Tiễn lão bà bà kì quái và thánh tổ trong truyền thuyết xong, Ninh Tương Y liền đem chuyện bọn hắn nói ném ra khỏi đầu, nàng không có chút ý nghĩ nào muốn nhận người thân, một người tự do không phải tốt sao?
Thế là nàng đem tảng đá ném vào trong túi, nhưng chẳng biết tại sao thử nhiều lần, cái tảng đá cổ quái này vậy mà không thể rớt vào bên trong?
Ninh Tương Y có chút kinh hãi, nàng nhìn vào các đồ vật còn bên trong kia, những tảng đá kia lại ngoại lệ, không thả vào được?
Nàng lấy tảng đá dính ở đầu ngón tay hất vào mấy lần, quả nhiên thật sự là vật đặc biệt, nó đại diện cho Tuyết Tộc, là thánh thạch Tuyết Tộc, cũng không nên ném loạn..
đành treo ở trên hông.
Đợi lúc nàng trở về, Ninh Úc đã ngủ say ở trên giường của nàng.
Lúc này hắn đã rửa mặt sạch sẽ, có lẽ lúc rửa dùng sức hơi mạnh nên mặt hắn hơi hồng lên, nhất là chỗ con mắt.
Lúc ngủ nhìn hắn đặc biệt vô hại, rõ ràng mặt mày vẫn giống, nhưng không giống ở ánh mắt lạnh lùng, là cho nàng như gặp ảo giác hai con người hoàn toàn khác biệt.
Dáng ngủ thật đúng là đẹp mắt...!Khi còn bé lúc Ninh Úc ngủ, nàng cũng sẽ ở bên cạnh nhìn, âm thầm nghĩ.
Nếu như..
nàng sau này có hài tử, nếu cũng xinh đẹp giống Ninh Úc như vậy thì tốt, mỗi ngày đều được nhìn thấy cảnh đẹp ý vui phải không?
Ngồi ở bên giường, Ninh Tương Y đột nhiên nghĩ đến chuyện Ninh Úc nói thích nàng, còn nói, chỉ cần nàng chấp nhận, hắn có thể không cần hài tử, như thế sẽ không sinh ra hài tử bị dị dạng.
Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười, làm gì có chuyện sinh ra hài tử dị dạng...!Giữa bọn hắn, căn bản không hề có liên quan gì...!
Ở kiếp trước, nàng sớm đã rũ lọc sạch quan hệ với Ninh gia, cũng thay tên đổi họ, về sau bị lộ sự thật nàng là hài tử Tuyết Phi, lộ ra thân phận thật, nhưng bởi vì nàng và Ninh Kham không hề quan hệ huyết thống, lại không lớn lên trong hoàng cung, nàng và Ninh Giác ở bên nhau, thì không ai nói không thể.
Ở kiếp trước nàng còn mong muốn tình yêu mãnh liệt...!Kết quả
Ngược lại với tình yêu mãnh liệt là vô cùng bi thảm…
Ninh Tương Y đột nhiên ảm đạm, vốn là muốn khẽ vuốt lên mặt Ninh Úc, bỗng nhiên ở giữa không trung dừng lại.
Nàng nghĩ là mình không sợ trời không sợ đất, thì ra vẫn có thiếu sót, có khúc mắc.
Cho nên cứ để Ninh Úc nghĩ, ở giữa nàng và hắn khoảng cách làm huyết thống, bởi vì nàng tự biết dù trong lòng nàng có rung động, cũng không dám lại yêu người.
Yếu ớt thở dài, bàn tay ở giữa không trung không dám liều chạm vào mặt của hắn, cuối cùng… Bất đắc dĩ thu lại.
Cảm giác thật đáng thương cho Ninh Úc, bởi vì nằm ở trên giường Ninh Tương Y, người tới gần hắn cũng chỉ có Ninh Tương Y, trong đáy lòng hắn không hề có cảnh giác, cộng thêm đi đường mệt mỏi, hắn đã đi cả ngày lẫn đêm chỉ mong sớm.
Nhìn thấy người trong lòng mình, có lẽ đã vô cùng mỏi mệt.
Hôm nay nhận lại được một câu hứa hẹn của Ninh Tương Y, trong lòng hắn buông lỏng… Ngủ say sưa không lo lắng, khoé môi đang mím có chút nhếch lên, dường như mơ cái gì rất vui vẻ.
Ninh Tương Y lui ra ngoài, trời đã tối, nhưng nàng cũng không thể ngủ chung với Ninh Úc, cho nên nàng chuẩn bị đi tìm những phòng khác trong viện tử này ngủ qua một đêm.
Kết quả vừa ra cửa, nàng đã nhìn thấy Long Thành Vô Cực đang do dự đứng ở cửa, vẻ mặt của hắn rất hiếm khi phức tạp như vậy, lại phải do dự ở cửa lâu như vậy, hắn vốn là người luôn thẳng thắn.
Ninh Tương Y sợ đánh thức Ninh Úc, liền ra hiệu Long Thành Vô Cực đi ra ngoài, Long Thành Vô Cực trong lòng lo lắng, cũng không ngờ được trong phòng nàng còn có một nam nhân, ngoan ngoãn cùng Ninh Tương Y đến chỗ khác.
Bên ngoài, là một đường cung điện rộng lớn.
Hoa Thành là một thành duy nhất theo đúng ý nghĩa của Lâu Diệp, người dân ở đây chỉ chăn thả xung quanh Hoa Thành, trồng trọt rồi định cư ở đây.
Mà tòa thành này là một Long Thành Vô Cực tạo dựng lên, cho nên nó còn rất mới, xung quanh