Nàng khiến Ninh Úc giật mình! Bởi vì hắn cảm giác đột nhiên Ninh Tương Y có gì đó là lạ, hắn còn chưa kịp biết điều đó là gì, Ninh Tương Y vừa nói.
“Qua sự hiểu biết của ta đối với ngươi, phán đoán của ngươi là nàng sẽ chết mới đúng.”
Hắn không thể nói cảm giác là gì, chỉ cảm thấy Ninh Tương Y đang ở gần trong gang tấc vẻ mặt khó hiểu và giọng nói yếu ớt đi.
“Vậy thì chuyển qua câu hỏi khác đi, người cảm thấy nữ tử này nếu thật sự bị người chèo thuyền đưa về ba năm trước, nàng cũng không tìm cái chết, như vậy nàng sẽ đi trả thù hại trượng phu của nàng và thị thiếp, hay là chỉ có sống cuộc sống của mình, cả đời không qua lại với nhau?”
Nàng tra hỏi nghiêm túc như vậy, khiến Ninh Úc khẽ nhíu mày.
Ninh Úc đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ, nếu như là hắn, cho dù những người kia không khiêu khích hắn, hắn cũng sẽ mạnh tay trừng trị, không cần nói đạo lý, chỉ cần loại bỏ hết hận ý trong lòng.
Thế nhưng vì sao hoàng tỷ hỏi hắn như vậy? Hắn nghĩ tới gì đó, đột nhiên trên lưng toát ra mồ hôi lạnh, đêm ấm áp như vậy bị Ninh Tương Y phá hỏng hoàn toàn, hắn mi mắt nháy nháy, không biết nên trả lời thế nào.
Buông tha cho kẻ thù cả đời không qua lại với nhau? Đáp án này không phải câu trả lời của hắn, nhưng nhìn mặt Ninh Tương Y gần trong gang tấc, hắn nhẹ nhàng nói.
“Chuyện chưa xảy ra, cứ coi như là cơn ác mộng thì tốt hơn, báo thù và đoạn tuyệt, cũng không cần thiết đúng không?”
Ninh Úc cảm thấy điều hắn nói thật sự trái lương tâm của mình, huống chi là khi Ninh Tương Y nghe, nàng nhẹ nhàng nhéo vào trong ngực hắn cười, ngón tay trắng nõn nắm lấy ngực hắn, đỉnh đầu nhẹ nhàng xoa vào cằm hắn, bọn họ bây giờ như vậy, thế nhưng là Ninh Úc lại có một cảm giác khủng hoảng kỳ lạ, khiến hắn không biết nói gì.
“Ninh Úc.” Nàng dường như cười ra nước mắt, một đôi mắt to giơ lên, trong mắt là nước mắt óng ánh.
“Ngươi lại gạt ta!”
Sắc mặt nàng đột nhiên biến đổi, trở nên nguy hiểm!
Mà lúc này, vì cảm thấy không yên lòng Ninh Úc liền cúi đầu ngậm lấy môi của nàng! Hắn vội vã như vậy là vì dường như chỉ có thế này hắn mới có thể cảm nhận được nàng đang tồn tại.
Sau khi hôn sâu hồi lâu, đến khi cảm giác khó hiểu trên người Ninh Tương Y biến mất, hắn mới buông nàng ra.
Ninh Tương Y có chút bối rối nhìn hắn, dường như không hiểu hai người sao lại hôn nhau nữa rồi?
Ninh Úc thấy nàng như thế, nhẹ nhàng thở ra, sau đó nghiệm mặt nói.
“Ta không có lừa nàng, nếu giả thiết của nàng thành sự thật, đây tất cả đều là suy nghĩ của chính ta, ta không lừa nàng, ta sẽ đem toàn bộ những người kia giết chết, cho dù bọn họ còn chưa kịp làm tổn thương ta, ta cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội này.
Nhưng nếu đối tượng đó là nàng, nàng là người bị người khác hãm hại, mà ta là người ngu xuẩn làm tổn thương nàng, như vậy ta thực sự hi vọng, nàng có thể cho ta người có mắt như mù làm tổn thương nàng một cơ hội, đừng đem chưa chuyện xảy ra tính toán vào ta, bởi vì ta tuyệt đối sẽ không làm tổn thương nàng lần nữa!”
” Hắn cúi đầu hốt hoảng nắm lấy tay Ninh Tương Y, “Con người có lẽ có rất nhiều luân hồi chuyển thế, mặc dù ta không tin cái này, nhưng nếu ta có một kiếp không may tổn thương nàng, thậm chí có một kiếp giết nàng, nhưng kiếp này, ta chỉ muốn đối xử tốt với nàng – ta không thể cam đoan là đời đời kiếp kiếp, nhưng một kiếp ta có thể cam đoan, cho nên ta không lừa nàng.”
Ninh Tương Y trừng mắt nhìn, vừa chật vật gắng hiểu ý hắn, vừa có chút hối hận sao mình lại đột nhiên nói những lời đó, Ninh Úc thông minh như vậy, lỡ như hắn thật thật đoán ra cái gì là chuyện tốt hay xấu?
Gần đây nàng luôn cảm thấy những suy nghĩ trong lòng mình càng ngày càng nặng nề, cũng không biết là vì cái gì.
Mà nàng nghĩ không sai, Ninh Úc thật sự đoán đúng, trong lòng hắn đột nhiên có những suy nghĩ táo bạo diệu kỳ, bởi vì trong lòng hắn, Ninh Tương Y giống như là thần tiên tồn tại, nàng từ lúc bước vào đã có những thần tích vang trời, có phải