Không chỉ Tuyết Vô Ngân nói cho Hoa Phong biết chuyện của Lãnh Yên Yên, mà Tuyết Thiên Hàn cũng là không biết từ đâu nghe được, Hoa Phong cũng là muốn Tiểu Linh làm thê tử thứ hai, của hắn.Làm Tuyết Vô Ngân một trận tức giận, bất quá Tuyết Vô Ngân cuối cùng là không có phản đối, miễn sao Hoa Phong không phụ nàng là được.Cũng trong chuyện này Hoa Phong mới biết, Tiểu Linh là nữ nhi của Tuyết Vô Ngân, lại còn là tiểu điệt của cường giả, khiến Thủy Kiếm Tông kiêng kỵ, Tuyết Thiên Hàn.Hoa Phong toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nguyên lai hắn bữa giờ là vuốt râu cọp, may mắn con cọp này không cắn, nếu không hắn thảm rồi....Trở lại tiểu viện của mình, Hoa Phong trước tiên muốn xem tình hình Lãnh Yên Yên.Lãnh Yên Yên bị phong ấn kinh mạch, không những vậy còn có người canh chừng nghiêm ngặt.Mấy người này thập phần chán gét Lãnh Yên Yên, bởi nàng chính là nguồn cơn câu chuyện, khiến hai tông trở mặt thành thù.Nhưng vì đây là lệnh của tông chủ, cho nên không ai dám làm trái.
Hiện tại Hoa Phong trở về, bọn họ liền nhanh chóng rời khỏi, bởi vì Hoa Phong trong mắt bọn họ còn tệ hại hơn thê tử hắn, trăm vạn lần.Bước vào tiểu viện, không quan tâm mấy nữ đệ tử nhìn mình cừu hận, Hoa Phong liếc thấy Lãnh Yên Yên bộ dạng thất thần tiều tụy, đang ngồi một mình bên bộ bàn ghế, ngay gốc cây ngoài sân viện.
Hắn tiến lại ngồi kế nàng, rồi nói.- Thật sự muốn chết như vậy?Nhìn Lãnh Yên Yên bộ dạng tiều tụy, hắn có chút hối hận, bất quá tất cả đã xảy ra.- UmLãnh Yên Yên khẽ gật đầu.- Tại sao?Hoa Phong nghi hoặc, nàng nên về mới phải.
Bởi vì hắn không tin, nàng chỉ vì tuân thủ lời hứa một cách ép buộc mà ở lại.- Ta..!Lãnh Yên Yên rất muốn nói “ ta thích ngươi” nhưng lại không thể mở miệng.- Không cần biết vì lý do gì, ta không cho phép nàng làm hại bản thân mình.- Hơn nữa kể từ bây giờ nếu kẻ nào dám gây bất lợi cho nàng, ta sẽ diệt cả nhà hắn.Hoa Phong nói chém đinh chặt sắt.
Một nữ nhân có thể vì hắn mà chết, không cần biết nguyên nhân, thê tử này hắn muốn rồi.- Ngươi là đang thương hại ta?Lãnh Yên Yên cười nhạt.
Nàng không cho rằng Hoa Phong có tình cảm với mình.Bất quá nụ cười có phần đau khổ của nàng khiến Hoa Phong càng thêm kiên định với suy nghĩ của mình.- Không phải thương hại, mà nàng hiện tại, là thê tử ta! Mà phu quân không thể để thê tử có gì bất trắc được.Hoa Phong hướng Lãnh Yên Yên nói.- Được bao lâu?Lãnh Yên Yên thần sắc vẫn không một chút chuyển biến, đạm mạc nói.
Nam nhân theo các tỷ muội bàn tán, bọn họ nổi hứng là nói, nói xong liền quên, Hoa Phong có lẽ cũng như vậy.- Ta còn sống bao lâu thì bấy lâu!Hoa Phong biết rõ nàng nghĩ gì, liền khẳng định.- Ngươi không nuốt lời!Lãnh Yên Yên tim đập nhanh, có chút xiêu lòng, bất quá vẫn lạnh lùng đối lại.- Không nuốt lời!Tình hình khả quan, Hoa Phong liền đáp lại.- Ta không tin nam nhân, đặc biệt là ngươi!Lãnh Yên Yên vẫn còn chưa tin tưởng, Hoa Phong toàn gạt người mà thôi.- Không quan tâm! Ta nói rồi nàng là không được đòi chết!Hoa Phong có chút không biết giải thích, nữ nhân một người khó đối phó hơn một người.- Như vậy là ngươi gạt ta!Lãnh Yên Yên tức giận nói, nàng không nghĩ Hoa Phong lại trở mặt nhanh như vậy.
Thế nhưng tâm tình của nàng cũng tốt hơn không ít.Bất quá việc làm tiếp theo của hắn, liền khiến nàng chấn động.Không cho Lãnh Yên Yên có cơ hội phản ứng, Hoa Phong liền ôm lấy nàng, hắn nói.- Yên Yên ta sẽ không để cho bất kỳ ai gây hại tới nàng! Tuyệt đối không để nàng chịu ủy khuất.Kế tiếp Hoa Phong khẽ đẩy nàng ra, hai tay vịn hai vai Lãnh Yên Yên nghiêm túc hỏi.- Nàng có thể thật tâm đồng ý làm thê tử ta không?Đây là tất cả những gì hắn có thể làm rồi, nếu nàng không đồng ý hắn cũng hết cách.- Ngươi không gạt ta lần nữa!Bị Hoa Phong bất ngờ ôm chặt, Lãnh Yên Yên vốn đã thích hắn, cho nên không phản kháng mà để mặc hắn.Hiện tại thì hay rồi, hắn là được nước trực tiếp tỏ tình, khiến nàng một trận xấu hổ, bất quá nàng vẫn cắn răng hỏi lại.- Không gạt!Hoa Phong khóe miệng mấp máy, khó khăn lắm mới phun ra được hai chữ.
Cũng may Lãnh Yên Yên đang xấu hổ muốn chết, cho nên không nhìn thấy bộ dạng gian xảo của hắn.- Ngươi có hứa chỉ mình ta không?Lãnh Yên Yên đủ thông minh để đưa ra một điều kiện.Hoa Phong cười khổ đưa hai bàn tay.- Mười người!!!Lãnh Yên Yên triệt để tức giận, như vậy ngoài nàng ra hắn còn muốn lấy thêm mười người.
Chuyện này là không thể chấp nhận....- Hai người!Hoa Phong liên tục hạ giá, bất quá đây là hạn chót.- Không được!Lãnh Yên Yên vẫn trực tiếp cự tuyệt.- Ta không thể phụ bọn họ được a!Hoa Phong bất đắc dĩ nói.- Nếu không thể phụ bọn họ ngươi bắt ta về làm gì?Lãnh Yên Yên ủy khuất, mắt đỏ lên.
Chân chính ủy khuất.- Bởi vì nàng cho ta một cảm giác tin tưởng, cho đến hiện tại là không sai.Hoa Phong nghiêm mặt trả lời.- Hiện tại là không sai, sau này sẽ có.Lãnh Yên Yên vẫn là ủy khuất nói ngang.- Sẽ không có!Hoa Phong thập phần khẳng định.- Sẽ có!- Không có- Sẽ