- Không cược!Hơi đánh giá nữ nhân trước mặt, Hoa Phong nhíu mày cự tuyệt.Thanh Thiên Thánh Nữ quả thật đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Ngũ quan như điêu khắc, hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn, đặc biệt cặp mắt trong veo như nước hồ thu, làm cho người đối diện khi nhìn vào không có chút tâm tư vấn đục.
Có cảm giác như nếu ai đó làm cho nàng ủy khuất, là mang tội tày trời.Đáng nói hơn mặc dù đại diện cho yêu tộc, nhưng nàng lại có thân phận là nhân tộc.
Sự tình cổ quái như vậy, cho nên nếu Hoa Phong thắng cược, thì hắn không phải lấy yêu tộc, nửa người nửa thú.Bất quá Thanh Thiên Thánh Nữ mặc dù xinh đẹp tuyệt trần, lại không phải yêu tộc, thế nhưng Hoa Phong hiện tại nhìn nàng không một chút cảm xúc.Thứ nhất Lãnh Yên Yên và Tiểu Linh mất tích, khiến tâm tình hắn một mảnh hỗn loạn, cho nên dù nữ nhân có xinh đẹp như cửu thiên tiên nữ, thì trong mắt hắn cũng như một người bình thường.Thứ hai hắn chỉ được phép có ba thê tử, đây là một lời hứa.- Đã không dám cược thì tự nhận thua đi!Thanh Thiên Thánh Nữ thần sắc hơi có chút khinh thường, lạnh nhạt nói.- Thánh nữ thật muốn gả chồng sớm như vậy, ta thấy hay là vẫn không nên!Hoa Phong cười nhạt, lời nói mười phần châm chọc.Theo hắn Thánh nữ người ta thanh khiết thoát tục, toàn thân không nhiễm bụi trần, một lòng cầu đại đạo, đằng này Thánh nữ ở đây, lại muốn lấy chồng sớm, rất kỳ quặc.- Ta biết ngươi miệng lưỡi lợi hại, bất quá một là cược hai là nhận thua, cho ngươi tự chọn!Thanh Thiên Thánh Nữ mặt có chút đen lại, thế nhưng vẫn là kiên định với lời nói ban đầu.
Nàng là chắc thắng cho nên mới tự tin đánh cược, nếu không, thì dù cho nàng bao nhiêu thiên tài địa bảo, cũng thà chết còn hơn gả cho đối phương.- Ta không cược, khồng nhận thua, Thánh nữ có thể làm được gì?.Hoa Phong không cho là đúng đáp trả.
Quy tắc đại hội không có luật lệ không cược thì thua.
Đây chân chính là lời nói của một người tự ình là nhất trước mặt.
Đã như vậy hà cớ gì nghe theo.- Phế vật! Nam nhân toàn là đám hèn nhát!Thanh Thiên Thánh Nữ ánh mắt mang theo nồng đậm khinh thường, lên tiếng châm chọc.- Có phải hay không hèn nhát, đánh rồi mới biết!Hoa Phong có chút tức giận, nữ nhân này muốn gả cho hắn đến phát bệnh rồi.- Ta nói rồi, một là đặt cược hai là nhận thua!Thánh nữ dù muốn đánh cho Hoa Phong một trận, nhưng cố gắp áp chế vẫn như cũ đưa ra hai lựa chọn.- Nếu ta không chọn thì sao?Hoa Phong càng lúc càng cảm thấy cô nàng này bị bệnh.- Ngươi không được phép từ chối!Thanh Thiên Thánh Nữ bối rối một trận, bèn đưa ra một lý do không xác đáng.
Đúng là hắn có quyền không chọn.
Nếu hắn thật sự không chọn, như vậy làm sao rửa sạch sỉ nhục cho yêu tộc.Hàn Băng Linh trên khán đài trông thấy Thanh Niên Thánh Nữ muốn đánh cược gả cho Hoa Phong, liền thập phần chán ghét.
Nội tâm một trận cầu nguyện, Hoa Phong là không bị khiêu khích mà làm liều.Nàng không sợ hắn có thêm thê tử, mà sợ hắn mất hết mặt mũi, thân bại danh liệt, bởi vì Thiên Sơn cảnh không dễ đối phó chút nào.Toàn trường cũng bàn tán xôn xao, không một ai cho rằng Hoa Phong dám cược, không cược hẳn là vô cùng rất mất mặt, nhưng nếu cược sẽ hết sức thê thảm.
Dù chưa ai biết quy tắc cược là gì, nhưng yêu tộc không bao giờ lương thiện.- Muốn gả chồng sao?- Ra điều kiện của nàng đi!Hoa Phong triệt để tức giận, nghĩ hắn là đậu hủ, bóp nhẹ thì nát, đây là sai lầm lớn nhất của nữ nhân đầu óc có vấn đề này.- Nếu ngươi thua ngươi phải quỳ gối dập đầu tạ lỗi với yêu tộc, thề độc sẽ không bao giờ mạo phạm hoặc gây hại đến yêu tộc.Thanh Thiên Thánh Nữ nội tâm vui vẻ, không do dự đưa ra điều kiện, Hoa Phong là một sự uy hiếp cực đại đến yêu tộc, vốn là nàng muốn hắn tự phế tu vi, bất quá cái này quá ác độc, cho nên chỉ cần thề không gây hại là được.- Thánh nữ không tính mình thua!Hoa Phong cười nhạt nói.
Tính thắng không tính thua quá đề cao ình rồi.- Nếu ta thua bản thân liền thuộc về ngươi, tùy ngươi xử trí!Thanh Thiên Thánh Nữ đúng là không cho rằng mình thua, tuy nhiên có qua phải có lại, có điều kiện thắng phải có điều kiện thua....- Hắn chán sống rồi!-Không ngờ lại chấp nhận đánh cược!Toàn trường lại một phen chấn động, không ai nghĩ tới Hoa Phong lại dám đánh cược, đây là tự tìm đường chết.Hoa Phong quyết định đánh cược phụ mẫu hắn và Hàn Băng Linh liền lo lắng không thôi, duy chỉ có Hoa Nhi là vui vẻ bởi vì sắp có chị dâu xinh đẹp, hơn hết là lấy lại mặt mũi....Ở dưới đài, sau khi Đàm Vấn Thiên tuyên bố đánh cược được thông, qua hai người cũng chuẩn bị giao thủ.- Xuất ra hết bản lĩnh của ngươi đi, nếu không sẽ bại rất thảm!Thanh Thiên Thánh Nữ hướng Hoa Phong lên tiếng.- Vậy sao?Hoa Phong nhếch miệng cười nhạt.
Theo hắn không lấy làm thê tử được, thì làm nha hoàn cũng tốt, nha hoàn là thánh nữ, chuyện này phi thường có mặt mũi.- Cho ngươi cơ hội xuất thủ trước, ngươi liền không biết trân trọng.- Đã vậy thì để ngươi bại nhanh hơn chút!Thanh Thiên Thánh Nữ thần sắc lạnh băng nghiêm túc nói.- Ta cũng rất muốn biết thất bại có cảm giác gì?Hoa Phong ngước mắt nhìn trời đáp trả, hành động cực kỳ không để đối phương vào mắt.- Ngươi rất nhanh liền biết!Thanh Thiên Thánh Nữ giận tím mặt, nàng không biết đối phương dựa vào cái gì để ngông cuồng.Bất quá nàng không tiếp tục nói nhiều, mà dự định xuất thủ, cả người nàng ngay lập tức được bao phủ bởi một vòng quang mang vàng nhạt, Thanh Thiên Thánh Nữ vốn dĩ đã rất xinh đẹp rồi, lúc này toàn thân bao phủ quang mang thần thánh, lại càng thêm kinh diễm.Đúng lúc này nàng chém ra một kiếm.- Thanh Thiên Điểm Hóa!Kiếm quang của Thanh Thiên Thánh Nữ không hiểu là mang theo loại ý cảnh gì, mà khiến địch nhân có cảm giác bản thân có rất nhiều tội lỗi, cần phải xám hối, kiếm quang vàng nhạt ẩn