Lý Tư ngẳng đầu liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:- Tiểu huynh đệ, ngươi phải biết rằng đạt được càng nhiều nội đan Huyền thú vương cấp, ở trong lúc rút thăm thi đấu vòng thứ hai, ngươi lại càng không dễ dàng gặp phải những thiên tài yêu nghiệt có thực lực vô cùng cường hãn, ngược lạ, nếu như thu được nội đan Huyền thú vương cấp càng ít, lại càng dễ dàng gặp được những đệ tử thiên tài này!Dương Diệp nghe vậy lại nhíu mày, nói:- Tiền bối, như vậy không phải rất không công bằng đối với những tán tu kia cùng huyền giả thực lực thấp sao?- Công bằng sà?Lý Tư mỉm cười, nói:- Tiểu huynh đệ, trên đời này cũng không có công bằng tuyệt đối.- Cũng đúng!Dương Diệp cũng mỉm cười, nói:- Rất lâu rồi, trên đời này vốn không có cái gọi là công bằng!- Thanh Vân Bảng là sân khấu của cường giả, người không có thực lực tới tham gia, muốn thông qua nó một lần bay lên trời là không hiện thực.
Nhưng là từ Thanh Vân Bảng lần thứ nhất đến bây giờ, vẫn có rất nhiều người thực lực không đủ tới tham gia Thanh Vân Bảng, hy vọng có thể mượn sân khấu này một lần bay lên trời.
Nhưng kết quả rất nhiều người trẻ tuổi vốn có tiền đồ tốt đẹp lại chết ở trên võ đài này, con người ấy, vì sao lại không thể nhìn thẳng vào thực lực của mình, mà cứ đi làm những chuyện bọn họ không thể làm chứ?Lý Tư nói.Dương Diệp nói:- Tiền bối nói tất nhiên có lý, nhưng ta cho rằng trên đời này có rất nhiều chuyện, cho dù chúng ta biết rõ đi tàm có khả năng sẽ chết, nhưng chúng ta vẫn phải đi làm, bởi vì trên đời này có rất nhiều thứ khiến cho chúng ta có thể dùng tính mạng bảo vệ cùng phấn đấu, đúng không?Lý Tư liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó gật đầu một cái nói:- Tiểu huynh đệ nói có lý, thật sự trên đời này có rất nhiều thứ đáng để chúng ta hy sinh tính mạng vì nó.Lý Tư nói đến đây lại vung tay phải tên, một tấm lệnh bài sắt bay về phía Dương Diệp, nói:- Đây là chứng nhận thân phận đẻ tham gia vòng thứ hai, ngàn lần không được đánh mất, ba ngày sau, hi vọng tiểu huynh đệ có thể thu được một thứ tự tốt ởtrên Thanh Vân Bảng!Tiếp nhận lệnh bài sắt, Dương Diệp hơi thi lễ với Lý Tư, sau đó xoay người rời đi.Vào lúc Dương Diệp mới vừa đi, một người trung niên mặc khôi giáp màu vàng xuất hiện ở bên cạnh Lý Tư.- Thế nào?Người trung niên mặc khôi giáp màu vàng nhìn Lý Tư, lên tiếng hỏi.Lý Tư nói:- Tâm tính không sai, thực lực không tệ, tuy nhiên vì hắn mà đắc tội Bách Hoa cung thì vẫn không đáng! Cho dù Đại Tần ta cuối cùng có một ngày ra tay với những tông môn thế gia này, nhưng bây giờ còn chưa được.
Cho nên đề nghị của ta là bỏ qua hắn!Người trung niên mặc khôi giáp màu vàng lắc đầu, nói:- Ngươi tốt nhất vẫn nên suy nghĩ lại thì thỏa đáng hơn!Trong mắt Lý Tư lóe lên một tia kinh ngạc, quay đầu lại nhìn về phía người trung niên nói:- Vì sao?Người trung niên mặc khôi giáp màu vàng trầm ngâm một lát, sau đó nói:- Ta cũng không nói rõ được, chẳng qua ta