Dương Diệp ngẩng đầu nhìn sắc trời, thấy sắc trời càng lúc càng tối, sau đó cúi đầu nhìn về phía Phượng Vũ, nói:- Nếu ngươi là muốn dùng những điều này để đả kích ta, sau đó thì nhìn thấy ta tuyệt vọng như ngươi hiện tại thì ta muốn nói rằng, ngươi tính sai rồi.
Vốn ta muốn một kiếm kết liễu ngươi, có điều ta phát hiện còn có một kiểu chết thích hợp với ngươi hơn!- Sao, muốn cưỡng gian ta trước rồi mới giết à?Phượng Vũ cười lạnh nói.Nghe vậy, Dương Diệp bật cười, quan sát Phượng Vũ, không thể không nói, mỹ phụ trước mắt này cũng có chút tư sắc, chỉ là hắn cảm thấy hứng thú với người trước mắt này sao?- Ngươi cho dù là cởi hết ra thì ta cũng không có hứng thú với ngươi đâu!Nói xong câu đó, Dương Diệp không nhiều lời nữa, tay phải vẫy một cái, bốn thanh kiếm đang đóng đinh Phượng Vũ bay trở về trong hộp kiếm của hắn.
Sau đó Dương Diệp xách Phượng Vũ đi về phía Đoạn Hồn uyên.Đáy Đoạn Hồn uyên, Phượng Vũ tuy thân thể không thể động, nhưng mắt thì vẫn động, nàng ta lúc này vừa hay đang quan sát Đoạn Hồn uyên mà cường giả Tôn Giả cảnh cũng không dám xuống này.Quan sát một lúc, Phượng Vũ nhìn về phía Dương Diệp, nói:- Tiểu tạp toái, ngươi rốt cuộc muốn làm gì!Tay phải Dương Diệp vẫy một cái, nạp giới trên ngón tay Phượng Vũ bay đến tay hắn, quét những thứ ở trong, khi phát hiện bên trong chỉ có hơn ba ngàn viên đá năng lượng thì trong lòng không khỏi có chút thất vọng.
Phượng Vũ này nghèo quá thể, công pháp Huyền kỹ cũng có một số, nhưng lại đều là những cái mà hắn không thể tu luyện, hiện tại hắn xem như đã minh bạch Bách Hoa cung vì sao chỉ thu nữ đệ tử, bởi vì những công pháp Huyền kỹ này đều chỉ có thể do nữ tính tu luyện.Có điều có còn hơn không, mấy thứ này nếu đem bán đi thì khẳng định vẫn có thể kiếm được không ít tiền.- Tiểu tạp toái, muốn giết cứ giết, ngươi dẫn ta tới đây làm gì!Thấy Dương Diệp không trả lời, Phượng Vũ lại hỏi.Nghe vậy, ánh mắt Dương Diệp dừng lại ở trên người Phượng Vũ, nói:- Ngươi không phải rất hiếu kỳ về bí mật của ta sao? Ngươi xem, ta hiện tại không phải dãn tới Đoạn Hồn uyên mà trước giờ không ai dám xuống rồi sao, tiết kiệm chút khí lực đi, nhìn cho kỹ Đoạn Hồn uyên này.
Phải biết rằng, cơ hội này không nhiều đâu, không đúng, chắc đây là cơ hội cuối cùng của ngươi rồi!Phượng Vũ nhìn Dương Diệp, trầm mặc một lúc, sau đó nói:- Nói thật, ngươi là kẻ yêu nghiệt nhất mà ta đã từng gặp, nhưng cho dù là yêu nghiệt thì ngươi cũng không uy hiếp được Bách Hoa cung đâu.
Cho nên, mẫu thân ngươi nhất định sẽ bị tra tấn đến chết, ngươi chưa từng thấy âm sát hàn phong đúng không? Đừng nói là ở đó mấy năm, dù là mấy khắc ta cũng không chịu nổi.
Gió đó ác liệt như mũi dao