Hậu Điểu không nghĩ rằng ở đây vậy mà có thể gặp được đồng hương.
Tam Giang là phủ thành, Phù Phong là thành nhỏ ở cấp dưới, nhưng mọi người đều đến Diễm quốc, nói câu đồng hương cũng không quá phận, giọng nói quê hương thân thiết.
Dẫn khách vào nhà, pha trà chia cốc, Hậu Điểu có chút nghi hoặc, "Cố huynh làm sao biết tiểu đệ đến từ Phù Phong?"Cố Duy Tín mỉm cười, "Ngươi nói lời này đã nói lên ngươi quá chuyên cần tu luyện, hai tai không nghe chuyện bên ngoài.
Tại Cẩm Thành, tại ngoại quán, số tu sĩ từ An Hòa quốc muốn gia nhập Toàn Chân Giáo không phải là ít, không chỉ có mình ngươi với ta mà còn có một đám lớn.
"Hậu Điểu bật cười, "Là ta kiến thức nông cạn rồi, thì ra cái gọi là Đạo Môn Ma Môn cũng không phân chia rõ ràng, lần này Toàn Chân đại thu đồ, liên quan vô số trong đó, còn phải nhờ huynh đài dạy bảo.
"Cố Duy Tín phẩy tay cười nói: "Chậm đã, chậm đã, đã là cùng ra từ một phủ, ta biết sẽ nói mà nói là nói hết; nhưng trước tiên, ta muốn hỏi Hậu huynh, tại sao không theo mọi người xuất thành diệt yêu?"Hậu Điểu hỏi ngược lại, "Huynh cũng không phải giống vậy sao? Tiểu đệ cảnh giới quá thấp, bổn sự có hạn, sẽ không dính vào.
Nếu không thì chưa diệt được yêu thì đã bị yêu ăn thịt rồi.
"Cố Duy Tín gật đầu, "Hậu huynh đệ nhìn nhận rất rõ ràng, phần lớn mấy người này đều là tán tu có danh có tiếng ở Diễm quốc, chung quy thì không giống chúng ta, có vài chuyện bọn họ có thể làm, có thể tranh, còn chúng ta thì chưa chắc.
Người đi cầu đạo ở ngoại quán có hơn 70, đa số là khách ở bên ngoài thành, trong đó có không ít người bị dụ dỗ mà đi trước, đây là do lập trường không vững, đối với cảnh ngộ của mình không rõ, sau này nói không chừng sẽ bị lấy làm người thi hộ.
"Hậu Điểu than một câu, "Tranh đấu phe phái không nơi nào không có, thì ra Ma Môn cũng như thế.
"Cố Duy Tín bĩu môi, "Phe phái là chuyện bao trùm cả tiên phàm, bất kể là quan trường ở phàm tục hay là trong giới tu hành, bất kể là Đạo Môn, Ma Môn hay là Phật Môn, thực tế đều giống nhau;Đây là tranh đấu về lí niệm, vĩnh viễn không cách nào trừ tận gốc, cũng là động lực để phát triển tu chân; bằng không mọi người đều hướng lòng về một chỗ, lực lượng đồng lòng, như vậy thế giới này chẳng phải là thế giới cực lạc hay sao?Cái gì yêu ma quỷ quái đã sơm bị quét sạch sành sanh rồi.
"Hậu Điểu không phải không hiểu mấy chuyện xấu xa này, chỉ là y cảm giác lấy địa vị của bản thân hiện giờ e rằng còn không bị dính líu đến mấy chuyện này, nhưng lại không ngờ rằng người chưa nhập giáo thì thị phi đã dính vào thân.
"Theo như Cố huynh nói, đa số người trong ngoại viện đều là khách đến từ bên ngoài thành sao? Đây là vì sao?"Cố Duy Tín uống một hớp trà, khoan thai tự đắc, "Cái gọi là môn phái tu hành, căn cơ đều ở nhân gian; quốc gia càng lớn, số lượng nhân khẩu càng nhiều, tự nhiên nhân tài càng nhiều; cho nên, chuyện mà mỗi thế lực môn phái, quốc gia đều cần phải làm là, giữ vững môn hộ của mình không cho nhân tài chảy ra bên ngoài, sau đó ra sức đi ra nước khác vơ vét nhân tài, Toàn Chân Giáo ở Diễm quốc là làm như vậy, Đạo Môn ở An Hòa quốc cũng làm như thế, toàn bộ các quốc gia trên đại lục cũng không khác gì hai nước này.
"Hậu Điểu gật gật đầu, "Đây là lẽ phải.
"Cố Duy Tín rót trà ra chén nhỏ, "Lực lượng tán tu trong nước của Diễm quốc luôn luôn nằm trong sự thu nạp của Toàn Chân Giáo, đối với bọn họ cũng không nói đến cái gì đại thu hay không đại thu, bất cứ khi nào muốn vào thì có thể đến khảo hạch.
Ý nghĩa của lần đại thu này chính là nằm ở các nước xung quanh, ví dụ như tiếp giáp với Đại Phong Nguyên là nước An Hòa, còn có những nước ở sát châu biên cảnh Diễm quốc như Ngụy quốc, Hứa Hạ, Vân Chương, thậm chí là ở xa hơn như Ngô quốc.
v.
v.
Vào lúc xét duyệt bình thường thì tương đối nghiêm khắc, nhưng đến kì đại thu thì buông lỏng rất nhiều, dẫn đến rất nhiều tán tu ở An Hòa nóng lòng muốn thử, nếm thử một lần tâm nguyện của mình.
Cho nên ngươi xem ở Kiếm Phủ ngoại viện này, gần một nửa là tu sĩ đến từ An Hòa; còn có những quốc gia khác, chân chính tu sĩ bản địa Diễm quốc ngược lại không nhiều, không phải bọn họ không muốn đến, mà là năm này qua năm khác bị đào thải vô số lần rồi, còn sót lại bao nhiêu con cá lọt lưới chứ?Đại Phong Nguyên như thế, những đại châu khác của Diễm quốc cũng như thế, khác biệt là ở chỗ những quốc gia khác mà thôi, thậm chí còn có một số quốc gia cách trở xa xôi khác, vượt qua mấy ngàn dặm đến đây tham gia nữa, hắc hắc, Toàn Chân Giáo ở trong Ma Môn tại đại lục còn có chút lực ảnh hưởng.
"Hậu Điểu cau mày, "Vậy