Tốc độ của hắn dù nhanh cũng đã chậm, trong miếu hoang chỉ có người nghèo khổ tranh nhau đỏ mắt, Ninh Tương Y không có khả năng còn ở đây!
Ninh Úc đột nhiên xâm nhập khiến người trong miếu hoang yên tĩnh trở lại, búi tóc và y phục của bọn họ đều trở nên lộn xộn chật vật, mà có người siết chặt tiền trong tay, có người lại bởi vì không có cướp được mà nét mặt đầy căm giận!
Thế nhưng tất cả cảm xúc đến chỗ Ninh Úc đều biến thành sợ hãi, dù sao số tiền mà bọn họ tranh nhau đều là của hắn!
Ninh Úc không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ, mà bọn họ cũng không dám nhúc nhích, mặc cho ánh mắt điều tra của Ninh Úc lướt qua từng người bọn họ.
Trí nhớ của Ninh Úc kinh người! Hắn dò khuôn mặt của bọn họ cùng với khuôn mặt trong trí nhớ, dùng phương pháp nguyên thủy nhất để loại bỏ, nhìn xem có thiếu ai không.
Mặc dù trong miếu không có ánh lửa, thế nhưng ánh trăng rất sáng, hắn thật sự phát hiện trong này thiếu một gương mặt.
Trong đầu tự động phóng to khuôn mặt người đó…
Đó là khuôn mặt đầy vết bẩn, đôi mắt đục ngầu lại hoảng hốt bất an, rõ ràng là kẻ ăn mày! Nhưng ngũ quan rất giống hoàng tỷ, vừa rồi vì sao hắn không phát hiện? Càng đáng sợ hơn là, nếu không phải hắn dò với từng người ở chỗ này, hắn không có khả năng nhớ tới người này, như thể người này chưa từng xuất hiện trong ký ức của hắn, đây là tình huống trước giờ chưa từng có!
Hoàng tỷ, rốt cuộc nàng làm được bằng cách nào?
Ninh Úc càng thêm bất an, sau khi xác định là ai, hắn quay người xông ra ngoài! Lúc này mấy người La Khải cũng đuổi theo. “Điện hạ dò gì dặn dò không?” “Mau đi nói cho Thái tử, hoàng tỷ dịch dung thành nam tử, tuổi chừng hai mươi! Hơn nữa, chỉ nhìn sẽ không nhận ra, nhất định phải soát người!” “Rõ!”
La Khải nhận lệnh, vội vàng rời đi.
Ninh Úc nhíu mày, hét cách rồi, hắn chỉ có thể bắt tay với Ninh Giác thôi!
Hiện tại chỉ hi vọng với tính cách lười biếng của hoàng tỷ, dưới tình huống hắn không nhận ra nàng, trong thời gian ngắn sẽ không thay đổi ngụy trang lần nữa!
Nhưng hắn lại phải thất vọng rồi…
Lúc Ninh Tương Y đi ra khỏi miếu hoang, vừa bước đi từ tốn, vừa xóa dấu vết trên mặt.
Lúc này mục tiêu của nàng rõ ràng, đường bộ đã đi không thông, vậy thì chỉ có đi đường thủy, vừa khéo người nàng đầy, thực sự cần tắm rửa.
Cùng lúc đó, Ninh Úc cũng nghĩ đến điểm này!
Cách miếu Thành Hoàng không xa chính là sông hộ thành của Uyển thành Uyển Thủy, nếu như dưới tình huống đường bộ khắp nơi đều là thủ vệ, hoàng tỷ rất có thể sẽ đi đường thủy! Bởi vì bản đồ toàn bộ đường thủy Đại Dục đều ở trong đầu của nàng, nàng chắc chắn sẽ không buông tha!
Trăng sáng sao thưa.
Ninh Tương Y vứt bỏ y phục bẩn, bỏ vào trong không gian, sau đó xuống nước từng bước một.
Mặc dù là mùa hè, nhưng là buổi tối nước vẫn hơi lạnh, khiến mũi chân như bạch ngọc của nàng run lên, sau đó nhẫn tâm đạp vào!
Cắn răng một cái, dứt khoát cả người nhảy vào trong nước!
Uyển Thủy là nhánh sông của Hoàng Hà, chất nước mát lạnh, mà hai đầu dòng nước này đều có thể ra khỏi thành.
Nhưng nàng không vội, thoải mái tinh thần, đắm chìm đến trong nước, sau khi làm quen với nhiệt độ nước, nàng cảm giác mình biến thành một con cá, như có thể hít thở trong nước.
Vừa rồi quá vội vàng, nàng chỉ kịp thu bớt tinh khí, mà không kịp ổn định cảnh giới, bây giờ, xâm nhập tự nhiên trong nước cũng là có thể tạo được không ít tác dụng lớn.
Nhưng không lâu sau, nàng còn chưa nhập định, xa xa đã có tiếng bước chân truyền đến, Ninh Tương Y mở mắt ra, vùi đầu vào trong nước, nín thở, lẳng lặng chăm chú nhìn mặt nước!
Ninh Úc vừa chạy tới nơi này đã phát hiện y phục bị Ninh Tương Y vứt bỏ!
Hoàng tỷ thật sự đi đường thủy sao?!
Ninh Úc tiếp tục đuổi theo không chút do dự!
Uyển Thủy có hai hướng, một hướng hướng đến thành trấn ngay kề, một hướng hướng đến vùng hoang dã.
Mà thành trấn đã bị Thái tử trấn thủ, hoàng tỷ không có khả năng đi thành trấn, cho nên Ninh Úc chạy về hướng khác khiến Ninh Tương Y câm nín.
Có đôi khi bị một người hiểu rất rõ bạn cũng là