Mộng Huyễn Linh lúc biến mất đám Kiếm Đế Cung cũng liền kéo đến. Ban đầu Kiếm Tuyệt Thiên không hiểu sao bọn chúng cứ khăn khăn nói trên người hắn có bảo vật, buộc hắn giao ra, kết quả kéo đến một trận chiến. Giằng co mấy chục hiệp, tiếng Mộng Huyễn Linh vang bên tai, nàng nói đã từng dùng huyễn cảnh thăm dò, cảm giác cực kỳ chán ghét lòng dạ Cao Hâm Bằng kia. Còn nói chỉ cần Kiếm Tuyệt Thiên giết sạch bọn chúng liền đem thân phận “ người kia” nói ra. Thật ra lúc đầu Kiếm Tuyệt Thiên cũng biết tảng đá cản đường lớn nhất của mình chính là đám Kiếm Đế Cung này nên cũng mượn cớ giải huyễn cảnh chém đứt cánh Cao Hâm Bằng, nhằm giảm đi thực lực đám người. Giờ nghe Mộng Huyễn Linh mấy lời, càng thêm quyết tâm triệt hạ bọn chúng. Lấy một chọi năm, cuối cùng còn chém chết hai tên. Nhưng song quyền nan địch tứ thủ, cành đánh hắn càng túng thế, sau cùng phải tháo chạy đến đỉnh núi này.“ Kiếm ngốc, sao ngươi lại đánh nhau với đám người này vậy!?” Vương Tiêu Dao phấn khích từ xa gọi lớn. Nhưng Kiếm Tuyệt Thiên vẫn như cũ không quan tâm đến hắn, vẫn tiếp tục quần chiến đám người Cao Hâm BằngTrước đó giết chết hai tên kia, Kiếm Tuyệt Thiên đã phải bỏ ra đại giới rất lớn, lại phải quần chiến liên tục mấy ngàn chiêu giờ này không thể tiếp tục kiên trì, thất thủ một chiêu, bị Cao Hâm Bằng đánh văng xuống mặt đất. Vị trí kia phá ra một miệng hố rộng chừng năm mét, cât bụi bay đầy trời. Vương Tiêu Dao gần đó tức khắc lao đến, chứng kiến Kiếm Tuyệt Thiên dù đã thôi thóp nhưng tay vẫn nắm chặt trường kiếm, tức giận lớn tiếng. “ Ngươi sao phải ra tay ác độc như vậy chứ!?” Lửa giận trong lòng nổi lên bừng bừng.“ Ha ha ha. Thất phụ vô tội, hoài bích kỳ tội. Nguyệt Thần đại lục chúng ta cường giả vì tôn, hôm nay ta không giết hắn ngày sau hắn cũng sẽ giết ta. Cuộc đời vô cùng tàn nhẫn với kẻ không có thực lực. Nếu ngươi là cường giả như Vương tông chủ, phụ thân ngươi thì hôm nay lão phu lập tức dừng tay. Đáng tiếc ngươi chỉ là Vương tiểu công tử. Thứ lỗi lão phu đắc tội lần này.” Cao Hâm Bằng lạnh lùng, hắn không phải Lang Khiếu Thiên, tuyệt không dễ bị doạ lui. Vì hắn có thực lực chống lại thánh phù, cũng có Kiếm Đế Cung phía sau. Hắn không tin Vạn Lạc Phường chỉ vì chuyện nhỏ hôm nay mà diệt đi nhị lưu thế lực như bọn hắn, nên trực tiếp bỏ qua Vương Tiêu Dao.Nội tâm Vương Tiêu Dao thời điểm nghe mấy lời kia liền sôi trào, hắn từ khi xuất sinh đến giờ đều được phụ thân che chở, muốn trời có trời muốn đất được đất nhưng giờ đây ở loại địa phương thâm sơn cùng cốc này lại bị kẻ khác khi nhục. Hắn hận bản thân mình sao không thể tu luyện, hắn muốn như lời Cao Hâm Bằng nói, có được thực lực bảo vệ người bản thân mình quan tâm, nhưng vẫn là không thể.“ Người đâu. Mau mời Vương công tử tránh sang một bên.” Cao Hâm Bằng nói với hai tên thuộc hạ phía sau, chúng lập tức động thân, nhưng chưa được mấy bước liền nghe có tiếng người vang lên.“ Bạo Vũ Lê Hoa Châm.” Vô cùng vô tận ngân châm như mưa trên trời trút xuống. Cao Hâm Bằng thất kinh, quơ kiếm liên tục, đẩy lùi mấy đượt ngân châm nhưng hai tên kia lại không được cường đại như hắn, bị đâm thành nhím, có một tên còn trực tiếp bỏ mạng. Hồng y nữ tử lúc trước không biết từ khi nào đã đứng chắn trước người Kiếm Tuyệt Thiên. “ Bảo vật trên người hắn là của ta, các ngươi mau cút đi.”“ Lại thêm một kẻ không biết sống chết.” Cao Hâm Bằng thầm nghĩ, xong cũng mở miệng. " Cô nương, chúng ta không thù không oán, lão phu còn cảm tạ chuyện giết chết nữ yêu lúc trước nhưng bảo vật lần này thuộc về Kiếm Đế Cung, nếu cô nương muốn đoạt thì có hơi....”Hồng y nữ tử nghe thấy cười khẩy, nàng nghe ra được Cao Hâm Bằng đang đem Kiếm Đế Cùng ra để doạ mình, nhưng cũng làm nghề không biết. “ Phí lời rồi, đến đi.” Tả hữu hai đạo hồng quang bắn thẳng ra.“ Đáng tiếc.” Cao Hâm Bằng chỉ buông ra hai chữ, lập tức phát chưởng thồi bay hồng quang, chưởng lực mạnh mẽ trực tiếp đánh hồng y nữ tử phun ra máu tươi. Chênh lệch giữa cả hai như ngày với đêm, không cách nào chống lại. “ Nếu ngươi muốn chết cùng hắn, lão phu thành toàn.” Trường kiếm trong tay phát ra lục sắc quang mang, chém đến.Vương Tiêu Dao trông thấy, chạy đến ngăn trước mặt nàng. Thời khắc thập tử nhất sinh y phục trên người Vương Tiêu Dao bắn ra kim quang lấp lánh về phía thanh sắc kiếm khí, thoát được một đoàn chí mạng nhưng mỏm đá dưới chân lại không chịu được chấn lực, phút chốc vỡ nát, ba người Kiếm Tuyệt Thiên, Vương Tiêu Dao cùng hồng y nữ tử trực tiếp ngã thẳng xuống vực. Cao Hâm Bằng muốn lao theo nhưng nghe được tiếng thuộc thảm thiết kêu la, đành ngưng lại truy sát, người hắn mang theo đã chết hết ba, nếu mất đi luôn tên cường giả cuối cùng này sẽ gây ra áp lực không nhỏ trong tông môn.Kiếm Tuyệt Thiên từ từ tỉnh lại, hắn giờ đang ở tại một sơn động, bên cạnh Vương Tiêu Dao cùng hồng y nư tử đang bất tỉnh nằm đó. Hắn vẫn nhớ rõ cảnh tượng hai người này vì mình ngăn cản Cao Hâm Bằng, nhớ khoảng khắc Vương Tiêu Dao xã thân đỡ một kiếm kia. Trong nội tâm lâu ngày đã lặng như mặt hồ kia lại sinh ra chút gợn sóng. Lấy tay lay nhẹ hai người , Vương Tiêu Dao cũng tỉnh dậy, sau đó đến hồng y nữ tử. Nàng vừa mới tỉnh liền hướng Kiếm Tuyệt Thiên đánh ra một chưởng nhưng bị Vương Tiêu Dao chặn lại. “ Ngươi tại sao lại muốn đánh hắn!?"“