Nói xong, không ngờ hắn lại kéo y phục của mình, thấy hắn làm thật, Ninh Tương Y sửng sốt, hồi lâu không nói lời gì…
Tốc độ của hắn rất nhanh, y phục trượt xuống, hắn vẫn luôn đè ép cả người lên người Ninh Tương Y, không cho nàng chạy trốn. “Đệ đã sớm nên làm như vậy, đệ không nên mặc kệ tỷ, có lẽ bẻ gãy cánh của tỷ sẽ khiến tỷ ngoan ngoãn nằm dưới thân đệ!”
Hắn càng nói càng hưng phấn, hai con người lóe sáng, tóc đen rủ xuống, đẹp đến kinh người! Thế nhưng sự thống khổ và nóng vội không thể giải tỏa quanh người khiến hắn trông cực kỳ khác thường! Dưới ánh trăng có loại cảm giác vặn vẹo quái dị!
Giống như ma quỷ không được cứu rỗi, dùng cơ thể xinh đẹp lôi kéo người trần xuống địa ngục cùng hắn… “Đệ sẽ không, đệ đệ tỷ nuôi lớn sẽ không ép buộc tỷ.”
Ninh Tương Y không tin, nàng không tin Ninh Úc thực sự sẽ làm như vậy! Nếu như hắn thật lòng yêu nàng thì sẽ không cưỡng bức nàng khi nàng không muốn, cho nên nàng chỉ mở mắt quật cường nhìn hắn, nhìn hắn cởi từng lớp áo xuống, nhìn hắn giống như trút giận hôn hít cắn xé da thịt nàng.
Hai người dây dưa, nói là đang thân mật, không bằng nói là đang phát tiết! “Không phải đệ đệ… Không phải đệ đ..”
Hắn thống khổ nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể làm gì!
Đáng thương cho hắn, ở trước mặt người ngoài hẳn làm gì cũng dễ như trở bàn tay, không ai dám trêu chọc! Thế nhưng nàng chỉ biết làm hắn thúc thủ vô sách.
Nàng nói đúng, hắn sẽ không ép buộc nàng, cho dù bị nàng bức đến vách núi! Hắn cũng không làm được hành động trả đũa hay làm tổn thương nàng.
Cuối cùng Ninh Úc cũng dừng lại, bởi vì nàng rất tỉnh táo, không hề xúc động vì hắn, nhận thức này khiến hắn lại một lần nữa đau đến chết lặng, sau khi chết lặng vẫn còn thống khổ!
Thế nhưng hắn không buông tay, đã như vậy, hắn chỉ có thể tỉnh táo…
Không đi được đường này còn có đường khác, hắn không thể rối loạn! Chỉ cần có thể có được nàng, đau đến thịt nát xương tan cũng có thể nhẫn nhịn!
Ninh Tương Y chớp mắt nhìn hắn, lại thấy sắc mặt hắn phức tạp, nhìn như tỉnh táo, lại cực kỳ nguy hiểm.
Ninh Úc cũng nặng nề nhìn nàng, nàng đã từng nói, tất cả vấn đề đều có nguyên nhân, tìm được nguyên nhân mới là tìm được cách giải quyết.
Cho nên hắn không thể hung dữ, không thể điên cuồng, không thể cứng
Cuối cùng, hắn tham lam, chậm rãi nhìn cơ thể xinh đẹp của nàng, cơ này sớm muộn cũng sẽ là của hắn, sớm muộn thôi!
Chỉ có nói đi nói lại với chính mình như vậy hắn mới không bị mấy câu của nàng kích thích đến nổi điên! Hắn mới có thể tỉnh táo lại.
Sau đó, hắn cầm lấy áo ngoài của mình, nhẹ nhàng bao bọc cho Ninh Tương Y.
Giống như khi còn bé ở lãnh cung, nàng dùng y phục phảng phất mùi huân hương nhàn nhạt bao bọc người hắn, có điều nàng xuất phát từ đồng tình, mà trong mắt của hắn chỉ có yêu say đắm sâu đậm. Ninh Tương Y chậm rãi thở phào, tuy bây giờ nàng đã lợi hại hơn Ninh Úc, nhưng nàng không muốn ra tay với Ninh Úc, cho nên nàng vẫn luôn nhẫn nhịn đến khi hắn lấy lại lý trí. Quả nhiên không khiến nàng thất vọng.
Trong quá trình mặc y phục, hơi thở nóng rực của hắn không ngừng phả vào mặt nàng, ngón tay cũng cứng ngắc, cực kỳ nhẫn nại.
Sau khi giúp nàng mặc xong y phục, Ninh Úc mới mặc áo trong của mình vào, đỡ nàng dậy ngồi bên bờ nước.
Gió đêm hè thổi tới từng luồng hơi lạnh, lúc này Ninh Tương Y mới như được sống lại, nàng hút một hơi sâu.
Giọng nói Ninh Úc khàn khàn. “Hoàng tỷ, tỷ đã từng nói, không có chuyện gì không thể nói với người khác, lời nói… Có thể hóa giải mọi mâu thuẫn, vậy xin tỷ hãy nói cho đệ biết, vì sao tỷ lại bài xích đệ như vậy…” Hắn cúi đầu, Ninh Tương Y chỉ nhìn thấy bên mặt căng thẳng của hắn, hiển nhiên, cho dù bây giờ hẳn tỉnh táo nhưng vẫn còn ở vào bờ vực hết sức căng thẳng, hắn chỉ đang cố gắng kiềm chế chính mình không làm tổn thương nàng mà thôi.
Cho nên nàng không thể kích thích hơn nữa. “Không phải là bài xích đệ”
Ninh Tương Y lại muốn thở dài, nghĩ đến lúc trước nàng dạy bảo hắn như vậy không sai, thế nhưng nàng cũng giảng đạo lý, có điều hắn vẫn luôn không có nghe lọt tai… “Ninh Úc à… Đệ có từng nghĩ, sau này đệ sẽ đi con đường như thế nào hay không?” “Con đường có tỷ.”