Không ngừng thôi diễn cảnh giới tiếp theo của Thiên Địa quyết, nhưng mãi đến khi ánh mặt trời sắp lùi dần về phía chân trời nơi xa, Hoa Phong vẫn mù tịt con đường cần phải đi.
-Đã đến lúc trở về rồi.
Hoa Phong tự nói với mình. Vì không muốn cho ai biết hắn đang hoàn toàn khỏe mạnh, nên hôm nay hắn phải về trước hai người Triệu Vỹ, Diệp An.
Về đến phòng Hoa Phong trèo ngay lên giường, nhắm mắt tiến vào suy tư. Được một lúc hai người kia cũng về tới, thấy Hoa Phong đã ngủ, sợ đánh thức hắn nên bọn họ nói chuyện và đi lại rất nhỏ.
-Không biết Hoa Phong sư huynh sao rồi?
Diệp An nói với Triệu Vỹ.
-Còn sao nữa! hôm nay không nghe mấy người kia nói sao?
-Tên Dương Kỳ này thật vô sỉ.
Triệu Vỹ tức giận mắng. Hôm nay lúc làm việc thế cho Hoa Phong, bọn họ nghe đám tân đệ tử kể lại, hôm qua Hoa Phong bị đánh hội đồng đến bất tỉnh. Rất căm phẫn, nhưng họ chỉ có thể giúp Hoa Phong chia sẽ công việc mà thôi.
-Đã vậy hắn còn bắt chúng ta làm luôn công việc của hắn.
-Nếu ta mai này mạnh hơn hắn thì..hừ hừ!
Nhớ đến hôm nay phải làm luôn công việc của Dương Kỳ, Diệp An không khỏi bức xúc, thầm ghi hận.
-Thôi được rồi! không nói nữa, chúng ta ra ngoài tu luyện, tránh quấy rầy Hoa Phong sư huynh nghĩ ngơi.
-Ừm!
Nói đoạn hai người lặng lẽ bỏ ra ngoài.
Hoa Phong nghe thấy rất rõ ràng, hắn siết chặt nắm tay, âm thầm tự nói.
-Dương Kỳ a! Dương Kỳ! đợi ta thôi diễn xong tầng thứ hai, đến lúc đó ngươi sẽ phải hối hận cho những việc ngươi đã làm.
Hắn quyết định khi thôi diễn được tầng thứ hai sẽ trả mối thù này. Bây giờ ý chí cần tập trung cao độ, không thể phân tâm mà làm việc khác.
-Nếu chiếu theo tình huống thông thường, chỉ cần đột phá cảnh giới và đề thăng tu vi linh hồn, việc thôi diễn sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Hoa Phong thầm suy tính, sau đó nghĩ đến cái gì lại lắc đầu bỏ qua ý nghĩ điên rồ của mình.
Công pháp được sinh ra từ bốn loại lực lượng, cho nên giữa chúng luôn được cột chặt với nhau. Vì vậy nếu bốn loại lực lượng chạy công pháp sẽ chạy theo. Đến lúc đó cảm ngộ sẽ biến mất, cảnh giới công pháp vĩnh viễn nằm ở tầng thứ nhất. Cho nên tuyệt đối không thể làm ẩu.
Qua ngày thứ ba kể từ khi bị bạo hành, Hoa Phong tiếp tục trốn ra ngoài hạp cốc. Hôm nay hắn không thôi diễn Thiên Địa quyết, cũng không thử luyện Thông Bối quyền.
Trên tay hắn lúc này đang cầm một thanh kiếm làm bằng gỗ, chất liệu không rõ ràng. Thanh Phong kiếm múa máy loạn xạ, không một chút hình thức nào, chỉ là trên thân kiếm lúc này đang được bao bọc một tầng chân khí mỏng manh, nếu ai đó ghé mắt lại gần tỉ mỉ quan sát thì không chỉ là một tầng chân khí mà có đến hai tầng. Nhưng tốc độ kiếm đang vung vẩy liên tục nếu ai đó cố tình ghé mắt lại gần....... Khỏi cần suy nghĩ đủ biết hậu quả rồi.
Được khoảng một nén hương Hoa Phong buông kiếm thở hồng hộc.
-Mệt chết ta!
Hắn cố tình làm vậy, hòng xua tan đi áp lực về Thiên Địa quyết. Chỉ có múa kiếm khoái trá như vậy tâm hồn mới thư thả được.
Sau khi nghỉ mệt, Hoa Phong đang định tiếp tục múa thêm vài đường kiếm nữa, chợt nghe tiếng chim kêu dưới mặt đất phía trước mặt, thấy là lạ hắn tò mò lần theo, đến khi tìm được thủ phạm hóa ra là một con chim nhỏ.
-Hình như bị rơi khỏi tổ.
Hoa Phong lẩm bẩm.
Bắt lấy con chim vuốt vuốt đầu, hắn ngước nhìn cành cây khá cao bên trên, che khuất trong đám lá, lờ mờ có một tổ chim được làm bằng cỏ khô. Hoa Phong liền từ thân cây trèo lên, do đã là luyện khí tam trọng đỉnh phong nên việc leo trèo đối với hắn không mấy khó khăn.
Sau khi đặt nó vào tổ, hắn cũng trở lại chỗ của mình. Hắn không múa kiếm nữa, mà ngẩng đầu nhìn xuyên qua kẽ lá quan sát trời cao vô tận. Hắn đoán con chim nhỏ vừa rồi, sau này lớn lên chắc hẳn sẽ tung hoành bầu trời tự do tự tại. Hắn muốn được như con chim đó, vô ưu vô lo du hành khắp đất trời.
-Phải rồi đất trời! đất trời!
Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một tia sáng mơ hồ hiểu ra.
- Đan điền là nơi chứa đựng chân khí của võ giả. Chân khí này được lấy từ đâu, lấy từ linh khí (nguyên khí được hình thành từ linh khí cho nên bao quát chung) của đất trời.
-Chân khí trong đan điền tích tụ là có hạn, lại vẫn chỉ là chân khí. Nhưng linh khí của đất trời là vô cùng vô tận.
-Linh khí được bao phủ khắp mọi tinh hà vũ trụ đâu đâu cũng có, nhưng trong linh khí đâu chỉ là linh khí, mà còn có vô sốcác loại bản nguyên vật chất.
-Nếu...nếu!
Càng nghĩ Hoa Phong càng kích động. Thậm chí đến cuối cùng, hắn còn có chút không dám tin là do mình nghĩ ra.
Theo như ý nghĩ thôi diễn tầng thứ hai Thiên Địa quyết của hắn, đó là đem thiên địa rộng lớn ngoài kia, ngưng luyện trở thành một cái đan điền,
gọi là ngoại đan điền, đan điền trong cơ thể gọi là nội đan điền
Ngoại đan điền khác với nội đan điền. Nội đan điền chứa đựng chân khí, một khi phát động công kích cũng chỉ là chân khí. Ngoại đan điền sử dụng cũng là chân khí, nhưng chân khí này là do vô số bản nguyên của vật chất tạo thành. Ngoại đan điền cũng thể sử dụng chân khí do linh khí đơn thuần ngoài thiên địa ngưng tụ mà thành. nhưng do những chân khí này không được thông qua tinh luyện từ linh căn cho nên rất pha tạp và yếu ớt, đặc biệt hơn là một khi phát động công kích ngoại chân khí sẽ hòa hợp cùng nội chân khí, ngoại chân khí dùng linh khí pha tạp sẽ làm giảm độ tinh thuần phát ra từ nội chân khí, từ đó sẽ làm suy yếu sức công kích của bản thân.
Ngoại chân khí được tạo ra từ bản nguyên vật chất có tính độc lập, nội chân khí cũng có tính độc lập, hai thứ hỗ trợ lẫn nhau, sức công kích theo suy đoán của Hoa Phong không chỉ tăng lên gấp bội.
Bản nguyên vật chất được ví như hỗn độn của đất trời. Nếu chân khí nội đan điền là mộc chân khí, thì chân khí của ngoại đan điền sẽ là mộc bản nguyên, hoặc có thể là tất cả mọi thứ, chúng sẽ hộ trợ lẫn nhau một cách tốt nhất.
(Ví như hai loại cà phê tốt có giá bằng nhau, không ai trộn chung mà bán. Còn một tốt một rẻ bèo, sẽ được trộn chung đem ra bán cũng với giá như vậy, nhưng chất lượng của nó sẽ kém hơn lúc ban đầu rất nhiều)
Như vậy tầng thứ hai của công pháp đã hoàn thành thôi diễn, trong lúc vô tình chỉ một tiếng chim lạc tổ, đã thay đổi con đường hắn phải đi và hơn hết nó cũng định đoạt vận mệnh của vô số thiên tài. Không biết những thiên tài gặp vô số kỳ ngộ, nuốt đan như nuốt kẹo kia, sau này nếu họ biết được thủ phạm gây ra tình cảnh khó khăn cho họ chỉ là một....con chim nhỏ, họ có tìm nó mà trả thù hay không.
Con đường Hoa Phong đi gian nan hơn người thường rất nhiều, cảnh giới của hắn bây giờ tu luyện rất nhanh, nhưng sau này sẽ trắc trở vạn phần. Lý do: Hắn chủ yếu hấp thu nguyên khí để mà tu luyện, nguyên khí dù nhiều nhưng chung quy là dạng khí, muốn cô đọng thành chân khí số lượng của nó so với linh khí là không cần phải nói cũng đủ biết về độ chênh lệch. Muốn phân giải linh khí trở thành nguyên khí, càng khó khăn thập bội, hắn cũng cần linh khí để tu luyện, linh khí thưa thớt tu luyện còn không đủ lấy đâu ra phân giải.
Nhưng bù lại sức chiến đấu của hắn, là cực kỳ khủng khiếp, chỉ tính riếng hai luồng chân khí của nội đan điền, cũng đủ cho hắn khinh thường cái gì là tuyệt thế thiên tài, siêu cấp thiên tài. Nếu cộng thêm bản nguyên chân khí của ngoại đan điền, thiên tài trước mặt hắn chẳng khác chó con vô hại là bao.
Thở ra một ngụm trọc khí sau khi Hoa Phong bắt tay vào việc củng cố công pháp, hắn chỉ mới thôi diễn chứ chưa chính thức tu luyện. Đầu tiên là dùng Thiên Địa quyết cảm ngộ vật chất xung quanh, thần thức bao xa thì hắn cảm ngộ được bao xa. Từ từ cảm ngộ chuyển hóa bản nguyên tạo ra chân khí, rất nhanh trong phạm vi một dặm xung quanh đã hình thành vô số luồng chân khí bản nguyên vô hình vô chất.
-Thành công.
Dù biết trước chắc chắn sẽ thành công, nhưng đến khí hoàn thành hắn mới chân chính thở phào vui sướng. Kế tiếp hắn cần làm là thành thục chuyển hóa, lấy tốc độ nhanh nhất tạo ra ngoại chân khí, như vậy trong lúc chiến đấu, mới có thể phát huy tối đa sức mạnh của mình.
Liên tục chuyển hóa đến khi trời tối, rốt cuộc bản nguyên một dặm xung quanh, hắn chỉ dùng một hơi thở để chuyển hóa. Tốc độ không được như mong muốn, nhưng hắn cũng rất vui mừng với thành quả này.
-Đường còn dài không cần quá gấp gáp.
Tự an ủi, chuyển hóa bản nguyên tiêu hao thần thức không nhiều, nhưng do liên tục làm đi làm lại, nên bây giờ hắn rất mệt mỏi. Bất chấp tất cả hắn nằm lăn tại chỗ ngủ luôn.