Sau khi rời khỏi quảng trường hoàng cung, Dương Diệp đi tới Tiên Khách Cư, nhưng điều khiến Dương Diệp kinh ngạc là Tiên Khách Cư lại đóng cửa! Hỏi thăm một vài cửa hàng xung quanh Tiên Khách Cư Dương Diệp mới biết, thì ra trước khi hắn tiến vào dãy núi Thanh Vân, Tiên Khách Cư đột nhiên đóng cửa, sau đó tất cả đồ đạc bên trong giống như bốc khói khỏi thế gian vậy!Nhìn Tiên Khách Cư đóng chặt cửa trước mắt, Dương Diệp trầm mặc, phương thức liên lạc duy nhất giữa hắn và Tần Tịch Nguyệt chính là Tiên Khách Cư, bây giờ Tiên Khách Cư đóng cửa, hắn phải liên lạc với Tần Tịch Nguyệt kiểu gì? Đương nhiên sâu trong lòng hắn còn có chuyện khác lo lắng hơn, đó chính là tại sao Tiên Khách Cư lại đóng cửa?Là Tần Tịch Nguyệt muốn cắt đứt quan hệ với hắn, hay là Tần Tịch Nguyệt gặp khó khăn gì cho nên mới đóng cửa, cắt đứt liên lạc với hắn?Tuy giữa hắn và Tần Tịch Nguyệt có chút mập mờ nhưng hắn biết, quan hệ giữa bọn họ đa phần là vì quyền lợi, có thể Tần Tịch Nguyệt có chút hảo cảm với hắn, nhưng nếu nói yêu Dương Diệp hắn thì hắn không tin lắm.
Nữ nhân lớn lên trong hoàng cung giống như Tần Tịch Nguyệt, tuyệt đối không thể nào dễ dàng thích một người được!Một lúc Dương Diệp lắc đầu xoay người rời khỏi Tiên Khách Cư.
Đối với hắn bây giờ quan trọng nhất là Thanh Vân Bảng, còn về chuyện của Tần Tịch Nguyệt hắn chỉ có thể tạm thời gạt qua một bên.
Bởi vì nếu hắn chết trong trận thi đấu, vậy thì những thứ này đều không có ý nghĩa gì.
Cho nên bây giờ quan trọng là hắn phải làm sao để giành được vị trí số một Thanh Vân Bảng, đồng thời sống sót!Sau khi rời khỏi Tiên Khách Cư, Dương Diệp đi thong dong không có mục đích trên đường phố, bởi vì lúc này hắn sầu khổ phát hiện ra, có vẻ như hắn là người cô đơn.Đệ tử Kiếm Tông? Hắn không phải! Đệ tử của công hội Phù Văn Sư? Hắn cũng không phải.
Bây giờ Tiên Khách Cư cũng đóng cửa, ngay cả một nơi ghé chân Dương Diệp hắn cũng không có!Khóe miệng Dương Diệp cong lên tự giễu, sau đó tiếp tục đi lang thang về phía trước đường phố không có mục đích.Mà đúng lúc này Dương Diệp đột nhiên dừng bước nhìn về phía trước, chỉ thấy Tô Thanh Thi xuất hiện ở đó tự lúc nào.
Nhìn thấy Tô Thanh Thi, gương mặt Dương Diệp tỏa ra một nụ cười, cho dù thế nào cuối cùng người trước mắt vẫn không quên hắn, điều này đối với hắn đã là đủ rồi!Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp, trong mắt lóe lên thần sắc phức tạp, đối với nam tử trước mắt này, nàng đặt tay lên ngực tự hỏi, mình thích hắn sao? Có hoặc là không? Nàng đã từng hỏi mình vô số lần như vậy, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có một đáp án, hoặc là nói, trước sau gì nàng vẫn không muốn đối mặt với suy nghĩ chân thật nhất từ sâu trong lòng mình!Khẽ lắc đầu, Tô Thanh Thi mở miệng nói:- Sao không về Kiếm Tông?Dương Diệp mỉm cười, nói:- Cô cũng không phải không biết quan hệ giữa ta và Kiếm Tông, quay về Kiếm Tông sẽ chỉ khiến ta và người của Kiếm Tông trở