Sau khi đi đến tầng thứ mười sáu, Dương Diệp cũng không xuất thủ trước mà là chăm chú nhìn chằm chằm vào đối phương.
Ở tầng thứ mười lăm, hắn có một phát hiện, đó chính là người xuất thủ trước tuy chiếm tiên cơ nhưng lại có sơ hở.
Chỉ cần tốc độ và sức mạnh đủ là có thể sử dụng sơ hở này để đánh chết đối phương!Hiện giờ hắn chính là muốn dùng phương pháp này!Giằng co một hồi, kiếm nô xuất thủ trước.
Kiếm nô không thi triển kiếm kỹ gì, mà là chuyển động thân hình, đâm một kiếm về phía Dương Diệp.
Thế nhưng một kiếm này cực kỳ nhanh, nhanh đến mức Dương Diệp gần như không nhìn thấy được!Ngay khi kiếm của kiếm nô chỉ cách Dương Diệp một trượng, tay phải nắm trường kiếm của Dương Diệp vung lên, sau đó kiếm của kiếm nô ngừng lại cách cổ họng Dương Diệp vài phân, lại tiếp đó, thân thể kiếm nô nhạt dần cho đến khi hoàn toàn tiêu tán.Nét mặt Dương Diệp bình tĩnh, như thể chưa làm gì.
Hắn khép hờ hai mắt, hồi tưởng một kiếm vừa nãy.
Qua một hồi lâu, hắn mở mắt ra nói:- Không động thì thôi, động thì kinh thiên địa.
Về sau chiêu này gọi là Hậu Phát Tiên Chế!Nói xong, Dương Diệp nở nụ cười.Hắn rất là hài lòng về chiêu thức lĩnh ngộ từ việc giao chiến với kiếm nô này.
Chiêu này rất sắc bén, thế nhưng cũng có nhược điểm, đó chính là tốc độ và sức mạnh của mình nhất định phải vượt qua đối phương, hơn nữa còn phải kịp thời nắm bắt sơ hở của đối phương, nếu không đó chính là tìm đường chết.
Chẳng qua là về tốc độ và sức mạnh của mình, Dương Diệp vẫn vô cùng có lòng tin.Không hề nghỉ ngơi, Dương Diệp đi lên tầng thứ mười bảy.
Hiện giờ hắn vô cùng muốn chiến đấu, như vậy mới có thể hoàn thiện kiếm pháp cơ bản cùng với một chiêu mà hắn vừa mới lĩnh ngộ ra.
Chỉ có chiến đấu liên tục, hắn mới có thể càng ngày càng mạnh, mà kiếm nô của Kiếm Nô tháp này chính thứ giúp luyện tập tốt nhất.Dương Diệp không hề biết, khi hắn bước trên tầng thứ mười bảy, tất cả mọi người bên ngoài đã nhốn nháo lên cả.
Ngay cả đệ tử trên Ngoại Môn bảng vốn cao ngạo cũng sôi trào.
Phải biết rằng, cho dù là bọn họ trước đây cũng chẳng ai có thể bước lên tầng thứ mười bảy.- Tầng thứ mười bảy, tầng thứ mười bảy...!Không hổ là thiên tài kiệt xuất nhất Giang Tuyết thành, sau này Kiếm Tông ta lại có một siêu thiên tài.
Ha ha...Tào Hỏa lại lần nữa chẳng còn hình tượng chút nào mà cười phá lên, dáng vẻ như vậy quả thực không khác gì tiểu nhân đắc chí.Phùng Vũ và Thiên trưởng lão bên cạnh Tào Hỏa nhìn nhau, sau đó đều cười lắc đầu.
Đừng nói là Tào Hỏa, ngay cả hai người bọn họ đều suýt nữa cười to lên.
Tầng thứ mười bảy, ngoại trừ yêu nữ kia ra, có thể nói là thành tích tốt nhất mười mấy năm qua.Những thiếu niên bên cạnh không kích động như Tào Hỏa, có cũng chỉ là vẻ mặt khiếp sợ và sùng bái.
Bọn họ tự mình trải nghiệm sự lợi hại của kiếm nô bên trong, tầng sáu tầng bảy đã làm cho nhiều người không cản nổi, mà hiện giờ có người lại có thể lên đến tầng mười bảy, thực lực kia kinh khủng cỡ nào?Người ở đây không kích động thì chính là khiếp sợ, mà chỉ có một người mặt mày u ám, đó chính là Liễu Thanh Vũ có tên trên Ngoại Môn bảng.
Từ lúc vừa bắt đầu, y đã chú ý đến Dương Diệp, mà đến bây giờ Dương Diệp còn chưa đi ra, như vậy nói cách khác, Dương Diệp ít nhất là đi đến tầng mười.Có thể lên đến tầng thứ mười, vậy cũng có nghĩa là thực lực và thiên phú của đối phương đều cực kì tốt, ít nhất là sẽ không hề kém y.
Phải biết rằng, trước đây y cũng chỉ dừng lại ở tầng thứ mười mà thôi.
Một khi Dương Diệp trở thành đệ tử ngoại môn, lấy được bồi dưỡng tài nguyên tông môn thì cho dù không thể vượt qua y trong thời gian ngắn, nhưng mà đó cũng là một cái phiền phức!- Trước đây lẽ ra ta không nên đánh cược với hắn!Nhìn Kiếm Nô tháp, Liễu Thanh Vũ mặt mày u ám, lẩm bẩm nói.Trong tầng thứ mười bảy, Dương Diệp không xuất thủ trước, mà lần này kiếm nô lại cũng không xuất thủ.
Điều này làm cho Dương Diệp có hơi khó hiểu, lẽ nào kiếm nô này có thể nhìn ra ý đồ của hắn?Dương Diệp không nghĩ gì khác nữa, hắn hơi híp hai mắt lại, bắt đầu tập trung toàn bộ tinh thần.
Hắn không dám sơ suất chút nào, bởi vì kiếm nô tầng này rất mạnh, từ khí tức tỏa ra từ trên người nó mà xem, nếu như kiếm nô này chiến đấu với con sói xám bên trong cơ thể hắn, con sói xám của hắn nhất định cũng không đánh lại kiếm nô này.Nói cách khác, thực lực của kiếm nô này chẳng những mạnh hơn người cùng giai mà còn mạnh hơn cả huyền thú cùng giai.
Điều này làm cho Dương Diệp chẳng dám có chút sơ ý nào!Dương Diệp không xuất thủ trước, kiếm nô cũng không ra tay, cứ như vậy, một người một kiếm nô bắt đầu giằng co.Trong ảo cảnh của Giang Nguyên bên kia, Giang Nguyên thật vất vả chiến thắng kiếm nô tầng thứ mười mà đi đến tầng thứ mười một.
Khi y cảm nhận được kiếm nô tầng thứ mười một, sắc mặt Giang Nguyên lập tức nặng nề, thực lực của kiếm nô này mạnh hơn tầng thứ mười rất nhiều.Trầm mặc hồi lâu, Giang Nguyên hít sâu một hơi, nói:- Tầng hai mươi sao? Ngày hôm nay Giang Nguyên ta sẽ phá kỷ lục này!Nói xong, y không còn giữ lại nữa, khí tức toàn thân đột nhiên điên cuồng tăng vọt lên.Trong khoảnh khắc khí tức Giang Nguyên tăng vọt, mọi người ngoài tháp