Dương Diệp ngạc nhiên nói:- Ngươi tin tưởng lời của ta sao?Thú hoàng mỉm cười, nói:- Vì sao không tin?Dương Diệp nghe vậy, cũng nở nụ cười, nói:- Ta cũng tin tưởng lời của ngươi, ngươi hẳn không có ác ý đối với vật nhỏ, nêu không lầy thực lực của ngươi, ta căn bản không có cách nào phản kháng, không phải sao?- Tiểu tử nhân loại thật thú vị!Thú hoàng nói:- Ta không có ác ý đối với vật nhỏ kia, nhưng ta lại không có thiện cảm đối với ngươi, phải biết rằng lần này ngươi đã giết rất nhiều con cháu tinh anh trong tộc huyền thú ta.- Bởi vì vật nhỏ, ta chưa từng chủ động ra tay với huyền thú Đế quốc Huyền Thú ngươi.
Cho tới nay, đều là huyền thú của Đé quốc Huyền Thú ngươi tới tìm ta gây phiền phức, cũng không thẻ bảo ta chỉ có thể chịu đòn mà không hề đánh trả!Dương Diệp nói.- Nó không cho ngươi ra tay với huyền thú sao?Mắt thú hoàng hơi sáng lên, nói.Dương Diệp khẽ gật đầu!Thú hoàng thấy thế lại càng tươi cười hơn, hắn do dự một chút tại bám tay bắn ra, một tệnh bài màu đen lơ lửng ở trước mặt Dương Diệp, nói:- Tiểu tử nhân loại, sau này có cơ hội, dẫn theo nó tới Đề quốc Huyền Thú thú chơi một chút, có cái lệnh bài này, ngươi ở Thập Vạn Đại Sơn sẽ đi thông suốt.Thú hoàng dứt lời, trực tiếp biến mất ở trên Lôi Điêu.Nhìn thấy người trung niên trực tiếp biến mất, đồng tử của Dương Diệp lại co lại, sợ rằng thực lực của đối phương không kém hơn Túy đạo nhân! Nghĩ đến lúc trước hắn còn muốn lấy ra Huyết Sát Châu đánh với đối phương một trận, Dương Diệp đã cảm thấy có chút buồn cười, ở trước mặt loại cường giả này, đừng nói đạo khí giả, cho dù cho hắn đạo khí thật cũng không có tác dụng gì!Chẳng qua hắn không nghĩ tới vật nhỏ lại có thể làm cho Đề quốc Huyền Thú điều động loại cường giả cấp bậc này, đây là phúc hay là họa nhỉ? Tuy nhiên nhìn thái độ của đối phương thì chắc là phúc.Dương Diệp lắc đầu, nhìn về phía lệnh bài màu đen trong tay, lệnh bài chỉ lớn bằng bàn tay, không biết đã sử dụng làm bằng vật liệu gì mà chạm vào thấy mát lạnh, ở mặt trước của lệnh bài, có khắc một chữ Hoàng màu vàng.
Ở mặt sau lại khắc từng hoa văn kỳ lạ, những hoa văn này không theo quy tắc nào cả, có vài cái phù văn cùng loại, nhưng cũng không giống nhau.
Dù sao Dương Diệp cũng xem không hiểu!Nhìn không hiểu thì không nhìn tới nữa, Dương Diệp bỏ lệnh bài nhận được vào trong nạp giới, sau đó bảo Lôi Điêu tăng nhanh tốc độ.
Nó nhất định vẫn biết được Thập Vạn Đại Sơn!Ở dưới tốc độ cao nhất của Lôi Điêu, Dương Diệp tốn không đến bảy canh giờ đã đi tới bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn.
Dương Diệp thu Lôi Điêu vào, đi