Hoa Phong thôi phát Quang Minh kiếm ý, khiến cho công kích tưởng chừng như không thể cản phá của Khuyển Ưng, run rẩy, thậm chí có xu hướng tan rã.- Quang Minh Tinh Hoa!Bất quá hắn không định sử dụng kiếm ý để đánh bại đối phương, mà vận chuyển tam sinh chém ra một kiếm.Công kích của hắn ẩn chứa tinh hoa mặt trời, cộng thêm Quang Minh kiếm ý, liền tạo ra thứ kiếm quang đầy chính khí, mạnh mẽ hướng Khuyển Ưng đánh tới.- Kiếm...ý...đây...là...kiếm...ý...gì?- Ta..kh..ông..cam..tâ..m....!!!Đối diện kiếm quang chính khí bá đạo, Khuyển Ưng hai mắt lúc này đầy tơ máu, gào thét không cam lòng.
Cái kiếm ý kia không thể tưởng tượng, lại chính là khắc tinh của bí pháp hắn lấy làm tự hào.Hắn trả giá đại giới ý định đánh bại Hoa Phong, tuy nhiên đối mặt kiếm ý khủng bố, hắn chỉ biết gào thét bất lực.Mặc cho Khuyển Ưng gào thét, kiếm quang chính khí lấy thế không gì không phá, hóa giải sạch sẽ công kích âm u quỷ dị, dư thế không dừng lại, trực tiếp nện lên người hắn.OanhKhông ngoài dự liệu, Khuyển Ưng bị đánh bay khỏi lôi đài, miệng không ngừng phun máu, đáng sợ hơn máu của hắn lúc này toàn màu đen.- Phế vật!Hoa Phong thu hồi kiếm ý, quét mắt nhìn Khuyển Ưng nhếch miệng.
Sử dụng cấm pháp hại người hại mình, sau này tên Khuyển Ưng tu vi gần như không thể tiến thêm, không muốn nói là thụt lùi, nếu như tâm chí không đủ kiên định.- Hoa Phong thắng!!!Sau khi kiểm nghiệm Khuyển Ưng không chết, Hoa Phong liền được tuyên bố thắng trận....Hoa Phong!!!Hoa Phong!!!Toàn trường bất giác không ngừng hô tên Hoa Phong.
Hắn lúc này là thần tượng của vô số người, là kỳ tích, là yêu nghiệt.Cái gì không thể vượt cấp chiến đấu, chỉ là chó má, là thứ bại hoại, cổ hủ.Có thể nói sau đại hội lần này, Hoa Phong có hay không giành quán quân, thì hắn cũng đã là một thần thoại.Bốn loại võ đạo ý chí, đặc biệt là kiếm ý mang theo chính khí lẫm liệt, như thánh thần hàng lâm, khiến vô số người sùng bái.
Lúc này kẻ nào còn dám kêu hắn là Phong Vô Lại, lập tức bị phun nước miếng ngộp thở mà chết.Trước sự yêu nghiệt của Hoa Phong, cao tầng các tông toàn đại lục ban đầu rục rịch muốn đem hắn diệt trừ, nhưng sau khi biết hắn là người Hoa gia liền thành thật thu lại ý đồ không tốt.Nam Vực ngoại trừ các tông môn không chết không thôi, số còn lại liền lựa chọn đứng ngoài.Đùa sao? Quái vật như này mà lão già kia không bảo hộ chặt chẽ mới là chuyện lạ.
Không may chọc vào lão thì coi như hết đời....Hoa Phong trở lại khu vực của mình, vừa hay bắt gặp một nữ nhân, dung mạo tuyệt mỹ đang nhìn mình chằm chằm.Nữ nhân này không ai khác chính là Lãnh Thiên Hương, theo lệnh Tuyết Vô Ngân mà tới.Nàng vừa tới không lâu liền cảm thấy sự tình có chút kỳ quái.
Ai cũng biết Lãnh Thiên Hương là cái tên đứng đầu Nam Thiên bảng.
Sự xuất hiện bất ngờ của nàng, vốn dĩ là một việc khiến vô số người hiếu kỳ xen lẫn kiêng kỵ, bởi vì nàng là một mối đe dọa thực sự với đám người, ý đồ hướng tới ngôi vị cao nhất.Tuy nhiên mọi chuyện không như nàng dự liệu, thí sinh Nam Vực mặc dù có chút kinh ngạc khó hiểu, lại không quá quan tâm, đám người tranh đoạt quán quânhơi liếc qua, khẽ nhíu mày rồi xem như không khí.Sau đó là cả khán đài không ngừng hô tên Hoa Phong, khiến nàng càng thêm nghi hoặc, tuy nhiên có tới mười lôi đài thi đấu, lúc đó bốn lôi đài đồng thời phân định thắng thua.
Hoa Phong là ai nàng cũng không biết.- Ngươi là Hoa Phong?Lãnh Thiên Hương hướng nam nhân mới trở xuống từ lôi đài, tò mò lên tiếng- Nàng bị điếc sao?Hoa Phong khó chịu trả lời.
Cả khán đài vừa rồi hô vang tên hắn, nữ nhân này hiện tại liền hỏi hắn có phải Hoa Phong không.
Đây là bị điếc.Bất quá hơi đánh giá một chút, Hoa Phong phát hiện người này hắn chưa gặp qua.
Trong tất cả thí sinh có mặt từ đầu liền không thấy.- Ngươi...!Lãnh Thiên Hương giận tím mặt.
Á khẩu không thể nói gì, nhìn Hoa Phong như muốn giết người.
Nàng tới đây là vì hắn a.
Muốn xác định một chút liền bị mắng, đây là đạo lý gì.- Cô nương là tìm ta?Hoa Phong tâm trạng hiện tại rất không được tốt, nữ nhân dù có xinh đẹp bằng mấy với hắn cũng là xấu đều.
Thế nhưng nhận ra mình có hơi quá liền nhẹ nhàng nói.- Hừ!Lãnh Thiên Hương hừ lạnh, càng nhìn đối phương nàng càng cảm thấy cực độ chán ghét.
Không thèm trả lời liền quay mặt đi nơi khác.“ Đồ khùng”Hoa Phong nhìn Lãnh Thiên Hương như đồ dở hơi nghĩ thầm, kế tiếp không thèm để ý.Sau Hoa Phong, Hoa Nhi cũng thi đấu, đối thủ của nàng vẫn như cũ không chịu nổi một kích.Chẳng bao lâu vòng thi đấu thứ bảy cũng khép lại.
Do ghép cặp tam trọng thiên chỉ thi đấu có ba