Dương Diệp nhìn bóng lưng nữ tử trước mắt, trong mắt loé lên một tia phức tạp, hắn trầm mặc một lát rồi hỏi:- Sao ngươi lại xuất hiện ở An Nam thành?Tô Thanh Thi không đề cập đến nguyên nhân, chỉ nhàn nhạt nói:- Việc ngươi có thể khống chế Huyền thú quả thực khiến cho người ta hết sức kinh hãi, sau này ở thế giới nhân loại tốt nhất đừng triệu hoán U Minh Lang, nếu không ngươi sẽ không ngừng gặp phiền phức.Nhớ đến bộ dáng giật mình của Phượng Vũ, Dương Diệp gật đầu, sau đó nhìn Tiểu Dao trong ngực:- Ta có thể cầu ngươi một chuyệm được không?- Nói đi!Tô Thanh Thi nói.Nhìn Tiểu Dao đang ngủ ngon lành, trong mắt Dương Diệp lóe lên một chút ôn nhu, hắn nói:- Có thể giúp ta chăm sóc muội muội được không? Mẫu thân ta nói tư chất của nàng không tệ, nếu có thể tu luyện, hãy để nàng theo ngươi.Tô Thanh Thi cau mày, trầm giọng nói:- Thực lực của Bách Hoa cung thực sự rất kinh khủng, không nói đến những người trong nội cung, cho dù là Bách Hoa vệ thì ngươi cũng không thể đấu lại.
Những người lúc trước, chỉ là một nhóm nhỏ trong Bách Hoa vệ, thực lực của họ chỉ thuộc tầm trung trong những người của Bách Hoa vệ.
Nếu bây giờ ngươi đi tìm họ, chẳng khác gì tìm chết, hiểu chứ?Dương Diệp lắc đầu, nói:- Ta không ngốc như vậy, mẫu thân đã phải trả một cái giá rất lớn để ta và muội muội có thể trốn thoát, ta sẽ không ngốc đến mức đi chịu chết.
Để Tiểu Dao theo ngươi, bởi vì ta muốn Tiểu Dao trở thành một cường giả.
Dù sao ta cũng không thể vĩnh viễn bảo vệ nàng, chính nàng phải dựa vào thực lực của bản thân mình.
Hơn nữa chỉ cần muội muội ta gia nhập Kiếm Tông, sau này nếu không rời khỏi, thì Bách Hoa cung cũng không dám đến tận Kiếm Tông bắt người.Nghe Dương Diệp nói xong, Tô Thanh Thi thả lỏng, nàng gật đầu, nói:- Ta có thể để nàng theo ta.- Đa tạ!Dương Diệp chân thành nói.Tô Thanh Thi vung tay một phát, trường kiếm lập tức xuất hiện bên cạnh nàng, nàng nói:- Ngươi hãy thu hồi U Minh Lang đi, ta đưa ngươi cùng muội muội trở về Kiếm Tông!Dương Diệp lắc đầu, nói:- Ngươi đưa muội muội ta về đi, ta có làm chút việc ở An Nam thành, yên tâm đi, ta sẽ không làm gì ngu ngốc đâu!Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp thật lâu, sau đó ẵm Tiểu Dao từ trên lưng sói xuống, ngự kiếm mà đi.Nhìn Tô Thanh Thi cùng Tiểu Dao biến mất nơi chân trời, Dương Diệp quay người nhìn về phía An Nam thành, hung dữ nói:- Liễu gia, nếu không phải vì các ngươi, mẫu thân của ta cũng không cần xuất thủ, cũng sẽ không bị người của Bách Hoa cung phát hiện.
Thù mới hận cũ, hôm nay cùng nhau giải quyết cho rõ ràng!Nói xong, Dương Diệp thu hồi U Minh Lang vào đan điền, rồi chạy về phía An Nam thành.Tại Liễu gia.Gia chủ Liễu gia là một nam tử có tên Liễu Nam hơn bốn mươi tuổi, thân hình hơi tròn, với tư chất cực kém của mình, trải qua một thời gian dài tích luỹ cuối cùng y cũng có thể tu luyện đến Huyền giả cửu phẩm.
Liễu gia giống như một đại tộc ở An Nam Thành, hơn nữa con của y lại được Kiếm Tông thu nhận làm đệ tử ngoại môn, Liễu Nam y ngày càng có tiếng, ngay cả An Nam thành chủ cũng phải khách khí với y vài phần.Thế nhưng đêm nay, lời kể của một người hầu đã doạ cho Liễu gia chủ danh tiếng lẫy lừng, không ai sánh kịp kia khiếp sợ.Liễu Nam lo lắng đi tới đi lui trong đại sảnh đã hơn một canh giờ, vừa nghĩ đến trước kia y muốn cưới một cường giả Linh Giả cảnh làm thiếp, thì liền sợ muốn ngất đi.
Linh giả cảnh! Đừng nói làm tiểu thiếp cho y, ngay cả vương gia thái tử vẫn không có tư cách này!Đúng lúc này, một gã sai vặt chạy vào đại sảnh.Thấy người chạy vào, Liễu Nam vội vàng hỏi:- Thế nào? Thành chủ nói thế nào? Hắn đồng ý phái người đến bảo vệ Liễu gia sao?Đúng vậy, sau khi biết mẫu thân của Dương Diệp chính là Linh Giả cảnh, đầu tiên Liễu Nam cảm thấy hoảng sợ đến nỗi tứ chi nhũn ra, sau khi hoàn hồn, y vội sai người đến cầu An Nam thành chủ trợ giúp, tuy biết đến cả thành chủ cũng không giúp được gì, nhưng Liễu Nam không còn cách nào khác.Bởi vì chỉ có An Nam thành chủ mới có thể cầu xin sự giúp đỡ từ Kinh Châu thành chủ!Gã sai vặt nói:- Bẩm tộc trưởng, thành chủ bảo Liễu lão gia xin hãy yên tâm, mẫu thân của Dương Diệp chính là đệ tử đã vi phạm cung quy của Bách Hoa cung, hiện đã bị người Bách Hoa cung bắt đi rồi.
Hơn nữa người của Bách Hoa cung còn đang truy lùng Dương Diệp và muội muội đang lẩn trốn.
Cho nên, Liễu gia tuyệt đối an toàn!- Thật sao?Liễu Nam mừng rỡ như điên.- Đương nhiên là thật ạ!- Ha haLiễu Nam cười ha hả không chút kiêng kị, một lát sau, y cười nói:- Thì ra nàng là đệ tử của Bách Hoa cung, khó trách dung mạo lại xinh đẹp như vậy, con gái nàng khẳng định cũng xinh đẹp như nàng, là một tiểu mỹ nhân nhỉ.
Chỉ đáng tiếc, đây chính là kết cục của nàng vì muốn đối nghịch với Liễu gia ta!Bất chợt, giữa sân có một ánh kiếm hiện lên.Xoẹt một tiếng, đầu của tên sai vặt đang đứng trước mặt Liễu Nam bị chém rơi xuống, bay ra ngoài theo hình vòng cung.Liễu Nam im bặt, nụ cười trên mặt cứng đờ, nhìn Dương Diệp chẳng biết khi nào đã xuất hiện trước mặt y, run giọng nói:- Ngươi… ngươi không phải đang bị Bách Hoa cung truy đuổi sao? Ngươi…Dương Diệp chậm rãi đến cạnh Liễu Nam, vừa đi vừa nói:- Có phải ngươi rất thất vọng?Thấy Dương Diệp đi tới, hai chân Liễu Nam không nhịn được run rẩy, y đứng lên, nói:- Dương Diệp, ngươi… ngươi muốn làm gì, đây chính là Đại Tần đế