Tuyết Sắc bỗng nhiên nắm chặt tay!
Hắn vừa tránh những tảng đá trên cao rơi xuống, vừa thất thần nhìn núi! Cũng không dám lại gần … Ninh Tương Y chắc chắn chết rồi, hắn quay lại cũng vô ích!
Thật sự xúi quẩy! Tốn nhiều công sức như vậy! Cuối cùng như lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng!
Hắn mặt mày khó hiểu, trong lòng nhanh chóng tính toán những gì còn lại sau mất được.
Hắn nhất định phải ở nơi này, chờ nơi này sụp hết, đào thi thể Ninh Tương Y ra! Dùng máu của nàng mở cửa của bảo tàng chân chính!
Nàng chết rồi… Nhưng còn có Thạch Tâm, bình thường thánh thạch có thể ảnh hưởng đến người bên trong có cổ độc, nhưng điều kiện cần lại quá phiền phức! Hắn tin rằng, chỉ cần có Thạch Tâm, để khống chế những người nổi điên kia nhất định sẽ đơn giản hơn nhiều!
Bây giờ Ninh Tương Y chết rồi, sau khi hắn cầm được Thạch Tâm, vẫn có thể khống chế Hoàng đế bốn nước, mặc dù quá trình phiền phức hơn một chút, nhưng cũng không có cách nào, nếu Ninh Tương Y không chết thì tốt!
Lúc này, có tiếng cười lạnh lùng từ phía sau hắn truyền đến.
“Hừ, không phải nói là tà hồn diệt thế à? Dễ dàng như vậy đã chết rồi, thật sự khiến người ta thất vọng đó...”
Tên mù trong tay cầm một cây gậy cao hơn cả người, cười một cách tàn nhẫn.
Tuyết Sắc vội vàng phòng bị! Hắn cảm giác được trong cơ thể mình, hiệu quả của cổ độc đang dần dần biến mất, rõ ràng đã bị máu của hắn giải độc, mà bình thuốc chứa cổ độc của hắn lại ở trong tay Ninh Tương Y, lúc này gặp phải tên mù, thật đúng là rất khó đi.
Tên mà không nhìn thấy, nhưng giống như cảm nhận được tình trạng của hắn, nhẹ nhàng cười một tiếng.
“Ta đã nói, muốn vào thánh địa, phải bước qua xác của ta!”
Nói xong, hắn dùng cây gậy to lớn chỉ ngay vào Tuyết Sắc!
“Bọn họ đã chết rồi… Bây giờ, đến lượt ngươi!”
Tuyết Sắc biết mình không phải đối thủ của tên mù, bây giờ chỉ có tận dụng năng lực cuồng hoá còn lại của cổ độc! Tìm cơ hội chạy trốn!
“Ngươi cũng thật sự nhẫn tâm, nữ nhi của Tuyết Liên, người nói giết liền giết!”
Tên mù nghe vậy cười lạnh, tiếng cười lạnh lẽo cứng rắn, nghe thấy có chút ngột ngạt.
“… Ta được sinh ra là vì bảo vệ thành địa! Ta trung thành với mảnh đất này, không phải người, không phải sư phụ, càng không phải là A Liên!”
Lúc nói lời này, hai đầu lông mày hắn hiện ra nghiêm nghị!
“Tất cả người muốn quấy rầy cái mảnh đất này, chỉ có chết!”.
Hai người vừa nói chuyện vừa trải qua mấy trăm chiêu!
Tuyết Sắc quan sát được, bọn họ hiện tại đang ở trong dãy núi bị che khuất!
Nơi này dường như đã lâu không có người đặt chân tới, hắn không biết là, ngoài con đường bọn họ tiến vào, hai bên đều là vách núi! Sau lưng tên mù chính là bảo tàng hắn bảo vệ, nhưng thi thể Ninh Tương Y cũng đã bị chôn bên trong đống đá!
Tuyết Sắc hít sâu một hơi, dưới sự điên cuồng của cổ độc, sức mạnh của hắn tăng lên gấp bội, vì vậy khi hắn sử dụng hết sức Ẩn Nặc Thuật, cả người như hòa vào trong gió.
Tên mù lòa nhíu mày, hắn không nhìn thấy, chỉ có thể nghe, mà chung quanh trừ tiếng gió, không nghe thấy gì khác!
Đột nhiên, mùi hương son phấn nhàn nhạt bay qua, hắn thừa thắng xông lên, tung ra mấy chiếu, cây gậy kém một chút đập trúng lưng Tuyết Sắc! Không ngờ hương phấn Ninh Tương Y rải xuống, mùi thơm bền bỉ như thế, hắn di chuyển nhanh chóng, mùi thơm càng phát ra nồng đậm!l
Tuyết Sắc thầm mắng một tiếng đáng chết! Cởi giày đập lên mặt Tên mù, sau đó lại biến mất, Tên mù dừng một chút, tiếp tục đuổi theo!
Hắn không vội, hai mặt chỗ này đều là vách núi, lối ra duy nhất ở phía sau hắn, đường bọn họ đến đã sập, bắt được Tuyết Sắc chẳng qua là chuyện sớm hay muộn!
Hai người truy đuổi nhau biến mất, cũng không quan tâm Ninh Tương Y, bọn họ cảm thấy, Ninh Tương Y đã chết chắc! Nhưng nàng thật sự chết rồi sao?
Không gian hẹp hình tam giác, cửa đá có khắc Hoa sen còn sừng sững không đổ, cộng thêm một cửa đá đầu thú nằm nghiêng, gác ở trên thân nó! Ở giữa hai cánh cửa hình thành một hình tam giác vững chắc, một nữ tử ngồi ở giữa thở dốc!
Nàng một tay đỡ cửa đá đầu thú phía trên, còn Ninh Úc nửa người dưới bị kẹt ở ngoài cửa đá Hoa sen vùi lấp bên trong đất đá, chỉ có nửa người trên đang nằm trong không gian nhỏ hẹp hình tam giác này.
Chuyện nàng gặp phải!
Trước khi một tảng đá to lớn rơi xuống, nàng ra