuyện, mặc dù Hoa Phong vô sỉ bức bách Lãnh Yên Yên, nhưng nam nhân mà để thê tử vượt mặt là không được.
Thế nhưng mấy ai nghĩ được như vị tông chủ này.“ không giấu gì tông chủ, đệ tử nắm chắc giành quán quân lần này”Hoa Phong đáp lại thập phần tự tin.“ Ngươi dựa vào cái gì”Tuyết Vô Ngân chấn động rớt tròng mắt, bất quă vẫn không thể nào tin tưởng.“ ý”Hoa Phong đáp lại chỉ một câu, những hàm nghĩa trong đó đủ khiến Tuyết Vô Ngân kinh hãi.“ võ đạo ý chí”Tuyết Vô Ngân run run hỏi lại.“ là võ đạo ý chí”Hoa Phong thành thật đáp, với lão này hắn là thập phần cung kính, cái gì đáng giữ bí mật mới không nói mà thôi.“ Là cái gì ý chí”Tuyết Vô Ngân triệt để khiếp sợ.
Tân tấn nhất trọng thiên Hồng Mông cảnh đã lĩnh hội võ đạo ý chí, đây là chuyện chưa từng xảy ra trong xuyên suốt lịch sử Thiên Không đại lục.Bởi vì võ đạo ý chí là thứ mà Thiên Địa cảnh mới có thể lĩnh hội, đã vậy độ khó ức vạn người không được một.Còn tên Hoa Phong này mới cảnh giới gì đã lĩnh hội đi ra, đây tuyệt đối là không thể nào, Tuyết Vô Ngân cho rằng hắn là có kỳ ngộ gì cho nên ngộ nhận là võ đạo ý chí mà thôi.“ Tông chủ có thể che chắn đệ tử không bị người cảm ứng không?”Dường như cảm nhận Tuyết Vô Ngân không tin tưởng Hoa Phong liền nói.“ không thành vấn đề”Tuyết Vô Ngân nhanh chóng đáp ứng.Ngay khi cảm giác bản thân bị che chở bởi thứ gì đó, Hoa Phong liền thôi phát toàn bộ ý chí binh khí bổ tu, về phần kiếm ý, đây là bí mật.“ Ba...mươi....sáu...cái”Tuyết Vô Ngân chết lặng, thăm dò mấy lần vẫn là như vậy liền không thể thốt lên lời, mãi mới lắp bắp.“ Tuyết đại yêu nghiệt, yêu nghiệt”Tuyết Vô Ngân kích động đến mức suýt chút nói lên thành tiếng, cũng may hắn nhanh chóng áp chế.“ bỏ quyền, trực tiếp bỏ quyền”Tuyết Vô Ngân nghiêm túc nói.“ không phải chứ tông chủ, chúng ta cần phải phân chia tài nguyên”Hoa Phong nghi hoặc nói, kêu hắn bỏ quyền chuyện mất mặt như này thật khó nghe theo.“ ngươi là tài nguyên vô giá rồi”“ có rất nhiều chuyện ngươi không thể lường trước được, ta biết ngươi có ngạo khí, bỏ quyền rất mất mặt, nhưng những gì ngươi thể hiện đã là rất kinh tâm rồi, muốn đi xa hơn phải biết giữ mình, điệu thấp một chút mới chân chính khôn ngoan”Tuyết Vô Ngân tuôn ra một tràng răn dạy, hắn không muốn Hoa Phong bị ám hại, tông môn không bảo vệ hắn cả đời được.Hoa Phong nghe Tuyết Vô Ngân không tiếc lời răn dạy, liền nhớ đến lời nói của sư tôn, lão nói hắn không thể hiển lộ quang mang quá nhiều, để tránh chết sớm.“ đa tạ tông chủ răn dạy, đệ tử sẽ bỏ quyền”Hoa Phong kiên định nói, hắn đáp ứng bỏ quyền.Hắn không biết, là nhờ có Tuyết Vô Ngân thức tỉnh hôm nay, mà đoạn đường về sau của hắn bớt chông gai hơn rất nhiều.“ tốt về tông môn liền gặp ta”Tuyết Vô Ngân hài lòng nói.“ Đại ca kết thúc đại hội về tông môn ta có chuyện cần bàn”Tuyết Vô Ngân truyền âm cho Tuyết Thiên Hàn giọng nói vẫn đang run, hiển nhiên đang chấn động mãnh liệt.
Ba mươi sáu võ đạo ý chí đây không còn thuộc phạm trù nhân loại.
Thậm chí hắn còn nghi ngờ Hoa Phong là do thiên địa sinh ra, chỉ như vậy mới có thể lý giải được.“ Có chuyện gì khiến ngươi thất thố như vậy”Tuyết Thiên Hàn nghi hoặc nói, cũng nhờ Tuyết Vô Ngân có đạo tâm không dễ lay động, năm xưa hắn mới nhường chức tông chủ cho đệ đệ.
Hiện giờ lại thất thố như thế, rất cổ quái.“ không chỉ thất thố thôi đâu, ta đang sắp điên lên rồi”Tuyết Vô Ngân bộ dạng như muốn khoa tay múa chân một trận.“ có chuyện gì”Tuyết Thiên Hàn càng thêm nghi hoặc.“ chuyện