Ninh Tương Y sợ ngây người! Lồng ngực mở rộng trước mắt này, thiếu niên nằm bên cạnh nàng là Ninh Úc đúng không?
Nhưng vì sao hắn lại hôn nàng? Hơn nữa sao hắn lại gọi nàng là… Y Y?
Não Ninh Tương Y chết máy, chẳng lẽ hắn quên lời hẳn nói tối qua rồi sao?
Nàng vừa định đứng dậy, lại phát hiện cơ thể mềm nhũn, loại cảm giác này như mất sức sau khi dùng hết nội lực, nhưng càng giống… trúng độc hơn!
Ánh mắt Ninh Tương Y bỗng trở nên sắc bén, nhìn Ninh Úc khó tin. “Đ… đã làm gì tỷ?”
Ninh Úc mặc bộ trung y màu trắng nằm nghiêng bên cạnh nghịch tóc nàng, ngay cả ga giường cũng chẳng biết đã thay lúc nào, trắng ra trắng, đen ra đen, làm nổi bật đôi mắt trong trẻo trắng đen rõ ràng của hắn, trông đẹp kinh tâm động phách.
Hình như còn ngại chưa đủ quyến rũ, hắn mỉm cười, cả phòng nở hoa. “Chỉ là Tán Công đan thôi, chỉ cần bảy ngày, nội lực của hoàng tỷ sẽ khôi phục”
Hắn nói thì dịu dàng, nhưng ý trong lời nói lại khiến Ninh Tương Y mở to hai mắt! Nàng nghĩ tới điều gì, không khỏi rụt về sau, mà sau lưng là vách tường, trốn cũng không thoát!
Ninh Úc thấy nàng lui về sau, hơi nheo mắt lại, mặc cho sợi tóc của nàng chảy xuống trong tay mình, cuối cùng nở nụ cười bao dung. “Y Y, tỷ muốn chạy đi đâu?”
Ninh Tương Y hoảng sợ nhìn hắn, bị thiếu niên nhỏ hơn mình lại được mình nuôi lớn gọi thân mật như này khiến nàng tê cả da đầu. “Ninh Úc, tỷ là tỷ tỷ của đệ! Đừng gọi là Y Y!”
Thái độ lạnh lẽo cứng rắn của nàng khiến Ninh Úc hơi không vui, hắn tới gần nàng hơn, trên chiếc giường nhỏ hẹp, nàng bị ép vào trong góc!
Ninh Úc thấy cơ thể nàng càng căng hơn, hơi buồn cười nói. “Tỷ là hoàng tỷ, cũng là N Y của đệ mà…” “Ninh Úc!”
Thái độ của nàng đột nhiên nghiêm khắc khiến nụ cười của Ninh Úc cũng dần tắt đi. Ninh Tương Y đã hơi giận: “Vì sao đệ cho tỷ ăn Tán Công đan? Vì sao… lại hôn tỷ? Đệ quên lời đệ nói tối hôm qua rồi sao?”
Ninh Úc khẽ nhướng mày: “Tối hôm qua đệ đã nói gì?”
Câu hỏi của hắn khiến Ninh Tương Y tức đỏ mặt! “Đệ nói… Đệ sẽ buông bỏ thứ tình cảm không cho phép tồn tại trên đời này, đệ còn nói, muốn làm tỷ đệ cả đời với tỷ!”
Lời của nàng khiến nét mặt Ninh Úc bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, như có cơn bão vần vũ trong mắt hắn, rõ ràng chỉ là thiếu niên, song lại khiến Ninh Tương Y cảm nhận được áp lực.
Hắn đột nhiên xích lại gần Ninh Tương Y, từng luồng khí lạnh theo hẳn đến gần khiến lông tơ trên người nàng dựng lên! “Vậy đệ sẽ trả lời tỷ một lần nữa vậy.”
Hắn lạnh nhạt nói, một tay chống lên bức tường sau lưng nàng, giam cầm cá người nàng trong vòng vây của mình, một thứ cảm xúc tên là nguy hiểm lảng vảng trong không gian! “Muốn đệ buông tay tỷ…” Hẳn thấp giọng cười khẽ một tiếng: “Làm sao bây giờ… Đệ không làm được, chỉ cần đệ thấy tỷ tới gần nam nhân khác, đệ đã ghen tỵ đến phát điên! Đệ chỉ cần nhìn thấy tỷ là đã mất kiểm soát bản thân! Muốn đệ buông tỷ ra, trừ phi đệ chết!”
Hắn càng nói càng nhanh. “Về phần tỷ đệ?”
Ninh Úc cúi đầu xuống nhìn sâu nàng, nét mặt kiên định và nồng nhiệt! “Nếu như tỷ để ý huyết thống, không sao, chúng ta có thể không cần con cái… Đệ có thể dùng thuốc tránh thai, đệ sẽ không để tỷ bị tổn thương, chúng ta có thể bên nhau.”
Suy nghĩ này khiến hắn đột nhiên nhoẻn miệng cười, hai mắt bắn ra tia sáng! “Đúng, là vậy đó, hoàng tỷ… Không, Y Y, đệ không muốn làm đệ đệ của tỷ, đệ cũng có thể làm nam nhân của tỷ!” “Làm càn!”
Thấy hắn sung sướng đột nhiên đè nàng xuống muốn hôn nàng, Ninh Tương Y không duy trì nổi sự bình tĩnh nữa, lớn tiếng quát!
Ninh Úc bị nàng quát dừng lại, mà nàng lại khẽ run rẩy dưới cơ thể hắn.
Rốt cuộc là sai chỗ nào, Ninh Úc là người vô cùng tôn trọng người mình yêu, có thể nhìn ra từ