Dưới ánh trăng trong đêm đen có đoàn người đang di chuyển.
“Vương gia, tại sao phải đem quyền điều hành cầm quân kinh thành giao ra? Như thế Thái tử chẳng phải là như hổ mọc thêm cánh?!”
La Khải không hiểu hỏi.
Mà trên lưng ngựa, Ninh Úc thoải mái nhàn nhã đi.
“Bởi vì, bản vương cũng không cần.”
Không cần? Lần này, La Khải càng không hiểu, ai lại không muốn dưới tay mình có nhiều người?
Hắn nhìn hơn ba ngàn người phía sau, những người này là cấm quân tự nguyện đi theo Ninh Úc, nói cách khác, bọn họ sẽ trở thành tư quân của Ninh Úc, đồng thời từng tên đều vô cùng trung thành, có thể theo Ninh Úc rời khỏi thành, chắc hắn cũng không có gia đình để lo lắng.
Bọn họ trong đêm rời khỏi thành, phụng lệnh Hoàng đế, đi sửa đường quốc lộ.
Nhưng mới ra khỏi thành, Ninh Úc liền ghìm ngựa, nói với La Khải, “ người mang theo người đi trước đi, bản vương còn có việc phải làm.”
La Khải không dám hỏi Ninh Úc đi đâu, nghe lệnh đi trước, Ninh Úc chỉ chọn năm mươi mấy người giữ lại, quay người đi theo một con đường khác.
Ninh Giác từng bước ép hắn, mặc dù cũng đúng với lòng hắn mong muốn, tuy hiện tại đã đạt được mục đích rồi nhưng trước khi rời đi, sao có thể không đáp lễ Ninh Giác một chút?l
Ninh Úc cười lạnh, trong mắt là khát máu.
Ninh Giác cũng hiểu rất rõ ràng Ninh Úc sẽ không từ bỏ ý đồ, vừa nghĩ tới Ninh Úc trong đêm rời đi, Ninh Giác không chỉ không vui vẻ, ngược lại có chút tức giận!
Giống như nắm đấm vào trên bông, nhưng lại không thể chống lại ý Hoàng đế.
Ninh Giác ngón tay trắng như ngọc đang lướt trên bản đồ, bản đồ này là bản đồ phân bổ của kinh thành, Ninh Giác nắm không ít lực lượng, trong kinh thành phần lớn là căn cứ của hắn, mà Ninh Úc, nhất định sẽ làm cho hắn tổn thất rất nhiều… Cho nên hắn đang do dự lên kế hoạch cho một đội quân đợi ở giữa Long Hổ hạp và trăm thành quân.
Long Hổ hạp là nơi đội thuyền của Ninh Giác đỗ, vô cùng an toàn, hai mặt núi, một mặt nước, một đường ra, nếu Ninh Úc đi tới nơi này, hắn sẽ có thể như bắt rùa trong hũ, còn có thể trực tiếp giết hắn!
Nhưng vẫn có một chỗ hở trên đường đi, quân của Ninh Úc cũng có thể được giao quyền cho một người dưới quyền hắn, nơi này Ninh Úc lại rất quen thuộc, nếu như hắn muốn giở trò xấu cũng rất dễ dàng, mà hai nơi cách nhau rất xa, thuộc hạ của Ninh Úc rất ít, không thể chia ra hai đi, như vậy hắn nên chọn địa điểm ở đâu?
Nói thế nào thì Trăm Thành quân doanh càng dễ ra tay, mà lại không có bất kỳ nguy hiểm gì, nhưng Ninh Úc tên này, có lẽ sẽ tính được nước cờ nguy hiểm này cũng khó nói.
Ninh Giác nằm trên ghế, suy nghĩ rồi tự hỏi.
Đột nhiên một tiếng sét vang lên, trời lại mưa.
Trong mưa nhỏ, một đoàn người cưỡi ngựa cùng Ninh Úc chạy vội đến một chỗ, mục tiêu của hắn cho tới bây giờ chưa từng thay đổi.
Tiểu Thất đi theo hắn, trong lòng biết vương gia chắc chắn là muốn đi tìm Thái tử để gây sự, nhưng kẻ địch có nhiều người như vậy, có thể gây được sao?
Ít người như vậy, đi trăm thành quân doanh sẽ không trụ được, nhưng đi Long Hổ hạp, thì đủ!
Ninh Úc nhắm lại mắt, mặc cho nước mưa làm ướt nhẹp quần áo hắn, nhưng hắn lại ngửi được một hương vị tên là tự do.
Ninh Giác cũng mở to mắt, vội vàng gọi người đem ra ngoài!
Người dưới tay hắn Mộc Nguyệt cẩn thận hỏi, “Điện hạ, chúng ta đi hướng nào?
Ninh Giác cũng không quay đầu nói, “ tập kết toàn quân lại, đi Long Hổ hạp nhanh!”
Hắn căn bản cũng không có dự định tách binh lực ra, bởi vì hắn muốn trực tiếp đem theo quyết giết Ninh Úc! Hắn nhận định Ninh Úc chắc chắn sẽ đi Long Hổ hạp, chỗ nguy hiểm còn lại hắn sẽ đề phòng, Ninh Úc nhất định sẽ đến đây!
Đêm đen, những giọt mưa sáng lấp lánh dưới ánh đèn lồng trong cung điện, dù vào mùa hè, mọi người vẫn có thể cảm thấy se lạnh!
Ninh Giác huy động toàn bộ quân lính hành động, lực lượng chắc chắn không nhỏ, Ninh Kham nghe được bẩm báo, cười lạnh một tiếng, náo loạn đi, nếu là Ninh Giác và Ninh Úc như vậy chết một người, có lẽ cũng là chuyện tốt, dù sao, hắn nhúng tay vào chỉ làm cục diện càng trở nên mất kiểm soát.
Nhưng lời nói máu lạnh chỉ nằm trên miệng, kỳ