Kiếm Vực Vô Địch

111: Thanh Vân Lệnh 1


trước sau


Nháy mắt một tháng trôi qua.Trong phòng, Dương Diệp cầm phù văn bút trong tay từ từ vẽ trên phù chỉ, vẻ mặt chăm chú nghiêm túc, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm phù chỉ, nháy mắt một cái cũng không dám.Độ khó của thuật phù so với phù lục cơ bản hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù dưới sự chỉ dạy trực tiếp của Lâm Sơn, Dương Diệp và Bảo Nhi trong một tháng này cũng không thành công được lần nào, không phải thiên phú hai người kém mà thuật phù này thật sự quá mức phức tạp.

Vì thế nhiệt tình lúc trước của Bảo Nhi đã sớm biến mất đâu hết sạch, thậm chí có lúc còn cực kỳ tức giận nữa.Có điều sau một câu nói của Lâm Sơn, nhiệt tình và lòng tin của Bảo Nhi lại nhất thời quay trở lại.


Lâm Sơn nói:- Mới có một chút thời gian mà thôi, nha đầu con gấp gì chứ? Gia gia con trước kia phải mất hai tháng mới chế tạo thành công được một tấm thuật phù đấy!Nghe được lời Lâm Sơn nói, không chỉ có Bảo Nhi có lòng tin trở lại mà Dương Diệp cũng như vậy.Trong phòng, Dương Diệp cực kỳ chăm chú, chậm rãi phác thảo từng chút từng chút một, trên trán xuất hiện từng giọt mồ hôi hột, cứ duy trì như vậy khoảng chừng một canh giờ, Dương Diệp thu bút lại, sau đó hít một hơi thật sâu, trong mắt không dấu nổi vẻ vui mừng.Tiện tay chùi mồ hôi trên mặt, Dương Diệp cầm lấy tấm phù lục phát sáng lấp lánh chạy tới nơi Lâm Sơn ở.Trong phòng Lâm Sơn, Lâm Sơn nhìn tấm phù lục trong tay Dương Diệp thì trở nên ngây ngốc, sau khi tỉnh hồn lại kinh ngạc nói:- Ngươi chế tạo đây hả?Dương Diệp có chút hưng phấn gật đầu, có thể nói là hắn không ăn không ngủ một tháng để nghiên cứu thuật phù này, trải qua một tháng cố gắng chịu khó, rốt cục hôm nay cũng đã thành công, sao hắn không hưng phấn chứ?Khóe miệng Lâm Sơn giật giật, trong lòng khiếp sợ không thôi.

Mặc dù Dương Diệp chế tạo chỉ là một tấm Phong Nhận phù cấp thấp, nhưng cũng không phải một tháng thì có thể hoàn được! Độ phức tạp của thuật phù này lão vô cùng rõ ràng, trước kia lão phải mất trọn vẹn hơn ba tháng mới chế ra được một tấm thuật phù, lại chỉ là một tấm hạ phẩm, mà Dương Diệp chỉ một tháng thì chế tạo được, lại còn là thượng phẩm…Lâm Sơn cảm thấy có chút bị đả kích, có điều càng thấy vui mừng hơn, bởi vì Dương Diệp là đệ tử của lão.Nhìn Dương Diệp đang có chút hưng phấn, trong mắt Lâm Sơn không che dấu vẻ tán thưởng chút nào, ở chung hai tháng với Dương Diệp, lão đối với những biểu hiện của Dương Diệp cực kỳ hài lòng, không chỉ bởi vì thiên phú của hắn, lão càng coi trọng thái độ của Dương Diệp hơn, bất kể ở phương diện tu luyện hay ở phương diện phù văn, thái độ của Dương Diệp đều cực kỳ chăm chú, cực kỳ cố gắng, điều này làm cho lão rất hài lòng.Bởi vì một người cho dù thiên phú có tốt đến đâu đi nữa, nếu như hắn không cố gắng thì cuối cùng cũng sẽ trở thành bình thường! Nhìn những Tông sư phù văn trong lịch sử nổi danh khắp Nam vực, không có người nào chỉ dựa vào mỗi thiên phú mà thành công,

nhiều hơn cả là dựa vào cố gắng.Cần cù bù thông minh, lời này rất có lý!Thu hồi suy nghĩ, Lâm Sơn nhìn Dương Diệp, hài lòng gật đầu, nói:- Thiên phú của ngươi cho dù là ở phù văn hay là võ đạo đều rất tốt, càng khó thấy chính là ngươi lại không kiêu ngạo, trước sau đều một lòng cố gắng làm việc.Nói đến đây Lâm Sơn ngừng một chút, lại nói:- Chuyện của mẹ ngươi không cần gấp, ta đã dò la, nghe nói Bách Hoa cung chỉ trấn áp nàng dưới đáy vực Tuyệt Tình Nhai, bà ấy tạm thời không có nguy hiểm tới tính mạng, cho nên ngươi không nên đi làm những chuyện hi sinh vô ích, rõ chưa?Nghe được tin mẫu thân bị trấn áp dưới đáy Tuyệt Tình Nhai, trong mắt Dương Diệp lóe lên vẻ vui mừng rồi biến mất, hai tay nhịn không được nắm chặt lại, sau một lát hắn hít sâu một hơi, nói:- Sư phụ yên tâm, đệ tử chưa có thực lực thì sẽ không đi Bách Hoa cung chịu chết đâu!Nhìn thấy lửa giận trong mắt Dương Diệp, Lâm Sơn thở dài, nói:- Không phải vi sư không giúp ngươi, mà việc này ta cũng bất lực.

Nếu mẫu thân của ngươi đã phải cung quy khác, ta đi tìm bọn họ thương lượng cũng có thể được.


Thế nhưng mẫu thân ngươi phạm vào quy định năm đó Tổ sư Bách Hoa cung tự mình lập nên, quy định này là nguồn gốc của Bách Hoa cung, cho dù Cung Chủ phạm phải cũng phải bị trừng phạt nghiêm khắc.

Cho nên đừng nói là ta, ngay cả Hội trưởng Công hội phù văn sư cũng đi cầu tình cũng không được!Dương Diệp nhắm hai mắt lại, hai tay nắm chặt, móng tay đâm vào trong lòng bàn tay, trong lòng hắn không cam tâm, chẳng lẽ phải để cho mẫu thân bị trấn áp ở Tuyệt Tình Nhai kia mấy năm, thậm chí mấy chục năm sao? Mẫu thân có thể đợi được đến khi mình tới cứu sao? Có thể sao?Thấy bộ dáng đau khổ của Dương Diệp, trong lòng Lâm Sơn có chút không đành lòng, lập tức nói:- Muốn cứu mẫu than ngươi, có hai biện pháp!Dương Diệp mở lớn hai mắt, sau đó quỳ xuống nói:- Xin sư phụ chỉ giáo!Lâm Sơn đỡ Dương Diệp dậy, nói:- Muốn cứu mẫu thân ngươi, nhất định phải thay đổi quy định mà Tổ sư Bách Hoa cung đã lập ra, muốn thay đổi điều này, cần phải có thực lực tuyệt đối, là thực lực tuyệt đối, chỉ cần ngươi có thực lực tuyệt đối, đừng nói thay đổi quy định của Bách Hoa cung, cho dù là diệt Bách Hoa cung cũng không thành vấn đề.

Chỉ là muốn có thực lực tuyệt đối không hề dễ như nói.


Vạn năm qua Nam vực cũng không có được mấy người!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện