Những người này, thân là cầm quân! Lại bảo vệ Hoàng đế của bọn họ kiểu vậy sao?
Ninh Tương Y cười lạnh, “Sau khi ta đi vào tất nhiên sẽ ném đứa bé ra! Ngươi dám nói một chữ ‘Không’ thử xem?”
Nàng nghiêng đầu liếc nhìn một chút, thần thái lạnh như băng kia khiến thủ lĩnh cấm quân đầu vốn muốn nói, lại một chữ cũng không nói ra nổi, hắn sợ hãi lui lại, cuối cùng nhìn Ninh Tương Y nhanh chân đi vào!
Ninh Tương Y không phải là không thể ôm hài tử ép bọn họ đi vào chung tìm người, mà vì nàng biết, những người này đi vào, Tư Vô Nhan sẽ không còn bất kỳ đường sống nào, bọn họ tìm được Tư Vô Nhan, sau đó giết hắn, nói hắn đã chết lâu rồi, căn bản không có chứng cứ, cho nên nàng chỉ có thể một mình vào tìm!
Không phải chỉ là biển lửa sao? Không có gì đáng sợ.
Nàng vượt qua tầng tầng cấm quân, ngọn lửa càng ngày càng gần, bước cuối cùng đi vào biển lửa, nàng bị đám người chĩa đao vào, ngăn lại.
Sau lưng thủ lĩnh cấm quân không dám tới gần, chỉ đứng xa xa nói.
“Công chúa, mau giao hài tử ra! Bọn ta sẽ để người đi vào!”
Ninh Tương Y cười một tiếng, không muốn dây dưa nữa, thật sự đem hài tử ném ra ngoài!
… Giờ khắc này, tầm mắt mọi người đều nhìn theo thứ nho nhỏ kia bị quăng lên trời, rốt cục, một tên có chút khinh công đã chụp được hài tử, chờ lúc bọn họ quay đầu lại, Ninh Tương Y đã biến mất trong biển lửa!
Nàng thật sự đi vào rồi!Đồng Loan Nghi ngón tay nâng mặt Thượng Minh Hi lên, nàng sắc mặt khó hiểu, “Ngươi thật sự muốn trở lại bên cạnh Ai Gia sao?” Giọng nhạo báng cười.
Thượng Minh Hi ngẩng đầu mỉm cười, nụ cười này giống như hắn trước đây lúc ở bên cạnh nàng vậy, hiền hoà trung thực, rõ ràng là một khuôn mặt không nổi bật, nhưng nụ cười lại luôn phát sáng, làm cho người khác chán ghét không ngồi yên.
Đồng Loan Nghi đột nhiên giận tái mặt đứng thẳng người, ở trên cao nhìn xuống, cười lạnh lùng.
Tiểu hoàng đế chết rồi, ngươi không còn chỗ dựa, cho nên liền muốn trở về đúng lo không? Thượng Minh Hi, khi người ở bên cạnh Ai Gia, tính cách cũng như vậy mượn gió bẻ măng, không ngờ tới bây giờ vẫn như vậy.
”
Thượng Minh Hi quỳ thẳng người.
“Con chim sắp chết cũng phải bay về tổ, ta lúc đó cũng chỉ nhìn thời thế mà thôi.
”
Thái hậu hừ lạnh một tiếng, đáy mắt oán hận yếu ớt, “Hay cho câu nhìn thời thế, không nói thẳng là vứt bỏ chủ cũ, dựa vào chủ mới, hiện tại chủ mới đã chết lại muốn quay trở lại bên cạnh chủ cũ, thật sự là một người hèn hạ, lòng dạ độc ác!”
Thượng Minh Hi cười không nói, dường như người bị chửi không phải hắn, đúng thế, mấy lời nhục nhã đối với hắn chỉ như mèo được vuốt lông.
Dáng vẻ bình tĩnh này lại kích thích cực lớn đến Đồng Loan Nghi, nàng không khỏi tức giận nói, “Ai Gia lúc trước có lỗi với ngươi chỗ nào! Sao ngươi muốn phản bội Ai Gia? Bây giờ người trở lại, không cảm thấy nực cười sao?
Thượng Minh Hi nhìn bộ dạng đứng đắn của nàng, nhàn nhạt cười, lại nghiêm túc hỏi “Sau khi bị nàng mắng xong, ta có thể trở lại bên cạnh nàng không?”
Bị hắn nhìn chăm chú như vậy, Đồng Loan Nghi ba mươi mấy tuổi lại đỏ mặt, tinh thần kia đúng thật không biết nên phẫn nộ hay giận dữ chỗ nào!
Lam Từ thấy tình huống không ổn, liền vội vàng đi lên, “Ngươi hay lắm Thượng Minh Hi, ngươi cuối cùng cũng không hiểu cái gì gọi là vô liêm sỉ sao?”
Hắn cảm thấy tình hình mất khống chế, Thái hậu rõ ràng còn tình cảm với tên nam nhân này!
Thượng Minh Hi đối mặt Lam Từ đang nhục nhã hắn, phong thái vẫn như cũ.
“Ngươi đang sợ ta trở về, địa vị người sẽ khó giữ được à?”
“Ngươi!”
Lam Từ bị chọc giận, một bước tiến lên túm lấy cổ áo Thượng Minh Hi nhấc lên!
“Ngươi muốn trở về đúng không, nhưng loại người phản chủ như ngươi, nói đi là đi, nói về liền được trở về sao? Xem ra ta phải dạy dỗ thật tốt phép tắc ngươi!”.
Hắn liếc qua nhìn ánh mắt Thái hậu, phát hiện Thái hậu đang ngầm đồng ý, hiển nhiên Thái hậu cũng cảm thấy không thể để Thượng Minh Hi dễ dàng như vậy.
“Nên dẫn hắn đi dạy dỗ thật tốt!” Nàng lạnh lùng khẽ nói.
Lam Từ càng thêm hưng phấn, nắm cổ áo Thượng Minh Hi kéo đi ra ngoài, mà cú kéo người đứng dậy này, Thượng Minh Hi đột nhiên rút kiếm từ bên hông Lam Từ, một kiếm cắm