Sau khi thu phục U Minh lang vương, Dương Diệp bất ngờ lấy được một khoản thu nhập thêm, đó chính là tài sản cất giấu của U Minh lang vương.
Nhưng mà những thứ này có hơi đáng xấu hổ, chỉ có hơn mười gốc linh thảo, hơn nữa phẩm cấp linh thảo cũng không cao, chỉ có ba gốc Huyền cấp hạ phẩm, còn lại đều là dưới Huyền cấp.Với của cải của Dương Diệp bây giờ, đương nhiên là hắn không để vào mắt mấy linh thảo này, nhưng mà có còn hơn không!Sau khi U Minh lang vương dàn xếp đàn sói xong, Dương Diệp bắt đầu từ bước lên hành trình mới.Mục tiêu lần này của hắn là huyền thú Vương cấp ở Đoạn Hồn sơn mạch kia, chính là con huyền thú Vương cấp khiến cho U Minh lang vương và Tiểu Hôi lần nào nhắc đến cũng có vẻ mặt kiêng dè.Dương Diệp biết, có thể khiến U Minh lang vương tính tình cao ngạo cũng phải kiêng dè, huyền thú Vương cấp kia chắc chắn không phải loại hiền lành gì.
Nhưng mà hắn cũng không sợ, thật đánh không lại thì vẫn có thể chạy, không phải sao?Có nhóc con với hai con huyền thú Vương cấp tại đây, ở Thập Vạn Đại Sơn này huyền thú linh giai không ra, ai có thể đọ được với tổ hợp của bọn họ chứ?Lúc này Dương Diệp có thể nói là hăm hở, hào hứng ngút trời.Dưới sự dẫn đường của Tiểu Hôi, Dương Diệp rất nhanh đã đi đến Đoạn Hồn uyên.
Nhìn sương mù màu tím tràn ngập quỷ dị bên dưới, Dương Diệp hơi xuất thần.
Ai có thể ngờ, dưới nơi này lại trải đầy xương trắng? Ai có thể ngờ, ở dưới nơi này còn có một chốn non xanh nước biếc.
Ai có thể ngờ, dưới đây còn có một lão nhân kinh khủng cư ngụ?Nghĩ đến lão nhân kia, thần sắc Dương Diệp không kiềm được mà trầm trọng.
Thực lực của lão nhân rốt cuộc là mạnh bao nhiêu, hắn không biết, hắn chỉ biết là, cho dù là Tôn Giả cảnh cũng không thể tiện tay tạo ra một truyền tống trận.Nhưng mà làm cho Dương Diệp không hiểu sao là, vì cái gì lão nhân kia vừa thấy mặt hắn thì liền tặng hắn huyền kỹ địa cấp và huyền bảo địa cấp.
Đương nhiên hắn sẽ không cho là mình có bá vương khí gì đó, hắn mơ hồ có một loại cảm giác, đó chính là dường như lão nhân rất có hứng thú với hắn.
Về phần rốt cuộc là như thế nào, hắn cũng không rõ ràng lắm.Sau một hồi lâu, Dương Diệp thu hồi dòng suy nghĩ, nở nụ cười mà nói:- Xem ra có thời gian phải đi xuống một chuyến, nếu như có thể mò thêm chút đồ thì càng tốt!Nói xong, chân không dừng bước, hắn chỉ huy Tiểu Hôi chạy về phía Đoạn Hồn sơn mạch.Theo miêu tả của U Minh lang vương, Đoạn Hồn sơn mạch là địa bàn của Đại Địa hùng vương.
Con Đại Địa hùng vương này vốn không phải cư dân nơi đây, là rất lâu trước đây đột nhiên đi đến Đoạn Hồn sơn mạch.
Sau khi nó đến Đoạn Hồn sơn mạch, tộc quần xung quanh Đoạn Hồn sơn mạch cùng với những tộc quần bản địa đều bị nó đánh đuổi.Đương nhiên, những huyền thú này chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn ra đi.
Khi đó, gần như ngày nào ở Đoạn Hồn sơn mạch cũng xảy ra đại chiến, thế nhưng đều là Đại Địa hùng vương này hành hạ mấy con thú khác.
Trải qua một khoảng thời gian chiến đấu, con Đại Địa