Nói xong liền vội xoay người rời đi, cả đời này y không muốn liên can gì với Phù Văn Sư nữa.Sau khi thấy Mã Vinh rời đi thì Lâm Sơn cười khổ một tiếng, nói:- Gia hỏa này cũng giống như Bảo Nhi, đều không phải người an phận mà!Dù Lâm Sơn chưa từng gặp Dương Diệp nhưng lão đã xem Dương Diệp là đệ tử của mình.
Chuyện này không phải hoàn toàn là do thiên phú của Dương Diệp, mà là do lúc ở Kiếm Tông Dương Diệp đã cứu Bảo Nhi.
Trong mắt lão thì Bảo Nhi quan trọng hơn hết thảy, cho nên dù Dương Diệp không phải Phù Văn Sư, không phải đệ tử của lão, hay chỉ là một người bình thường thì lão cũng sẽ đứng ra bảo vệ cho hắn.
Bởi vì Dương Diệp đã cứu Bảo Nhi!...Sau khi Dương Diệp cáo biệt ba người Thanh Hồng thì đã thu thập được rất nhiều tình báo về Bách Hoa cung ở thành An Nam, sau khi lãng phí hết một ngày thì Dương Diệp cũng không ở lại nữa, thông qua truyền tống trận mà về lại Kiếm Tông.
Sau khi về Kiếm Tông thì Dương Diệp đi tìm Tô Thanh Thi cùng Tiểu Dao, nhưng hắn không biết Tô Thanh Thi ở đâu nên đành thôi, sau đấy lại về Thanh Phong cốc.Ở trên đá tảng Dương Diệp kêu tiểu gia hỏa kia ra, sau đấy lại lấy quả đỏ mà Thanh Tuyết giao cho hắn lúc thua ra đưa cho tiểu gia hỏa kia.Hắn rất tò mò không biết quả đỏ này có tác dụng diệu kỳ gì mà lại khiến tiểu gia hỏa lúc trước chẳng tiếc gì giờ lại muốn cướp.Thấy quả đỏ thì tiểu gia hỏa vội vàng ôm nó vào lòng, cái đầu nhỏ dụi dụi quả đỏ, miệng nhỏ hơi mở ra định ăn thì hình như nghĩ đến cái gì đó lại ngậm miệng lại, bộ dáng rất khó xử.Thấy dáng vẻ kia của tiểu gia hỏa thì Dương Diệp cười bảo:- Nếu ngươi thích thì ăn đi!Tiểu gia hỏa lắc đầu, sau đó hóa thành một vệt máu tím tiến vào trong vòng xoáy của Dương Diệp, tiếp đấy lại dưới ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp mà ném quả đỏ vào bể Huyền khí ở vòng xoáy trong đan điền của Dương Diệp.- Tiểu gia hỏa, ngươi làm gì thế?Thấy tiểu gia hỏa làm vậy thì Dương Diệp hỏi.Móng nhỏ của tiểu gia hỏa huơ huơ vài lần, dù có hơi khó hiểu nhưng Dương Diệp vẫn tường tận, cổ họng của hắn cuộn lên, sau đó hỏi:- Ngươi bảo trồng quả này vào trong thì sau này sẽ ra thêm nhiều quả khác à?Tử Điêu hưng phấn gật gật cái đầu nhỏ.Dương Diệp im lặng, tiểu gia hỏa này đúng là quá phá phách rồi.
Có điều hắn cũng không cản nó, chỉ cần tiểu gia hỏa này vui thì việc gì cũng thuận theo nó thôi.Không để ý tiểu gia hỏa nữa, Dương Diệp lấy hộp kiếm mà Bảo Nhi đưa cho hắn ra, nhìn phù văn bên trên hộp kiếm trong tay, Dương Diệp hơi do dự một lúc rồi sau đó rót Huyền khí vào kiếm trong hộp.Huyền khí vừa rót vào hộp kiếm thì phù văn trên mặt hộp kiếm bỗng sáng lên, những phù văn đó như có linh hồn, nhanh chóng di chuyển khắp mặt ngoài của hộp kiếm.
Mỗi một khắc, ba mươi sáu chuôi linh kiếm Hoàng cấp Thượng phẩm trong hộp kiếm lại bỗng bay vút ra khỏi hộp, hóa thành từng luồng ánh kiếm trôi nổi ở vùng trời phía trên rừng cây