Bất ngờ cảm ứng khí tức Tiểu Linh, khiến Hoa Phong một phen chấn động.Hắn thậm chí muốn xông lên cướp đi tấm ẩn đồ, nhưng cũng may hắn kịp áp chế.Nhìn chằm chằm tấm ẩn đồ trên tay Trần Hiên Viên, Hoa Phong hạ quyết tâm bằng mọi giá phải lấy được.Thánh Hồn Đan giờ phút này, đối với hắn, không còn quá nhiều ý nghĩa, tin tức về Tiểu Linh mới là vấn đề trọng yếu nhất.Ẩn đồ ẩn chứa khí tức của nàng, hiển nhiên tung tích của nàng có liên quan đến nó, thậm chí còn cả Lãnh Yên Yên.Đồ vật liên quan đến tin tức hai người, hắn nhất định không để người khác lấy đi....Trong lúc Hoa Phong nội tâm xúc động, thì ở trung tâm hội trường, Trần Hiên Viên đang quét mắt xung quanh, khóe miệng treo nụ cười bí hiểm.Hắn không vội đưa ra giá khởi điểm cho tấm ẩn đồ, bởi vì hiện tại vẫn chưa phải lúc.- Trần chưởng quản, Quỷ đảo là gì rất ít người không biết!- Nếu đây thật sự là bản đồ quỷ đảo, không lý nào Trần Gia lại mang đi đấu giá!Rốt cuộc điều mà Trần Hiên Viên chờ đợi cũng đến.Từ khu vực khách quý đột nhiênvang lên một giọng nói đầy hiếu kỳ, nhưng không che giấu hàm nghĩa châm chọc.Thanh âm phát ra thanh thúy dễ nghe, như chim hót suối chảy, nhẹ nhàng mà êm dịu, rõ ràng người lên tiếng là một nữ nhân.Không thấy mặt, nhưng chỉ nghe từ giọng nói, liền biết nàng là một tuyệt thế mỹ nữ.- Đúng vậy, suýt chút ta quên mất, Quỷ đảo là nơi nào chứ?- Không sai! Rõ ràng là có vấn đề, nếu có bản đồ Quỷ đảo Trần Gia lại mang đi bán sao?- Trần chưởng quản, ngài có thể giải thích hay không?Được người cảnh tỉnh, toàn hội trường liền một trận nháo lên, không loại trừ một ai, tất cả đều hướng ánh mắt nghi ngờ về phía Trần Hiên Viên.Đồ tốt như này mang ra đi bán, Trần Gia là siêu cấp thế lực, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc bực này.
Sự tình hết sức cổ quái.- Đây chính xác là một tấm ẩn đồ!- Về phần có phải bản đồ Quỷ đảo hay không, vẫn chỉ là suy đoán?- Cuối cùng đây là đồ vật do khách nhân ủy thác, chứ không phải thuộc sở hữu của Trần Gia!Trần Hiên Viên sắc mặt không đổi, không nhanh không chậm giải thích.- Nói thật hay!- Nếu đã suy đoán tấm ẩn đồ kia là bản đồ quỷ đảo!- Trần Gia các người còn không mua đứt hay sao?- Khách nhân vẫn nhận được số tiền mình cần, Trần Gia thì lại nhận về bảo vật! Đây chính là một công đôi việc!- Nguyên nhân duy nhất khiến Trần Gia bán đi, có lẽ là do không đủ tiền mua!Nữ nhân ban nãy tiếp tục đưa ra nghi vấn, vẫn như cũ kèm theo trào phúng.Toàn bộ hội trường đang ồn ào bỗng dưng im lặng.
Hết đưa mắt nhìn căn phòng phát ra thanh âm, rồi liếc Trần Hiên Viên.Bọn họ là biết người ngồi trên kia là một đại nhân vật.
Người phía dưới cũng đồng dạng không kém.Hội trường dù rất muốn lên tiếng, nhưng đối tượng để đặt câu hỏi và nghi ngờ, là Trần Hiên Viên và quái vật Trần Gia.Cho nên tất cả đều lựa chọn im lặng, để nghe người kia chất vấn Trần Hiên Viên, tự mình đặt vấn đề với đại nhân vật, chi bằng để đại nhân vật đi hỏi đại nhân vật.Làm như vậy vừa tránh đắc tội Trần Hiên Viên, vừa hiểu rõ câu chuyện.- Cô nương nói chuyện phải biết chừng mực!- Họa từ miệng mà ra, cái này chắc không cần ta phải nhắc!Trần Hiên Viên sắc mặt một trận khó coi, hướng nữ nhân thần bí, âm lãnh nói.Đối phương dám nói Trần Gia không mua nổi tấm ẩn đồ, rõ ràng là bôi nhọ, là sỉ nhục.Trần Gia với nội tình một siêu cấp gia tộc, đừng nói một cái ẩn đồ, tỉ tỉ cái còn có thể mua.Lời lẽ của nữ nhân kia, chẳng khác nào so sánh Trần Gia ngang hàng bần dân ti tiện.Đây chính là xúc phạm uy nghiêm, nếu người phát ngôn không phải ngồi phòng thượng đằng, Trần Hiên Viên tuyệt không cho đối phương cơ hội hối hận.- Trần chưởng quản ngài hình như bị lạc đề tài!- Tiểu nữ chỉ muốn biết, ẩn đồ kia là thật hay giả?- Nhưng chiếu theo những gì ngài nói thì ẩn đồ là thật, cho nên tiểu nữ muốn biết!- Tại sao đồ tốt như như vậy, Trần Gia lại mang ra đấu giá, lại còn ở hội đấu giá cấp thấp?Nữ nhân thần bí không cho thấy chút gì điệu thấp, trước thái độ địch ý của Trần Hiên Viên, nàng vẫn không từ bỏ vấn đề mình muốn biết.Tuy nhiên trong từng câu chữ lại ẩn đầy thâm ý.Theo nàng, nếu ẩn đồ đã có cơ sở là một tấm bản đồ Quỷ đảo, Trần Gia dù không độc chiếm, cũng là mang tới nơi cao cấp hơn, thay vì ở chỗ này.Một đấu giá hội, mà người tham gia đa phần toàn là võ giả cấp thấp.Như vậy đã là quá rõ ràng, ẩn đồ kia chắc chắn có vấn đề.Một là đồ giả, hai là đồ không dùng được.- Nực cười! Ẩn đồ thật hay giả ta đã có nói qua!- Về phần Trần Gia đem đấu giá ở đâu, cần phải báo cáo ngươi sao?Trần Hiên Viên triệt để tức giận, gằn giọng phản bác.Xem bộ dạng của hăn nếu đối phương còn mạo phạm chắc chắn sẽ trở mặt.
Danh dự và tôn nghiêm gia tộc, không phải ai cũng có thể khinh nhờn....- Nữ nhân quả thật nhiều chuyện!Hoa Phong nghe hai người đối thoại, sắc mặt một trận đen lại, chửi ầm lên.Hắn đang cực kỳ chờ đợi Trần Hiên Viên thông báo giá khởi điểm cho tấm ẩn đồ.Hắn không biết ẩn đồ có phải hay không thật giả, hẳn chỉ biết thứ này đối với hắn vô cùng quan trọng.Thế nhưng với tình hình trước mắt, chỉ sợ Trần Hiên Viên không thể báo giá ẩn đồ.Hơn nữa nếu nữ nhân kia còn tiếp tục khiêu khích, hai bên rất có thể xảy ra đại chiến.Mà một khi bọn họ đánh nhau, tấm ẩn đồ kia hắn muốn lấy đi e rằng không có cơ hội.Nguy cơ tuột mất manh mối tung tích Tiểu Linh, đang dần hiện rõ, khiến Hoa Phong đối nữ nhân kia thập phần chán ghét.
Nếu hoàn cảnh cho phép, hắn nhất định đem đối phương chém chết.- Ngươi a! Người ta đang đòi công đạo cho những người thấp cổ bé họng!- Nếu tấm ẩn đồ kia là giả, chẳng phải mua về tiền mất tật mang?- Chuyện buôn gian bán lận như này, các siêu thế lực vẫn rất hay làm!Liêu Phương trông thấy Hoa Phong tức giận, liền lên tiếng giải thích.- Hừ!Hoa Phong hừ lạnh bất mãn, kế tiếp vắt óc suy nghĩ cách cướp đoạt ẩn đồ.
Hắn phải lấy được nó bằng mọi giá....- Người kia là ai chứ? Thật đủ bá đạo!- Dám chọc giận Trần Hiên Viên lại không để Trần Gia vào mắt, hiển nhiên cũng đến từ siêu cấp thế lực!- Ta thấy hay là chúng ta đi thôi, ở đây sắp có chuyện rồi!Toàn hội trường