Hoa Phong sau khi thiêu đốt bản thân, xuất ra một kiếm, trận chiến giữa Trần Phi Long và năm người Lê Thanh Hà, rốt cuộc phân thắng bại.
Tuy nhiên ngay khi tất cả còn ngây ngốc vì tình huống bất ngờ, hắn và Liêu Phương, đã lên truyền tống trận, biến mất khỏi hội trường.
Có người đào thoát khỏi dị không gian, đồng nghĩa âm mưu của Trần Gia trước sau cũng bị vạch trần.
Trước tình huống hết sức bất lợi, Trần Phi Long tức tốc đuổi theo.
Bất quá Trần Phi Long không hay biết, truyền tống trận tại đây, không phải truyền tống trận có điểm đến cố định.
Mà truyền tống vô định.
Truyền tống vô định, là mỗi lần truyền tống, vị trí và điểm đến đều không giống nhau.
Chính vì vậy, cho nên Trần Phi Long mặc dù theo sát phía sau, cũng chẳng làm nên cái gì trò trống, tung tích kẻ phá hoại, hoàn toàn không một chút tăm hơi.
Liên quan đến vấn đề dị không gian, khoảng nửa ngày sau khi Trần Phi Long thất bại, trung đại lục liền truyền đến một tin tức chấn động.
Trần Gia vì không có thiên kiêu xuất hiện trong thế hệ trẻ.
Cho nên liền lập mưu, diệt trừ thiên kiêu của các thế lực khác.
Trần Gia lập ra một cái đấu giá hội, để thu hút các thiên kiêu.
Trong danh sách những người mà bọn họ muốn chém giết, không chỉ có thiên kiêu, mà còn gần một trăm vạn người, đến từ các thế lực thấp hơn.
Có điều, thủ đoạn và âm mưu tàn nhẫn của Trần Gia, không thể thực hiện, bởi vì xảy ra sự cố ngoài dự liệu.
Âm mưu mặc dù không thể thực hiện.
Nhưng, Trần Gia vẫn bị gần như toàn bộ tông môn tại trung đại lục, tẩy chay.
Chưa dừng lại tại đó, các siêu cấp thế lực cũng liên hợp cùng nhau, đến Trần Gia đòi công đạo.
Bất quá đại lục dù có ồn ào bằng mấy, sóng gió bằng mấy thì người trực tiếp gây ra, lại không hề hay biết.
Tại một sơn cốc hẻo lánh, không tên.
Liêu Phương lúc thì cầm Thanh Phong kiếm đầy suy tư, lúc thì ngó chừng Hoa Phong, đang trong trạng thái hôn mê cách đó vài mét.
Đã ba ngày trôi qua, kể từ cuộc đào thoát sinh tử, Hoa Phong vẫn không hề cho thấy dấu hiệu có thể tỉnh lại.
Hơn thế, sinh cơ có vẻ như đang dần tiêu tán, nếu như không có gì bất ngờ, Hoa Phong liền cách cái chết không xa.
Liêu Phương mỗi lần ngó qua Hoa Phong, là mỗi lần lo lắng, xen vào đó, trong ánh mắt hiện lên một sự khiếp sợ, không thể che dấu.
Ngay hôm đó, có lẽ tất cả đều cho rằng, Lê Thanh Hà cũng bảy người còn lại, là người đả bại Trần Phi Long.
Nhưng với Liêu Phương, điều đó không tồn tại.
Hắn biết rất rõ, nguyên nhân khiến Trần Phi Long thất bại.
Cũng chính vì hiểu rõ nguyên nhân, hắn mới nhìn Hoa Phong đầy khiếp sợ.
Toàn hội trường khi đó, chỉ đơn giản là bị bất ngờ, còn hắn lại một trận chấn động.
Hoa Phong chính Hoa Phong, mới là người khiến Trần Phi Long thất bại.
Vốn dĩ tưởng rằng Hoa Phong bị bệnh đầu óc có vấn đề, nhưng sự thật không như thế.
Sự thật là cái gì đó khủng khiếp, khủng khiếp đến mức không thể tin nổi, cực kỳ không thể tin nổi.
Đừng nói là thời điểm đó, ngay đến tận bây giờ, hắn vẫn nghĩ chuyện xảy ra có phải tiếp tục lại là ảo giác.
Thế nhưng Liêu Phương dù có dụi mắt đến trăm vạn lần, cái kia tình huống, vẫn là thiên chân vạn xác.
Hoa Phong với một thanh kiếm gỗ tầm thường, đã phá vỡ kim quang hộ thể của Trần Phi Long, khiến cho Liêu Phương đã nhìn thanh kiếm vốn vô hại, bằng con mắt khác.
Đã ba ngày trôi qua, ngoài ngó chừng Hoa Phong, mắt hắn không hề rời khỏi thanh kiếm này.
Có điều càng nhìn hắn càng không hiểu, đây rõ ràng là một thanh kiếm gỗ không hơn, nhưng vì sao lại khủng bố như thế.
Tình huống khi đó diễn ra quá nhanh, hắn không tài nào nắm bắt, hắn chỉ biết khi Hoa Phong quát lên, thì chuyện khó tin đã đến.
Liêu Phương không tin Hoa Phong, chỉ với thực lực của Thiên Địa cảnh, lại có thể làm gì hộ thể kim quang của Trần Phi Long.
Cho nên thanh kiếm này, chính là mấu chốt của vấn đề, vấn đề ở đây, là sự sắc bén vượt xa mọi nhận định.
- Thật không hiểu nổi!Liêu Phương buồn bực lẩm bẩm.
Hắn đã nhìn kiếm gỗ gần ba ngày đêm, thậm chí đem nó đi chặt củi, tuy nhiên tất cả đều nói lên, đây chính là thanh kiếm gỗ.
Từ chất liệu cho đến tài liệu, nó liền cực kỳ bình thường.
Nhưng nếu ai đó cho rằng, nó bình thường, thì Liêu Phương tin rằng, cái giá phải trả là rất đắt.
Chính hắn đã từng xem thường qua nó, và kết quả ra sao đã được chứng minh.
Càng nghĩ Liêu Phương càng cảm thấy Hoa Phong thần bí.
- Cứ thế này hắn