- Ngươi lần này tới tìm ta, là có chuyện gì vậy?Lão nhân nhìn Dương Diệp nói.Dương Diệp do dự một thoáng, sau đó nói:- Tiền bối, vãn bối rất hiếu kỳ tiền bối lúc trước vì sao lại tặng vãn bối kiếm kỹ!Dương Diệp trước giờ không tin có bánh từ trên trời rơi xuống cho dù có thì cũng không tới lượt Dương Diệp hắn.Nghe vậy, lão già lưng còng khẽ cười cười, sau đó nói:- Ngươi biết không? Lúc trước ngươi và đứa bé gái đó lúc đến đây, ta vốn là muốn giết các ngươi, bởi vì ta không hy vọng có người tới nơi này, càng không hi vọng người khác biết về sự tồn tại của ta.
Nhưng ngươi có biết ta vì sao không giết các ngươi, ngược lại còn tặng các ngươi huyền bảo Huyền kỹ không?Nghe thấy lời nói của lão nhân, Dương Diệp toát mồ hôi lạnh, thì ra lúc trước lão nhân trước mắt này không ngờ muốn giết hắn cùng với Tô Thanh Thi, nếu lão nhân này xuất thủ với hắn và Tô Thanh Thi, vậy hắn và Tô Thanh Thi tuyệt đối là đã chết một cách lặng lẽ.- Vì sao vậy?Dương Diệp tò mò hỏi.Lão nhân ngẩng đầu nhìn trời xanh biếc, một lúc mới nói:- Có một loại người, khi thực lực của bọn họ đạt tới trình độ nhất định, bọn họ sẽ hành sự theo sự yêu ghét của bản thân.
Vừa hay ta cũng là người như vậy.
Lúc trước sở dĩ không giết ngươi, là vì tương lai của ngươi không ngờ khiến ta không nhìn thấu, đúng vậy, tương lai của ngươi là một mảng hỗn độn, không có một định số nào, điều này khiến cho ta rất hiếu kỳ.- Nhìn thấu tương lai của một người?Dương Diệp trong lòng cả kinh, nói:- Tiền bối, ngươi không ngờ có thể biết trước được tương lai?Nếu một người có thể nhìn thấu tương lai của người khác, vậy thực lực của người này là khủng bố tới mức nào.Lão nhân lắc đầu, nói:- Tương lai mà ta nói chỉ là phúc họa của một người chứ không phải là những chuyện mà người này sẽ làm trong tương lai.
Nếu biết được chuyện mà một người muốn làm trong tương lai, loại năng lực này trong thiên địa chắc không ai có thể làm được.
Nhưng muốn biết phúc họa trong thời gian ngắn của một người trong tương lai, chỉ cần đạt tới Hoàng Giả cảnh, chạm đến vận mệnh của bản thân thì có thể làm được rồi.- Thực lực của tiền bối là?Dương Diệp có chút rụt rè hỏi, đối với thực lực của lão nhân trước mắt này Dương Diệp vẫn vô cùng tò mò.Lão nhân cười cười, nói:- Thực lực của ta, nói thế nào nhỉ, ở Nam vực, ta muốn giết ai, nếu dùng toàn lực thì không ai có thể thoát được.Nghe vậy, Dương Diệp trong lòng rùng mình, sau đó thi lễ với lão nhân:- Tiền bối, vãn bối có một chuyện muốn nhờ!Nếu lão nhân trước mắt này nguyện ý cứu mẫu thân hắn, vậy chắc dù là Bách Hoa cung cũng không thể không thỏa hiệp, cơ hội này, hắn đương nhiên không muốn bỏ qua.Trong mắt lão nhân hiện lên một tia tò mò, sau đó hỏi:- Nói đi.Nghe vậy, Dương Diệp trong lòng vui lắm, sau đó nói ra chuyện của mẫu thân mình và Bách Hoa cung.Sau khi nghe Dương Diệp