- Phía trước là An Nam thành!- An Nam thành!!!Hoa Phong nhíu mày đưa mắt về phía tòa thành thị phía trước không xa.- Đúng vậy! Đây chính là An Nam thành, công tử đã từng đi qua?Quách Giai Kỳ trông thần sắc Hoa Phong có cổ quái, liền hiếu kỳ dò hỏi.Ba người từ sau trận chiến kinh thiên động địa, liền một đường đi thẳng, do không gặp thêm cái gì trở ngại cuối cùng cũng tới được nơi cần tới.
Nhưng cũng mất hết năm ngày thời gian.- Ta ngay đến đây là đâu còn không biết!Hoa Phong cười khổ.Hắn chỉ là nghe cái tên quen, chứ nào đã đi qua bao giờ.- Nơi chúng ta đang đứng thuộc sự cai quản của Trần Gia, một siêu cấp gia tộc!- An Nam thành trước mắt là thành thị do Trần Gia dựng lên, là nơi giao thương của không ít cao cấp tông môn, cao cấp gia tộc!- An Nam thành là một đại thành thị, quy củ cực kỳ sâm nghiêm!- Trong An Nam thành không được phép nháo sự, còn là thành thị cấm không ( cấm phi hành )Diệp Lạc Hồng một bên lên tiếng giải thích.Nàng là xuất thân nguyên gốc tại trung đại lục, cho nên biết nhiều hơn hai người kia, vốn tới từ ngoại vực.Nghe Diệp Lạc Hồng giải thích, Hoa Phong liền không còn ý kiến gì, hóa ra chỉ là tên trùng tên.- Chúng ta vào thành!Quách Giai Kỳ nói.An Nam thành chỉ cách ba người chưa tới một dặm đường, cho nên rất nhanh bọn họ đã đến trước cổng thành.Cổng thành cao hai trượng, rộng bảy thước, bên trên có tấm bảng đề ba chữ màu đỏ “An Nam thành”, nét chữ rồng bay phượng múa, từ ba chữ này ẩn chứa một luồng khí tức uy nghiêm, khiến ai nhìn vào đều một phen cung kính.Tường thành không biết lấy gì xây lên, nhìn qua có vẻ thập phần cứng rắn.Cổng thành lúc này đang mở toang, rộng hết mức có thể, hai bên trái phải mỗi bên đều đứng một hàng mười hộ vệ, tu vi cùi bắp nhất cũng là Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên.Đó là những gì Hoa Phong quan sát được, khi đứng trước cổng thành.Hơn nữa vào thành lúc này không chỉ ba người bọn hắn, mà còn có võ giả khác, tu giả có, đạo tu có, thậm chí cả kiếm tu.
Có điều những ai muốn vào thành, đều phải hướng hộ vệ giao nộp linh thạch.-Năm trăm linh thạch hạ phẩm một người!- Ăn cướp à?Hoa Phong trông thấy những võ giả khác, bị đám hộ vệ hét giá linh thạch cho mỗi một lượt người, liền chửi ầm lên.Năm trăm linh thạch hạ phẩm cho một lần vào thành, đây quả thật là ăn cướp mà.Tính cả tài nguyên tông môn phụ cấp, lẫn hoàn thành nhiệm vụ, hắn một tháng cũng chỉ thu về trên dưới năm ngàn linh thạch, hiện tại chỉ đi vào cổng thành, liền mất một phần mười, đây chẳng phải ăn cướp thì là gì, chưa tính vào thành còn phát sinh đủ thứ chuyện.-Trong thành ắt hẳn sắp xảy ra sự kiện lớn!- Bởi vì lúc bình thường An Nam thành không thu phí vào thành!- Chỉ khi nào có sự tình khiến người chú ý mới đi ra thu phí, phí càng cao sự kiện càng lớn!Lên tiếng là Diệp Lạc Hồng.Nàng chỉ cần nhìn sơ liền biết,An Nam thành bên trong chắc chắn chuẩn bị phát sinh sự tình gây chú ý, bằng không, không thu phí cao đến vậy, năm trăm linh thạch cho một lần vào thành, là không hề thấp.- Đúng là bị va lây mà!Hoa Phong khóc không ra nước mắt, buồn bực nói.Hắn chỉ đi mượn truyền tống trận chứ liên quan cái gì sự kiện, nhưng cũng phải chịu phí vào thành đắt đỏ.“ Chết tiệt! Có khi nào...”Đột nhiên nghĩ đến cái gì Hoa Phong lại tức nổ đom đóm mắt.Theo hắn chỉ vào cổng thành đã là năm trăm linh thạch, như vậy muốn mượn truyền tống trận, là phải trả bao nhiêu đây, chắc chắn là một con số khổng lồ.Cũng may tại Tiết Mộc Sâm Lâm hắn vơ vét được không ít linh thạch, nếu không liền đi bộ tới ma vực là chắc.Hai người Diệp Lạc Hồng liếc Hoa Phong một cái, sau đó hai mặt nhìn nhau, mắt đẹp lộ tia hiểu ý.Hoa Phong đường đường là một Thiên Địa cảnh, lại còn yêu nghiệt đến biến thái, nhưng tốn mấy trăm linh thạch mà bày ra bộ mặt như này, bọn họ liền biết hắn là dạng gì keo kiệt.Thế nhưng hai nàng không nói thêm gì nhiều, lập tức cùng lúc tiến về phía một trong mười tên hộ vệ, hướng đối phương giao nộp một ngàn năm trăm linh thạch.- Chúng ta ba người!Quách Giai Kỳ đưa tay chỉ Hoa Phong, kế tiếp quay lại nói với tên hộ vệ.Hai người không ngờ không hỏi qua Hoa Phong, đã tự ý thay hắn trả linh thạch.
Do đó vô tìnhrước về cho hắn một trận phiền phức.- Hừ!Tên hộ vệ quét mắt Hoa Phong sau đó hừ lạnh.- Có chuyện gì sao?Trông thần sắc đối phương nhìn Hoa Phong không được tốt,Diệp Lạc Hồng nghi hoặc lên tiếng.- Không có gì!Tên hộ vệ biết mình thất thố, cho nên thay chóng thu hồi ánh mắt bất thiện.- Đi!Quách Giai kỳ cũng một trận khó hiểu, nhưng vì không muốn mọi chuyện đi quá xa, cho nên lên tiếng hối thúc.- Vào thành không được nháo sự!- Nếu không giết không cần luận tội!Tên hộ vệ tiếp nhận linh thạch từ hai người, sau khi rời mắt khỏi Hoa Phong liền cao giọng nói, nói xong hắn tiếp tục đưa mắt liếc Hoa Phong thêm một cái, tròng mắt lóe tia khinh bỉ, loại nam nhân để nữ nhân trả tiền, là loại người bình sinh hắn ghét nhất.Tuy nhiên ghét cũng chỉ ghét để đó, chứ không làm nên cái gì tích sự.- Đẹp trai cũng