Vân Cẩm trở về cung liền đập phá tất cả đồ đạc, thật khó có thể tưởng tượng nàng ta hiện tại lại biến thành bộ dạng này.
Đập phá xong, nàng ta gọi một người vào.
Người này là một trong những ám vệ, nếu lúc trước Ninh Tương Y nhìn thấy khuôn mặt của hắn, thì chắc chắn sẽ nhận ra, hắn là người cùng Lý Kha chặn đường mình lúc trước, sát thủ âm ngoan hiểm độc, Giản Tây.
“Nhìn rõ chưa?”
Nàng ta hỏi một câu không đầu không đuôi, nhưng Giản Tây hiểu.
Vốn dĩ ngay từ đầu nàng ta đã nghi ngờ lai lịch bất minh của Ninh Tương Y, nàng ta mất tận hai năm để điều tra thân phận của Ninh Tương Y.
Mấy ngày trước, có người đến bái kiến nàng ta, nói rằng hắn có thể nói cho nàng ta biết Ninh Tương Y là ai.
Chỉ là Ninh Tương Y hành tung xuất quye nhập thần, hắn không gặp được, vì thế hôm nay nàng ta mới cho gọi Ninh Tương Y đến đình nghỉ mát, để hắn nhận dạng.
Cho nên việc Ninh Tương Y tiến cung không chỉ đơn thuần chỉ là để nàng ta trút giận…
Tiêu Uyên cùng Ninh Tương Y có lúc quá xem nhẹ Vân Cẩm.
Hoặc là nói cho dù nàng ta làm ra những chuyện rất quá đáng, cũng không có đề phòng nàng.
Cho nên sau ày mới xảy ra nhiều chuyện rắc rối như vậy.
Giản Tây nghe xong, âm trầm cười một tiếng, “Chính xác nàng ta chính là người bị Đại Dục truy nã – Triều Dương công chúa!”
Cho dù đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng Vân Cẩm nghe xong vẫn không khỏi giật mình.
“Nàng ta… vậy mà có thân phận lớn như vậy…”
Trên mặt nàng có vẻ vừa không vui lại có phần ganh ghét, thật lâu không nói lời nào.
Lúc trước ở Lãnh cung thì không sao, bây giờ nàng ta đã là quý phi cao quý, phải nghe ngóng tin tức.
Nhất là mấy năm nay điều tra thân phận của Ninh Tương Y, nàng ta cũng nghe được nhiều tin về nữ nhân kia… Triều Dương công chúa!
Lúc ấy, khi nàng ta nghe đến tin Triều Dương công chúa, vẫn là vô cùng ngưỡng mộ, bởi vì người làm được chuyện phi thường như thế nữ nhân nào có ai!
Nhưng khi ấy là bởi vì Triều Dương không ở bên cạnh nàng ta, nàng ta cũng không có liên quan gì đến công chúa, nhưng mà hiện tại… Triều Dương công chúa là Ninh Tương Y, trong lòng nàng ta lập tức trở nên khó chịu, việc này nàng ta phải suy nghĩ cho thấu đáo, xem giải quyết như nào, mới là tốt nhất…
Giản Tây nhìn Vân Câm một mặt đăm chiêu suy nghĩ, đột nhiên nới lỏng cổ áo, hắn dáng dấp không tồi, làn da trắng trẻo, chỉ là ở trước ngực có một vết sẹo rất dài.
Cái sẹo này vì sao mà có? Chính là lúc hắn ở Đại Dục, suy cho cùng, chính là có liên quan đến Lý Kha.
Lý Kha phí hết tâm tư muốn bảo vệ nàng ta, hại hắn sém chút nữa mất mạng, cơ hội lúc này bay ra ngay trước mắt, tại sao hắn không thừa lúc mà giết chết Ninh Tương Y.
Thấy Giản Tây cởi áo, Vân Cẩm có chút bừng tỉnh, “Ngươi muốn làm gì?”
Giản Tây mờ ám cười, “Không phải nương nói, chỉ cần trở thành ám vệ của nương nương thì có thể được nương nương triệu thị tẩm sao? Nào..
để ta..
tới hầu hạ nương nương!”
Nếu như Ninh Tương Y bây giờ ở đây, khẳng định sẽ tán thưởng Vân Cẩm là bậc kì tài.
Vì để tất cả ám vệ của hoàng đế nghe lời mình, cũng bay tỏ sự chán ghét của mình đối với hoàng đế, nàng ta vậy mà lại ngủ cùng tất cả ám vệ! Cái này, cho dù có nói là do bị nàng ta câu dẫn, thì cũng phải có gan mới dám làm.
Dù sao, chiếm đoạt thân thể nàng ta, chẳng khác nào cho Hoàng đế đội nón xanh, cho nên sau đó cũng chỉ có thể nghe theo lời nàng ta sai khiến.
Thấy Giản Tây chủ động như vậy, Vân Cẩm quả thực gần đây cũng thật sự mệt mỏi với thân thể suy yếu của lão hoàng đế, nên cũng không phản kháng, để mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Điểm này hoàn toàn không giống Ngọc Kỳ Thái Hậu, từ sau khi nàng ta nghe chuyện của Ngọc Kỳ Thái Hậu đã quyết định đi theo hướng đó rồi!
Khó trách trước đó Ninh Tương Y hỏi Tiêu Uyên, Tiêu Uyên nhất quyết không chịu nói, hóa ra bên trong còn có nguyên cớ là như thế này.
Mà Ninh Tương Y lúc này cũng không rảnh lo nghĩ những chuyện này bởi nàng còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Rời khỏi hoàng cung Ngọc Hoành, bọn họ trở về nhà, Ninh Tương Y có chút kích động, bởi lần này trở về, nhất định Tiêu Uyên mang theo tin tức tốt đến!
“Mau cho ta xem một chút!”
Ninh Tương Y ngồi trong xe ngựa chờ không nổi nữa, Tiêu Uyên thở dài, nhưng vẫn đem mấy cục gạch mở ra cho nàng xem.
Hắn quả thật có chút không hiểu, tại sao Ninh Tương Y lại