Nửa tháng sau.- Xoẹt xoẹt xoẹt…Trong Thanh Phong cốc, một gã thiếu nhiên mặc áo dài màu xanh đang đứng trên một khối cự thạch, trong tay cầm một cành cây dài chừng một mét, to khoảng ngón tay trỏ đang không ngừng đâm về phía trước, chém nghiêng, chẻ dọc, cắt ngang đủ cả.
Mỗi lần người thiếu niên vung cành cây đều sinh ra một tiếng xé gió rất nhỏ, khi thiếu niên tăng thêm tốc độ, nhất thời âm thanh xé gió rất nhỏ giống như tiếng pháo nổ vang lên trên cự thạch.Đến thời khắc quan trọng, ánh mắt thiếu niên ngưng tụ lại, ném cành cây trong tay về một cây đại thụ phía xa xa, cành cây tốc độ cực nhanh, nơi nó đi qua không ngừng vang lên tiếng xé gió rất nhỏ, khoảng cách hơn mười thước, cành cây chỉ mất gần hai hơi thở thì đã đến phía trước đại thụ.- Bùm…Đại thụ cần ba người ôm mới hết bị cành cây xuyên thấu qua, rồi lại tiếp tục xuyên qua cây đại thụ thứ hai, liên tục xuyên qua năm cây đại thụ thì cành cây mới dừng lại ở trên cây đại thụ thứ sáu.Nhìn những lỗ nhỏ trên những cây đại thụ kia, thiếu niên thấp giọng nói:- Có Năng Lượng thạch và Hộ Mạch đan của Thiên trưởng lão cho, cùng với huyền khí màu vàng nhạt của ta không ngừng bổ sung, lực lượng trong người ta đã mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần! Chỉ đáng tiếc là mười viên Năng Lượng thạch và Hộ Mạch đan đã dùng hết mất rồi.Thiếu nhiên này chính là Dương Diệp, trong nửa tháng này, một ngày mười hai canh giờ thì hắn gần như dùng mười canh giờ để tu luyện, dưới sự cố gắng như vậy hắn không chỉ nâng cao cảnh giới lên Huyền giả Lục phẩm mà ngay cả kiếm pháp cơ bản của Kiếm Tông cũng đã tu luyện tới đại viên mãn.Kiếm pháp cơ bản của Kiếm Tông không phải là thứ quý hiếm gì, chỉ cần là đệ tử ngoại môn đều có một quyển.
Loại hàng đầy đường này trừ Dương Diệp ra thì đệ tử ngoại môn Kiếm Tông cơ bản chưa từng có ai tu luyện qua cả, dù sao kiếm thuật cơ bản có mạnh đi nữa thì sao có thể mạnh hơn kiếm kỹ có phẩm giai được chứ?Trước kia Dương Diệp cũng suy nghĩ như vậy, thế nhưng sau khi bị giáng xuống làm đệ tử tạp dịch thì hắn không có lựa chọn nào nữa, chỉ có thể tu luyện kiếm pháp cơ sở này.
Tu luyện được hai năm, cảnh giới và lực lượng cơ thể hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, kiếm pháp cơ bản cũng càng ngày càng thuần thục, Dương Diệp thấy kiếm pháp này không phải đồ vứt đi như mọi người vẫn nghĩ.Bộ kiếm pháp này đơn giản chỉ có phách, thứ, liêu, tảo, trảm, điểm (*).
Thế nhưng sau hai năm không ngừng luyện tập, những chiêu thức đơn giản này đã thay đổi không còn đơn giản như vậy nữa.
Giống như lúc nãy, mỗi một kiếm hắn chém ra đều phát ra tiếng xé gió rất nhỏ, hiệu quả như vậy thì dù là một số Hoàng cấp kiếm kỹ của Kiếm Tông cũng không thể đạt được.Cho nên Dương Diệp quyết định tiếp tục khổ luyện, hắn muốn nhìn xem cực hạn của kiếm pháp cơ bản này tới đâu!Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Dương Diệp nhận ra đã là chính Ngọ liền vỗ vỗ tay, thấp giọng nói:- Hôm nay nhất định phải chế tạo được một tấm cường lực phù!Trong Ngũ Hành Phù Văn quyết mà Bảo Nhi tặng cho hắn, phương pháp luyện chế cường lực phù không quá phức tạp, dù sao chỉ là phù lục cơ bản.
Thế nhưng đối với Dương Diệp vừa mới tiếp xúc lại không có ai hướng dẫn mà nói thì như thế cũng đã cực kỳ phức tạp rồi.
Nửa tháng qua hắn không chế tạo thành công được lần nào, nguyên nhân chủ yếu là do từ đầu hắn đã quá nôn nóng.Có kinh nghiệm thất bại nửa tháng qua, Dương Diệp lần này khôn ngoan hơn.
Trước đó một tuần hắn không có xuất thủ vẽ cường lực phù mà chỉ nghiên cứu cường lục phù suốt cả tuần, đem toàn bộ lộ tuyến và một số chỗ đặc biệt cần chú ý của cường lực phù đều ghi nhớ rõ lại.Nhớ lại toàn bộ chi tiết về cường lực phù, Dương Diệp xếp bằng ngồi trên cự thạch, lấy phù chỉ (**) và phù văn bút Bảo Nhi cho hắn trong lồng ngực ra, sau đó lại lấy Linh Thảo dịch và Huyền thú huyết dịch mà Bảo Nhi đưa cho ra, sau khi chuẩn bị hết mọi việc, Dương Diệp ngồi lại, tĩnh khí ngưng thần, một lát sau huyền khí màu vàng nhạt trong cơ thể chậm rãi chảy vào trong phù văn bút, rồi dựa theo phương pháp luyện chế cường lực phù trong đầu bắt đầu vẽ ra.Nắm phù văn bút, Dương Diệp cẩn thận di chuyển trên phù chỉ, huyền khí màu vàng nhạt trong cơ thể hắn theo phù văn bút chảy vào trên phù chỉ, sau khi từng dòng huyền khí màu vàng nhạt nhập vào trên phù chỉ thì nhất thời giống như một con giun nhỏ, di chuyển lộn xộn trên đó, Dương Diệp thấy thế vội vàng dùng phù văn bút dẫn dắt tạo ra đủ loại hình kỳ dị.Trong suốt quá trình này, Dương Diệp thở mạnh cũng không dám, hết sức chăm chú cầm phù văn bút chậm rãi dẫn dắt trên phù chỉ, cứ như vậy khoảng một phút đồng hồ, trên phù chỉ dần dần xuất hiện một đóa hỏa diễm màu vàng nhạt, lại qua một phút đồng hồ nữa, Dương Diệp thu bút, trên phù chỉ đã xuất hiện một đóa hỏa diễm màu vàng nhạt hoàn chỉnh.Nhìn thấy hỏa diễm hình thành, Dương Diệp hít sâu một hơi, nét mặt thả lỏng, đương nhiên chuyện còn chưa kết thúc, hắn bây giờ chỉ mới hoàn thành bước đầu tiên, còn có một bước quan trọng nhất nữa chính là chú linh!Chú linh chính là đem Linh Thảo dịch cùng Huyền thú huyết rót vào trên phù chỉ, lợi dụng năng lượng thiên địa của hai thứ giúp phù lục có linh tính, bước này chính là bước khó nhất, nửa tháng qua hắn đều thất bại ở bước này.
Bởi vì hắn muốn đem Linh Thảo dịch và Huyền thú huyết cùng với năng lượng màu vàng nhạt của hắn rót lên đóa hỏa diễm kia cùng một lúc!Nếu như quá trình này thất bại, vậy thì chế phù thất bại!Hít sâu một hơi, Dương Diệp cố gắng ổn định bản thân, sau một lát cầm lấy một bình bạch ngọc, đổ một giọt dịch thể bên trong lên phù chỉ, tiếp đó nhanh chóng cầm lấy một bình bạch ngọc khác đổ một giọt Huyền thú huyết ra, hai giọt dịch thể rơi lên trên phù chỉ, Dương Diệp vội vã vận chuyển huyền khí trong cơ thể cưỡng chế dung hợp hai giọt dịch thể lại.Nhờ có huyền khí màu vàng nhạt của Dương Diệp, hai giọt dịch thể dễ dàng hòa vào nhau, tiếp đó Dương Diệp vội vã cầm bút, dẫn hai giọt dịch thể đi theo lộ tuyến của hỏa diễm.Quá trình này được xem là khó nhất bởi vì trong quá trình này Dương Diệp phải dùng huyền khí bọc lấy hai giọt dịch thể, đòi hỏi khống chế linh hồn lực và huyền khí vô cùng nghiêm ngặt, trong quá trình này chỉ cần không chú ý một chút, hoặc là không thể chú linh trong vòng một hơi thở thì tấm phù lục này sẽ thất bại!Bởi vì Huyền thú huyết và Linh thảo dịch nếu như không được huyền khí bao lại thì sẽ tách nhau ra trong nháy mắt, một khi hai thứ xa nhau, hỏa diễm trên tấm phù sẽ bị loạn, khi đó tất cả cố gắng lúc trước sẽ trở nên uổng phí.Từng giọt mồ hôi lạnh không ngừng xuất hiện trên trán Dương Diệp, hai mắt của hắn không dám động đậy, chỉ sợ vừa nháy mắt một cái thì lộ tuyến sẽ bị lệch ngay.Cứ như vậy, cẩn thận từng tí một khoảng chừng hai phút, trên mặt Dương Diệp dần dần hiện lên nét tươi cười, vẻ hưng phấn trong mắt không thể che giấu được, lại qua một phút đồng hồ, Dương Diệp đột nhiên thu bút, bút vừa rời khỏi phù chỉ thì nhất thời hỏa diễm trên phù chỉ giống như lửa thật, tỏa ra màu vàng nhạt, hỏa diễm trên phù chỉ trông rất sống động, nhìn rất giống vật sống!- Cuối cùng cũng thành công