Kiếm Phá Thương Khung

Ngũ phương thiên địa. Đại đạo sơ thành(2)


trước sau

Khi thiên địa đan điền được hình thành một cách bất ngờ, thì kế tiếp là sự hình thành của thiên địa kinh mạch, thiên địa đan điền được hình thành theo thiên địa linh căn, thì thiên địa kinh mạch cũng được hình thành dựa theo thuộc tính của thiên đan điền mà có.

Khỏi phải nói Hoa Phong đã kích động như thế nào, khi kỳ tích nối tiếp kỳ tích lần lượt ra đời, mà người tạo ra lại là chính bản thân hắn, một tên phế vật.

Ngay từ đầu hắn đã cảm thấy khó hiểu vô cùng, vì chuỗi sự xuất hiện kinh khiếp nhân tâm này.

Dù nghi hoặc nhưng cũng không có ai nói cho hắn biết, và cũng không ai biết để mà nói, cho nên hắn dồn hết mọi tinh lực vào việc ngưng kết linh căn, cũng phân tâm nhìn một chút sự biến chuyển của thiên địa đan điền. Mỗi một lần khi linh căn ngưng thực, nguyên khí rót vào đan điền cũng tinh thuần hơn một chút, vì thiên địa đan điền mới chỉ sơ thành nên cần tôi luyện, nhưng trong khi tôi luyện, lượng nguyên khí dư thừa sẽ tràn vào kinh mạch, kỳ lạ thay những linh khí dư thừa này lại không phải để trùng kích cảnh giới, mà để hình thành thiên địa kinh mạch, cứ mỗi một lần nguyên khí tràn ra là kinh mạch lại dài thêm một chút và từ từ phân nhánh, cứ vậy ngày qua ngày thiên địa kinh mạch hoàn đã hoàn chỉnh, nhưng chưa được ngưng thực.

Năm tháng như thoi đưa do liên tục cảm ngộ thiên địa, để dẫn dắt nguyên khí nhập thể. mà Hoa Phong đã mơ hồ tìm ra bản chất của thiên địa. Hắn đã tiến vào một trạng thái không linh huyền diệu, nhưng thân thể vẫn tu luyện theo bản năng.

Trong trạng thái không linh ấy, hắn đã thể ngộ ra một bộ công pháp mà chính hắn cũng không biết tu luyện như thế nào. Mỗi một vật trong thiên địa điều có bản chất và pháp tắc đặc trưng, sử cảm ngộ đó rất khó diễn tả bằng lời.

Hắn chỉ biết cái hắn đang hấp thu để ngưng kết linh căn là một loại bản chất trong vô số những bản chất của toàn thiên địa, đó là nguyên khí.

Tất cả võ giả điều hấp thu thiên địa linh khí để tu luyện, còn hắn cái hắn hấp thu là thiên địa nguyên khí, nguyên khí và linh khí điều dùng để tu luyện nhưng lại khác vê chất. ví dụ linh khí là dạng lỏng, nguyên khí là dạng khí, lỏng và khí đồng dạng là từ một chất sinh ra, nhưng khí là tinh hoa của lỏng tạo thành. Một vũng nước đục khi bốc hơi thì hơi nước là nước sạch.

Ở đây lỏng là linh khí, khí là nguyên khí,
tuy số lượng không bằng nhưng chất lượng lại vô cùng chênh lệch.

Linh hồn dung hợp đã xảy ra biến dị, khiến cái mà thần thức của hắn khi ngưng tụ giả linh đài, hấp thu chính là nguyên khí, từ đó chuỗi thiên địa trong cơ thể hắn được sinh ra. Cũng bởi vì linh hồn biến dị cho nên trong lúc tu luyện, hắn cũng đã chạm đến bản chất của thiên địa.

Đến khi bừng tỉnh thoát ly khỏi cảm ngộ thông linh, thì năm năm đã trôi qua rồi. biết mình đã thành công trên bước đường trở thành võ giả, nên hắn mới sảng khoái ngủ liền ba ngày.

Khi tỉnh dậy hắn liền suy diễn lại quá trình tu luyện, nghĩ đến đau đớn khi nguyên khí nhập thể lần đầu, cảm giác đó nghĩ lại hắn vẫn lạnh run.

Sau khi thần sắc tĩnh táo, hắn bắt đầu nội thị thân thể dò xét thành quả của mình.

-Sao lại như vậy? rõ ràng là...

Khi thần thức tiến vào linh đài, thì vẫn là giả linh đài, tiến vào linh căn bất ngờ làm hắn kinh hãi li, linh căn của hắn là hoàng linh căn pha tạp, chưa hết bàng hoàng, tiếp tục đưa thần thức xem xét đan điền, thì vẫn là đan điền của chính hắn khi chưa tu luyện. Đến đây hắn đứng bật dậy thốt lên.

-Không thể nào! không thể nào.

Hắn vô cùng khiếp sợ chuyện này đối với hắn là một đã kích rất lớn. Sau một hồi hoảng loạn, hắn mới bình tâm suy xét lại, tiếp tục đưa thần thức thăm dò linh đài, vẫn như cũ là giả linh đài, các nơi khác cũng vậy, kinh mạch cũng như vậy.

-Không lẽ trời tuyệt đường ta.

Khuôn mặt hắn tái nhợt đầy thốnng khổ, công sức năm năm chỉ hơn phế vật một chút. Đột nhiên đôi mắt thống khổ ấy chợt lóe tinh quang sáng như như sao trời. Hắn đưa thần thức nội thị một lần nữa, nhưng lần này thần thức của hắn xuyên thấu qua giả linh đài, sau đó là Hoàng linh căn, đan điền và kinh mạch.

-Ta đoán không sai mà! không sai mà!.Hoa Phong lẩm bẩm.

Lần này thần sắc hắn không còn bi thương nữa thay vào đó là sự vui tươi hớn hở cùng đôi phần nghi hoặc và khó hiểu.

-Là do công pháp, hơn nữa chính còn chính ta làm ra.

Trong mơ hồ hắn đã nhớ ra gì đó.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện