Hồng Liệt sửng sốt, ý cười cứng ngắc trên gương mặt.
Mấy năm nay, cô chưa từng chủ động nhắc đến người và việc nước Z, anh ta gần như quên mất, cô mang theo thương tích đầy mình từ nước Z đến đây.
Mỗi một người, đều có quá khứ thuộc về chính mình.
Một lúc sau, biểu tình trên gương mặt Hồng Liệt thả lỏng, thuận thế nằm tay cô: “Được, có anh đi cùng em, nhất định tất cả sẽ thuận lôi. Lần này, em muốn về bao lâu?” “Nhanh thì mấy tháng, chậm thì khoảng hai năm, sẽ không quá lâu.”
Trái tim căng chặt của Hồng Liệt, hoàn toàn thả lỏng, chỉ cần cô chịu trở về, vậy là đủ rồi.
Bọn họ, còn có rất nhiều thời gian. “Được, anh về với em, đợi chúng ta trở lại, sẽ tiếp tục niềm vui bất ngờ ban nãy!”
Cảnh báo được giải trừ, Tiêu Nhi âm thầm thở phào, cong môi cười nhạt, không tỏ rõ thái độ.
Buổi tối.
Trong căn phòng trẻ con cực lớn được trang trí theo phong cách thủy thủ, chiếc đèn ngủ nhỏ bé yếu ớt soi chiếu giường ngủ xinh xắn, soi sáng cậu bé nhắm chặt đôi mắt thở đều đang nằm trên giường.
Tiêu Thục Nhi buông quyển “Chiến lược tài chính” trong tay xuống, khóe môi hàm chứa ý cười.
Mấy đứa nhỏ khác trước khi ngủ đều nghe kể chuyện cổ tích, thằng nhóc này bắt đầu từ năm ba tuổi, chỉ thích nghe tin tức tài chính.
Cô dịu dàng vuốt mái tóc xoăn trên trán cậu bé, khẽ hôn lên trán: “Ngủ ngon, con yeu!
Cô nhẹ nhàng nói xong, kéo lại góc chăn cho cậu bé, đứng lên rời khỏi. lai.
Khi vừa xoay người, tay cô bị một bàn tay bé nhỏ mềm mại kéo
Tiêu Nhi đột nhiên bật cười. “Con yêu, con không ngoan! Lại giả vờ ngủ lừa mami!” Cô quay đầu nói, ánh mắt không giấu được vẻ yêu thương chiều chuộng.
Cậu bé vừa rồi còn giả vờ ngủ trên giường, hé môi mỉm cười, tròng mắt sáng tỏ như sao trời: “Mami, con diễn có giỏi không?”
Tiêu Nhi khom người, thân thiết điểm nhẹ lên chóp mũi cậu: “Giỏi, rất giỏi, mami bị kỹ thuật diễn xuất cao siêu của con lừa rồi này.”
Ý cười trên gương mặt cậu bé càng đậm, ngọt ngào nói: “Nhưng hôm nay kỹ thuật diễn của mami không tốt!”
Cậu bé chớp mắt, lộ ra vài phần già dặn: “Mami, hôm nay rõ ràng mẹ đoán được daddy sẽ cầu hôn, tại sao mẹ lại cố ý đổi chủ đề vậy? Có phải mẹ không muốn gả cho daddy? Hay là chưa chuẩn bị xong? Là vị trí hoàng phi, khiến mẹ cảm thấy áp lực quá lớn sao?”
Tiêu Nhi bị dáng vẻ nghiêm túc của cậu bé chọc cười, nắm chặt bàn tay mũm mĩm của cậu bé: “Con yêu, sao con lại thông minh như vậy?!”
Cậu bé bật cười, đắc ý lắc đầu: “Vì con là con yêu của mami với daddy mà!”
Sau đó cậu bé lại nói: “Cho nên, mami, mẹ đừng chuyển chủ đề nữa!”
Khúc xương nhỏ này! Trực tiếp chặt đứt đường lui của cô! May mà, cô vốn cũng không muốn giấu.
Tiêu Nhi đến bên giường ngồi xuống, một tay nắm lấy tay cậu bé, tay còn lại ôm cậu bé vào lòng: “Con nói đúng, mami quả thật vẫn chưa chuẩn bị xong. Nhưng không liên quan đến daddy của con và vị trí hoàng phi kia, là mami còn rất nhiều chuyện chưa xử lý xong, trong lòng vẫn còn chướng ngại. Cho nên, tạm thời không thể quyết định được
Cậu bé chớp mắt: “Liên quan đến nước Z sao? À, cho nên mami mới muốn về nước Z?” “Thông minh” Mày mắt Tiêu Nhi chứa ý cười, đáy mắt xẹt qua nỗi buồn không dễ phát giác.
Cậu bé nằm chặt tay cô, mềm mại dụi vào lòng cô: “Mami, mẹ yên tâm, bất kể là chuyện gì, con và daddy đều sẽ cùng mẹ xử lý
Cậu bé khựng lại, như nghĩ đến chuyện gì đó, tò mò ngẩng đầu nói: “Mami, từ nhỏ mẹ đã để con học tiếng nước Z, lịch sử văn hóa nước Z, là muốn chuẩn bị để chúng ta cùng về nước Z sao?”
Tròng mắt cậu bé vừa to vừa sáng, dường như có thể nhìn thấu lòng người.
Tiêu Nhi xoa đầu cậu bé, ngăn cản tầm nhìn kia lại, dịu dàng nói: “Đương nhiên không phải. Vì mami là người nước Z, cho nên con cũng vậy, đương nhiên phải có hiểu biết nhất định với quê hương. Hơn nữa, nước Z là một nước văn minh to lớn, sở hữu văn minh lịch sử lâu đời và khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất, có rất nhiều chỗ để chúng