- Ngu ngốc!Hoa Phong thần sắc lãnh đạm, nhếch miệng cười lạnh.Đối phương nghĩ bắt được hắn liền khỏi chết, quả thật si tâm vọng tưởng.Đám sơn tặc nếu có lòng tốt, đã không được gọi là thiết huyết.- Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng!Đệ tử tam phẩm tông môn không cho là đúng, thần sắc hung ác, lạnh giọng nói.Hắn vốn là nhìn Hoa Phong không vừa mắt lâu rồi, nhưng kiêng kỵ không dám ra tay, hiện tại liền không như vậy.Đối mặt với tử vong, bất kỳ chuyện gì hắn cũng dám làm, đừng nói chỉ bắt một người lạ, dù kêu hắn đi chém cha, giết mẹ, hắn cũng không do dự thực hiện.Bất quá hắn là quên mất, tên đại đương gia không có nói sẽ tha hắn một mạng.- Nhất Đoạn Tề Phi!Đệ tử tam phẩm tông môn không tiếp tục đối thoại mà lập tức động thủ.Trong suy nghĩ của hắn, chế ngự Hoa Phong càng nhanh, hy vọng giữ mạng càng nhiều.Binh khí tên này sử dụng là đại đao.Đao chiêu công kích kèm theo đao ý bá đạo, tạo thành huyễn ảnh đạo quang khủng bố, cấp tốc hướng Hoa Phong lao đi.Với tu vi Thiên Địa cảnh đỉnh phong, hắn tin chắc một kích này đủ đã bại đối phương.- Thiên Địa Giao Thoa! Thập tam biến!Hoa Phong thần tình lạnh nhạt, cũng là vung kiếm phản kích.
Binh khí của hắn là một thanh kiếm gỗ không bắt mắt.Theo Hoa Phong điều động, tam sinh hỗn tạp trong vòng năm mươi dặm hướng hắn dũng động tề tụ.Tam sinh vô hình vô chất rất nhanh chuyển hóa thành huyễn ảnh đa sắc, huyễn ảnh đa sắc theo kiếm chiêu phát ra lập tức tạo ra mười ba huyễn ảnh kiếm quang.Ngoại trừ kiếm ý, hắn là không giữ lại, toàn lực ra tay, ý định một kiếm thị uy.Thập tam huyễn ảnh, cũng rất nhanh một chỗ cùng đao quang va chạm.OanhĐao kiếm giao kích, tạo ra âm thanh chấn động, sóng xung kích càn quét mà ra.Cũng may đoàn người Vương Gia đã bị đám sơn tặc kéo lui ra xa, nếu không võ giả dưới Thiên Địa cảnh, sẽ bị sóng xung kích đập cho tan xác.Thế nhưng đoàn người không ai bị tổn thất, không đồng nghĩa là không có người chết.Mười ba huyễn ảnh kiếm quang thiên địa, không ngờ dễ dàng đánh tan đao quang của đệ tử tam phẩm tông môn.Lực đạo không hề suy yếu, hướng hắn đánh tới.
Kiếm quang gần như toàn lực của Hoa Phong, trực tiếp nện lên người, xé đối phương thành mảnh nhỏ.A....a!!!Kèm theo đó là tiếng hét thảm không thuộc về nhân loại vang lên, khiến người nghe toàn thân nổi gai ốc, kinh hãi không thôi.- Hả?Đại đương gia vốn dĩ đang rung đùi chờ con mồi áp tải con mồi, bất quá tình huống xảy ra khiến hắn tròn mắt kinh ngạc, nội tâm xảy ra chấn động cực lớn.Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên, một kiếm tru sát Thiên Địa cảnh đỉnh phong, chuyện này thật khiến người rất khó mà tin tưởng.Bởi vì ngay cả đám thiên kiêu chi tử tự xưng siêu cấp thiên tài, khi ở cảnh giới như đối phương, cũng là làm không được, chứng tỏ tên này nếu trưởng thành, còn đáng sợ hơn đám gọi là Siêu cấp thiên tài mấy lần.- Thật mạnh!Đám sơn tặc vây quanh cũng là thập phần khiếp sợ, vượt cấp chiến đấu kiểu này bọn họ chưa từng thấy qua.Mấy tên đệ tử tông môn, lưng đổ mồ hôi lạnh, cảm thấy vận khí mình rất tốt, khi trên đường không trêu chọc đối phương, vả lại vừa rồi cũng không phải là người được chỉ định.Vốn bọn họ có chút ganh tị tên kia may mắn, nhưng hiện tại còn ai dám có suy nghĩ này, nếu muốn tan xác thì cứ việc.- Tiểu tử thú vị!- Ngươi! Ngươi! Lên bắt hắn, nếu biểu hiện tốt không chừng ta sẽ tha các ngươi một mạng!Đại đương gia cười nhạt tán thưởng, kế tiếp chỉ vào hai đệ tử khác, híp mắt nói.Mặc dù hắn là hứa tha người ta một mạng, nhưng giọng điệu hết sức hời hợt, ra vẻ không quan trọng bắt được hay không.Nhìn Hoa Phong đứng ngạo nghễ, bộ dạng đất đạp bằng, trời chém ngang, cùng biểu hiện yêu nghiệt của hắn, sát tâm đại đương gia càng trở nên nồng đậm, diệt sát cùng hành hạ thiên tài là đều phi thường sảng khoái.Tuy nhiên mèo bắt chuột là phải vờn cho vui vẻ, sau đó mới ăn tươi nuốt sống.Đại đương gia cũng vậy, cứ để kiến hôi khua càng múa chân, sau đó dùng ngón tay đè chết cũng chưa muộn.Hai tên đệ tử liếc mắt nhìn nhau, cắn răng đứng dậy, thầm than vận khí xui xẻo.Nếu trước đó, bọn họ sẽ cho là mình may mắn, nhưng màn chấp nhiếp của Hoa Phong, khiến bọn họ không có chút nắm chắc nào.Dù có là hai người cũng như cũ kiêng kị mười phần, tuy nhiên đối mặt đại đương gia hung thần ác sát, bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài liều mạng.Thế nhưng ở đời luôn có sự bất ngờ đến không tưởng.Đang khi đám sơn tặc chờ xem ba người tàn sát lẫn nhau, Hoa Phong đột nhiên lên tiếng.- Ta không thích đánh nhau với phế vật!- Ngươi nếu có bản lĩnh thì chiến với ta một trận!Hắn không thèm liếc hai tên đệ tử kia một cái, kiếm chỉ đại đương gia, giọng điệu khiêu khích.HôHoa Phong làm ra hành động khiến toàn bộ người có mặt đều hít trận khí lạnh, khiếp sợ một trận.Hoa Phong không ngờ trực tiếp khiêu chiến đại đương gia, trong suy nghĩ của bọn họ đây đúng là bị điên, bởi vì chỉ có kẻ điên mới không sợ chết.- Ha ha! Ta gặp qua rất nhiều kẻ ngông cuồng, nhưng có lẽ nếu gặp ngươi, bọn họ cũng là cam bái hạ phong!Đại đương gia bị Hoa Phong trực chỉ khiêu khích, ban đầu đen mặt, bất quá rất nhanh cười cuồng tiếu.Hắn tung hoành Trung đại lục trăm năm có thừa, nhưng