Lão nhìn Đinh Ninh, sau đó tùy tiện đọc hai cái tên trong cuốn sách với vẻ hứng thú:
- Cố Tích Xuân đấu với Nam Cung Thải Thục.
Theo tiếng của lão, Cố Tích Xuân bỗng nhiên ngẩng đầu, bên cạnh hắn có rất nhiều tiếng thở nhè nhẹ vang lên.
Trong những tiếng thở nhẹ này chứa đựng nhiều tâm tình phức tạp, đồng cảm có, hả hê có, trong số đó lại có không ít tiếng thở phào hàm chứa tâm tình như vừa trút được gánh nặng.
Không ít thí sinh biết Cố Tích Xuân từng có va chạm với nhóm người Đinh Ninh, mà từ lúc vừa mới bắt đầu, Nam Cung Thải Thục đã là một trong những người kiên định đứng bên cạnh hắn.
Đây tuyệt đối là trận đấu giữa hai phe đối nghịch, nhưng rõ ràng cũng là trận đấu giữa mạnh và yếu.
Thậm chí, Nam Cung Thải Thục còn không có tên trong số năm mươi thứ hạng đầu trong Tuấn Tài Sách. Mà vị trí của Cố Tích Xuân trong Tuấn Tài Sách là thứ ba, lúc trước trong biển bụi gai, Cố Tích Xuân hoàn toàn chưa chịu tổn thương nào nhưng Nam Cung Thải Thục lại đang bị thương rất nặng.
Đối với một số ít người, trận đấu này còn có ý nghĩa quan trọng là Cố Tích Xuân sẽ động thủ trước mặt tất cả mọi người.
Ở Trường Lăng, Ảnh Sơn Kiếm Quật không được tính là nơi tu hành đặc biệt xuất sắc. Tuy trong lớp tu hành giả cùng thế hệ của Ảnh Sơn Kiếm Quật, Cố Tích Xuân cũng là người nổi bật nhưng lúc trước cũng chỉ có chút danh tiếng. Nhưng trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, y đã vọt lên trở thành một trong những nhân tài trẻ tuổi mạnh nhất của Trường Lăng. Bản thân chuyện này cũng đã có vô số nghi vấn.
Đối với những thí sinh muốn có kết quả tốt tại Môn Sơn Kiếm Hội mà nói, nghi vấn về y cũng đồng nghĩa với nguy hiểm.
***
Trong tiếng thở phào của rất nhiều người, lông mày Đinh Ninh khẽ nhíu lại.
Nhìn thấy Đinh Ninh hơi nhíu mày, từ đầu đến giờ, tu hành giả phụ trách chọn cặp đấu của Mân Sơn Kiếm Tông chưa từng biểu lộ sắc mặt nhưng lúc này, khóe miệng của lão khẽ nhếch lên, cảm thấy có chút vui vẻ, trong bóng đêm người ngoài khó có thể phát hiện ra. Lão nghĩ thầm:
- Ngươi lúc nào cũng tỏ ra bình tĩnh nhưng đến thời điểm gặp khó xử thì cũng giống như người thường mà cau mày lại.
Nam Cung Thải Thục hít một hơi thật sâu, nàng nhìn thoáng qua Đinh Ninh và đám người Trương Nghi, trên mặt không có chút sợ hãi nào mà lùi lại.
- Cô nhận thua đi.
Nhưng đúng lúc này, Đinh Ninh chợt lên tiếng, truyền vào tai nàng rất rõ ràng.
Nam Cung Thải Thục lập tức ngẩn người, hỏi:
- Vì sao?
- Cô không phải là đối thủ của hắn.
Đinh Ninh nhìn chăm chú lên khuôn mặt kiên cường của nàng, lắc đầu, trịnh trọng nói:
- Không có ý nghĩa gì cả.
Nếu người khác dám nói với nàng như vậy, nhất định nàng sẽ tức giận, nhưng Nam Cung Thải Thục biết Đinh Ninh phán đoán không sai.
- Thật sự một chút khả năng cũng không có?
Nàng nhíu mày thật sâu, nhìn Đinh Ninh nói với giọng không cam lòng.
- Một chút khả năng cũng không có.
Đinh Ninh nhìn nàng, nói thẳng:
- Thậm chí lưu lại cho hắn một vết thương nhẹ cũng không thể.
Nam Cung Thải Thục trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Ngươi có thể đoán loại kiếm kinh hắn tu luyện… hoặc có thể nói lý do vì sao hắn đột nhiên trở nên mạnh mẽ không?
Đinh Ninh lắc đầu:
- Không biết.
Nam Cung Thải Thục ngẩng đầu, đưa mắt nhìn đôi mắt sáng như tia chớp trong bóng đêm của hắn, nói:
- Ta nghĩ ta có thể tiếp hắn một kiếm.
Lông mày Đinh Ninh đã giãn ra lập tức nhíu trở lại.
- Ta biết ngươi lo lắng, sợ ta bị thương quá nặng.
Nam Cung Thải Thục nhìn Đinh Ninh, nhẹ giọng nói hết sức nghiêm túc:
- Nhưng ta hứa với ngươi, ta chỉ xuất một kiếm… Ta chỉ cho các ngươi xem hắn xuất kiếm thế nào, sau đó liền nhận thua.
Lông mày Đinh Ninh không giãn ra nhưng hắn cũng không phản đối, hắn suy nghĩ rất nhanh sau đó khẽ gật đầu:
- Nếu đã vậy, ngươi không nên ra một kiếm, ngươi cần đánh hai kiếm.
Nam Cung Thải Thục hơi ngẩn ra, nàng không rõ ý trong câu nói này của Đinh Ninh.
Đinh Ninh nói tiếp:
- Nghịch Thủy Hàn, sau đó Thiên Phàm Tẫn.
Nhất thời, Nam Cung Thải Thục hiểu được một chút rồi lại không rõ ý của hắn lắm.
Nghịch Thủy Hàn và Thiên Phàm Tẫn là những chiêu kiếm mà nàng và đám người Trương Nghi bắt gặp trên kiếm đạo lúc trước, là kiếm thức trong Thủy Linh Lung Kiếm Kinh của Vân Thủy Cung ở kiếm thai.
Đương nhiên, kiếm thức trong Thủy Linh Lung Kiếm Kinh cực kỳ tinh diệu, nhưng đối với kiếm ý của hai chiêu kiếm thức này và cả phương pháp vận chuyển chân nguyên lại có sự khác nhau rất lớn, dường như hoàn toàn không cách nào sử dụng chúng cùng một lúc.
Đinh Ninh không giải thích, hắn chỉ bình tĩnh nhìn nàng.
- Được.
Nam Cung Thải Thục cũng không nói gì thêm, khẽ gật đầu, bắt đầu bước tới.
- Sư đệ… Thật sự sẽ không sao chứ?
Sau một hồi do dự, Trương Nghi vẫn nhịn không được, cực kỳ lo lắng hỏi.
- Hãy coi như đây là sự tin tưởng lẫn nhau.
Đinh Ninh quay đầu nhìn Trương Nghi, nói tiếp:
- Nếu như đã tin tưởng nhau thì sẽ không có vấn đề gì.
***
Cổ Tích Xuân nhàn rỗi đứng trong sân đấu nhìn Nam Cung Thải Thục từ từ đi tới, mắt y bất giác nheo lại.
Y thấy rõ Nam Cung Thải Thục và Đinh Ninh nói chuyện với nhau, chỉ là không nghe nội dung nói chuyện của hai người.
Lẽ nào Đinh Ninh cảm thấy Nam Cung Thải Thục có khả năng thắng y?
Điều này khiến y cảm thấy như mình bị làm nhục.
Tay phải của y đặt lên chuôi kiếm, đưa ngang kiếm trước ngực, một cỗ khí tức cực kỳ âm lãnh từ trong vỏ kiếm của y phát ra bên ngoài.
Lập tức, mấy thí sinh đứng gần Cố Tích Xuân cảm thấy hô hấp khó khăn, ánh mắt không tự chủ nhìn về thân ảnh trước mặt.
Chẳng biết tại sao, bọn họ cảm giác có một cỗ khí tức tức quỷ dị và nguy hiểm phát ra từ dưới chân mình.
Nam Cung Thải Thục nhìn thẳng Cố Tích Xuân, đương nhiên nàng cũng cảm thấy cỗ khí tức quỷ dị này. Thậm chí, cỗ khí tức đó còn khiến vết thương trên người nàng giống như có nước đá lạnh xối qua. Dù vậy, lúc này nàng đang cố gắng nhớ lại lời của Đinh Ninh về hai